"Face to Face with Drugs" photobook June 2011

download "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

of 24

Transcript of "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    1/55

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    2/55

    Với mong muốn góp một phần vào công cuộc đấu tranh với ma túy, nhà nhiếp ảnhPhạm Hoài Tanh, một trong những tay máy gắn bó nhất với các cộng đồng dễbị tổn thương cùng 50 người đã và đang sử dụng ma túy dành một năm để thực

    hiện bộ ảnh đầu tiên về cuộc sống của những người sử dụng ma tuý.Dưới hình thức đối thoại, các nhân vật tham gia kể cho chúng ta nghe về con đường

    dẫn họ đến ma túy, về cuộc chiến nhọc nhằn của họ và những người quan tâm đến họchống lại ảnh hưởng ghê gớm và dai dẳng của ma túy, và hơn cả là niềm khát khao đượcsống làm một người có ích cho gia đình, cho cộng đồng, cho xã hội. Câu chuyện của họcũng đề cao sự hỗ trợ của gia đình, xã hội thông qua các chương trình truyền thông thayđổi hành vi, tư vấn hỗ trợ tâm lý, trao đổi bơm kim tiêm sạch và điều trị Methadone…

     và đặc biệt là phong trào tự nguyện của những người sử dụng ma túy.Hoài Tanh đến với các cộng đồng dễ bị tổn thương một cách tình cờ - bắt đầu bằng

     việc hợp tác với Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội trong xây dựng tài liệu truyền thông về HIV đầu những năm 2000 với tư cách là một nhà nhiếp ảnh và nhà thiết kế. Nhữngcuộc tiếp xúc, những lần làm việc với người có HIV đã thay đổi nhận thức của anh về HIV.Sự kỳ thị nặng nề với người có HIV ở vào thời điểm đó trở thành nỗi day dứt trong anh.ạm gác lại công việc kinh doanh, anh bôn ba khắp nẻo đường, tìm gặp người có HIV ở

    mọi miền đất nước, để kể lại câu chuyện về cuộc đời họ qua hai cuộc triển lãm ảnh CuộcSống Vẫn iếp Diễn I và II. Những bức ảnh của anh đã góp phần đáng kể làm giảm sựkỳ thị và khơi dậy niềm tin cho nhiều người đang phải sống chung với HIV.

    Chúng tôi hy vọng rằng Đối mặt với ma túy sẽ góp phần xóa đi bức màn đen che phủcuộc sống của những sử dụng ma túy, ngăn cách họ với những người khác trong cộngđồng – để sự hiểu biết, sự cảm thông và tình yêu thương đồng loại sẽ là cốt lõi cho cáchhành xử của chúng ta trong công cuộc phòng chống ma túy và giúp đỡ cho những ngườikhông may bị ám ảnh bởi ma túy.

    Hà Nội, tháng 6 năm 2011  Khuất Tị Hải Oanh

    Giám đốc Trung tâm Hỗ trợ Sáng kiến Phát triển Cộng Đồng

    Pham Hoai Tanh stands out as one of the photographers most dedicated to

     vulnerable communities in Vietnam. In the hopes of contributing to the fightagainst drugs, he spent a year working with 50 people who have overcome or still

    use illegal substances – and the result is the first photo project about the private lives ofdrug users.

    In their own words, the subjects tell us how they first became involved with drugs, abouttheir battles against the long-lasting effects of addiction, and – most of all – their desireto make a life as productive members of their families and communities. Teir storiescelebrate the support they have received from loved ones and groups throughout civilsociety, via behavior-change communication outreach, counseling, needle and syringeexchanges, methadone maintenance therapy, and the invaluable help from others in thecommunity of people who use drugs.

    Tanh began working with vulnerable communities quite by chance, when the Institutefor Social Development Studies, a Vietnamese non-governmental organization, hiredhim as a photographer and designer to help create communication materials for HIVprevention in the early 2000s. Tanh’s conversations with HIV-positive people transformedhis views on the disease, and he became haunted by the heavy stigma they endured. He

    set aside his business and travelled throughout Vietnam to meet people living with HIV, journeys that resulted in two photo exhibitions sharing their stories: “Life Going on I &II.” His photos have helped reduce discrimination and restore hope for many people wholive with the virus.

    We hope that “Face-to-Face with Drugs” will help bring down the barriers that dividepeople who use drugs from their communities, allowing our understanding, empathy andlove to enter the battle against drugs, as well as our support for the people who struggleagainst addiction.

    Khuat Ti Hai Oanh

    Executive Director ofthe Center for Supporting Community Development Initiatives (SCDI)

    Hanoi – June 6, 2011

    L Ờ I G I Ớ I T H I Ệ U

    F O R E W O R D

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    3/55

    4 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 5F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    L Ờ I N H Ó M T H Ự C H I Ệ N

    Human beings have always sought out products that bring them pleasure, fromcoffee to cigarettes and alcohol. Tese can enrich people’s lives, but they can alsocause harm if misused. In the same way, people start using drugs for their positive

    effects, but drug abuse also has unforeseen consequences.Drug use occurs every day throughout the world. People who use drugs must constantly

    contend with the effects of drug dependency, which can prevent them from controllingtheir own actions. Addiction breaks many homes and causes a variety of illegal activities.Changing any habit is difficult – but overcoming drugs is much harder.

    In this small book, we tell the stories of people who have overcome or still use drugs.We offer a look behind the veil of heroin smoke, at their little-known lives and the painand loss they confront every day. Tese stories are neither intended to lay blame nor toexcuse the subjects’ decisions. But in today’s society, where drug use cannot be completelycontrolled, the perspectives from this book will hopefully help readers develop a fuller,more objective understanding of this issue.

    Trough the pictures and stories in this book, we also hope that people who have useddrugs will gain resolve and receive more help with their own battles.

    On behalf of the authors,Phạm Hoài Tanh

    F R O M T H E A U T H O R S

    Con người luôn tìm tòi, sáng chế ra những sản phẩm mang lại cảm giác dễ chịu,như cà-phê, thuốc lá, rượu... Những sản phẩm này góp phần nâng cao chất lượngsống, nhưng nếu bị sử dụng không đúng hoặc bị lạm dụng, những sản phẩm này

    cũng có thể gây ra các tác động tiêu cực. ương tự như vậy, con người bắt đầu sử dụngma túy do một số tác dụng tích cực của nó, nhưng sự lạm dụng ma túy lại mang đếnnhững hậu quả khôn lường.

    ình trạng lạm dụng ma túy đã đang diễn ra hàng ngày ở nhiều nơi trên thế giới. Nhữngngười sử dụng ma túy đang luôn phải đối mặt hậu quả từ việc phụ thuộc vào nó. Nghiệnma túy khiến con người không làm chủ được hành vi của mình, làm tan vỡ nhiều giađình, thậm chí có thể là khởi nguồn của những hành vi vi phạm pháp luật. Nhưng thayđổi một thói quen đã là việc khó, việc hạn chế hay từ bỏ chất có đặc tính tạo sự phụ thuộcmạnh như ma túy thì còn khó hơn nhiều.

    rong cuốn sách nhỏ này, chúng tôi cùng nhau kể lại câu chuyện về những người đã vàđang sử dụng ma túy, về cuộc sống sau làn khói heroin vốn chưa được nói đến một cáchđầy đủ và khách quan, và cả những rắc rối, đau đớn, mất mát họ phải đối mặt hàng ngày.Chuyện được kể ra, không phải để biện hộ cho những quyết định từng là sai lầm, hay đổlỗi cho hoàn cảnh khách quan. Nhưng trong một xã hội còn chưa hoàn toàn kiểm soát

    được tình trạng buôn bán chất ma túy như hiện nay thì những thông tin từ nhiều góc độtrong cuốn sách hy vọng sẽ đem lại cho độc giả cái nhìn rõ ràng, khách quan hơn về vấnđề nóng bỏng này của xã hội để có thái độ và cách ứng xử phù hợp.

    Qua những hình ảnh và câu chuyện trong cuốn sách này, chúng tôi cũng mong rằngnhững người đã và đang sử dụng ma túy sẽ có thêm nghị lực và nhận được thêm nhiềusự sẻ chia, giúp đỡ trong cuộc đấu tranh của riêng mình.

    Tay mặt những người thực hiện.Phạm Hoài Tanh

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    4/55

    6 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 7F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    [ ]

    E v e r y o n e , i n e v e r y h o m e C h u y ệ n k h ô n g c ủ a r i ê n g a i

    Each year around the world, 155 to 250 million people use illicit drugs at leastonce. In Vietnam, 147,000 people currently use drugs. Police records show thatin 2010, drugs were present in 63 of the country’s cities and provinces, and over90% of districts. People use drugs in 57% of l ocal-level wards nationwide. [ ]

    Trên thế giới mỗi năm có khoảng 155 đến 250 triệu người sử dụng chất matúy bất hợp pháp ít nhất một lần. Tại Việt Nam, hiện có khoảng 147.000 ngườinghiện ma túy. Theo thống kê của ngành công an, năm 2010, ma túy đã có mặtở tất cả 63 tỉnh thành, trên 90% quận huyện, và xấp xỉ 57% số xã phường cóngười nghiện ma túy.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    5/55

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    6/55

    10 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 11F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Năm 1992, mới 21 tuổi tôi đã gây ánphải đi tù. Ra trại về nhà ít lâu tôi vàoSài Gòn làm ăn. Dạo đó tôi làm “cò”đưangười từ ngoài Bắc vào Nam đi làm nênkiếm được khá lắm. Có tiền mà không“chơi”thì kém, không có “số má”. Vì thế,tôi đua đòi theo bạn bè, hút thử rồinghiện lúc nào không biết nữa”.

    CaoThọThanh, 40 tuổi - Nghệ An

    “In 1992, when I was 21, I committed acrime and had to go to prison. Not longafter, I moved to Saigon for work. I wasa middleman helping Northerners findwork down South, and I earned quite a lotof money – so it would have looked badif I hadn’t had some fun. I did what myfriends were doing, and before I knew it Igot addicted.”

    CaoThọThanh,  40 :Nghe An

    “In 1981, I dropped out of school afterseventh grade. A few years later, I startedpanning for gold. I got married in 1990,but after a few months my wife got fed upwith me leaving for work and she left me.I started using in 1991. It was very cheapback then, but now it has to be $2.50 to$5, twice a day.”

    HoàngXuânĐạo,45: Thai Nguyen

    “Năm 1990, mình theo bạn bè đi làm vàng ở Bắc Kạn. Bãi ở títtrong núi, cách đường 30 km, đi bộ mất nửa ngày. Trong bãi cóđến mấy nghìn người. Đêm buồn và mệt mỏi mấy anh em lại muathuốc phiện về hút. Ở xa vậy, cái gì thiếu chứ thuốc phiện sẵn lắm.Được ba tháng mình bị sốt rét bỏ về nhà thì đã nghiện rồi”.

    NguyễnXuânCường,39 tuổi - TP. Thái Nguyên

    “Năm 1981, học hết lớp 7 mình nghỉ học,mấy năm sau thì đi làm vàng. Năm 90mình lấy vợ, nhưng chỉ được vài tháng, vợcũng chán bỏ đi vì thấy chồng cứ bờ bãiđào vàng mãi. Rồi mình bập vào ma túy từnăm 91. Trước thì rẻ lắm, giờ phải 50-100nghìn mỗi lần. Mà mỗi ngày phải hai cữ”.

    HoàngXuânĐạ,45 tuổi - Thái Nguyên)

    “In 1990, I went with the guys to look for gold in Bac Kan. The sitewas deep in the mountains, 30 km from the road – it took halfa day to walk there. There were thousands of people. The nightswere so lonely and exhausting, we bought drugs to use. A remotearea like that, and you couldn’t get anything but drugs. After threemonths I got malaria and came home, already addicted.”

    NguyễnXuânCường, 39: Thai Nguyen City 

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    7/55

    12 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 13F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Em học làm người mẫu năm 1997. Đidiễn mấy năm, đắt sô nên em nhiều tiềnlắm. Cứ hết buổi diễn, bạn bè rủ “chơi”quậy phá, nhiều lần tùm lum cả đêm. Năm2003, ba quyết tâm đưa em vô trường cai.Hai năm sau em được về, nhưng vẫn cứ táiđi tái lại 4-5 lần”.

    ĐặngThịHồngNhung, 32 tuổi - TP. Nha Trang

    “I started learning to model in 1997. Fora few years I did a lot of shows and madegood money. Each night after the show, I’dgo out with friends and party all night. Mydad made me go to rehab in 2003. They letme out after two years, but I’ve relapsedfour or five times.”

    ĐặngThịHồngNhung , 32: Nha Trang

    “17 tuổi em một mình lang thang lên SàiGòn kiếm sống. Qua đủ nghề, hết đi bángiày dép, cà phê, bia ôm, vũ trường rồi bánmỹ phẩm... Em mướn nhà chung với bạnđang dùng “hàng trắng”. Thấy hay em đòithử. Bạn em bảo: “Tao đã lỡ rồi, mày đừngcó dính vô”nhưng bạn đi rồi em tò mòquá, cứ lấy thử. Mới đầu ói lắm nhưng rồithích lúc nào không biết”.

    NgôThịMộngLinh, 32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “When I was 17 I moved on my ownto find a living in Saigon. I sold shoes, Iworked in cafes and bars and clubs, I wenton to sell cosmetics. My roommate usedthe white stuff. It looked cool, so I asked totry it. They told me they’d already gottenhooked, and I shouldn’t do it. But whenthey went out, I was too curious – so Itried it. It made me want to throw up, but Iwas into it before I knew it.”NgôThịMộngLinh, 32: Ho Chi Minh City 

    “18 tuổi em bắt đầu đi làm. Con gái mườitám đôi mươi mà, hồi đó em đẹp lắm!Đi bán nhà hàng nhiều tiền, tụ tập chơiăn nhậu này kia rồi qua “thứ đó”. Anh emcũng chết vì ma túy vậy mà em vẫn dínhvào. Đầu tiên thì hút, vài tháng chuyểnqua chích, vì sau này không có tiền mà emcũng dần tàn tạ”.

    NguyễnNgọcGiàu, 24 tuổi - TP. Cần Thơ 

    “I started working when I was 18. I wasreally pretty back then! I worked in arestaurant, went out with friends a lot,and then I started using. My brother diedof drugs, but it didn’t stop me. At first Ismoked, but after a few months I startedinjecting. I ran out of money and got moreand more wasted.”

    NguyễnNgọcGiàu, 24: Can Tho City

    [ ]Heroin tác động lên thần kinh trung ương, có tác dụng giảm đau rất mạnh và gâyra cảm giác đặc biệt dễ chịu, khoan khoái. Người sử dụng cảm thấy lâng lâng, baybổng, thoát khỏi mọi đau đớn, ưu phiền. Đây còn gọi là cảm giác “phê”.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    8/55

    14 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 15F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Lúc biết thằng chồng nó nghiện, tôi gọi nó về bảo: “Mày bỏ nóđi chứ sau này nó đưa mày vào thì mày chết”. Nó cũng bỏ, nhưngkhông hiểu thằng kia tỷ tê thế nào mà nó lại quay về. Thằngchồng vẫn cứ mua về “chơi”. Con tôi khuyên bảo mãi không được,tức quá nó dùng cũng dùng cho chồng sợ, rồi thành nghiện luôn,thậm chí khi thiếu tiền lại còn bán thuốc nữa”.

    BốcủaĐinhThịHằng,  Hà Nội 

    “When I found out her husband was an addict, I called her placeand told her to leave him, or he’d drag her down with him andshe’d end up dead. I don’t know what he said to her, but she wentback to him. The husband was still using – she tried to talk himout of it, but it didn’t work. She was so upset she started usingtoo, to scare her husband. Then she got addicted herself, and evenstarted dealing when she ran out of cash.”

    Fatherof ĐinhThịHằng, Ha Noi 

    “I used to sing in a music show. I wasso proud when I got accepted into theHanoi University of Culture. I got my ownroom when I started touring. On nightswe didn’t perform, people from theshow would buy drugs and usually go tomy room for privacy. They’d say it’s likedrinking, artists need some of this to gethigh.”

    HàThịNhâm 29:Thai Binh

    “Từng là ca sĩ của một đoàn nghệ thuật, emđã vô cùng tự hào khi được chọn gửi đi họcở Trường Đại học Văn hoá Hà Nội. Ra nghề,theo đoàn đi diễn em được ở một mình. Cứtối rảnh, các anh trong đoàn, có cả một vàichị mua thuốc về “chơi”thường hay sangphòng em dùng cho kín đáo. Họ bảo: “Nócũng chỉ như uống rượu thôi, chất nghệ sĩcũng cần một chút cho nó phiêu”.

    HàThịNhâm, 29 tuổi - Thái Bình

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    9/55

    16 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 17F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Hồi cấp ba, em khoẻ nên cũng được bạn bè nể lắm. Một lần bạnlớp phó bị trấn lột học phí. Em nổi máu anh hùng đi trả thù nêndính vào pháp luật. Sau đó, em thôi học luôn rồi đi làm. Năm2006, em làm quản lý một xưởng sửa chữa ôtô - xe máy. Một lầnem đưa một người bạn về quê, chăm sóc bạn ấy lúc cai nghiện.Nhưng cuối cùng em lại nghiện luôn, lại còn phải bán hết mọi thứgiá trị trên người”.

    ĐặngTrầnKhánh,32 tuổi - Hà Nội 

    “In high school I was really tough, and my friends looked up tome. One time our class vice-president got mugged, so to be a heroI took revenge for him and broke the law. I left school after thatand started working. In 2006, I was managing a repair garage. Iwent with a friend back to their hometown, to take care of themwhile they went clean. But in the end I got hooked myself, and Ihad to sell everything I owned.”

    ĐặngTrầnKhánh,32: Hanoi 

    “Vàomùađibiển,bọntôimớicóviệc.Lúcấy,mỗilầnởtrêntàuhàngthángấychứ,toànđànôngvớinhau,cònbiếtchơigìngoàihàngtrắng.Ởđảonàythanhniênchơinhiều.Ănchơiđuađòithìcũnglôithôilắm.Nhàkhôngcó,chẳngdámăntrộm,càngkhôngdámbuônbán.Lọmọkiếmđượctínàochơitíấy,khôngthìnhịnvậy”.

    LêVănLường (40 tuổi - Quan Lạn, Vân Đồn, Quảng Ninh)

    “It’s remote out here – it used to take half a day to get here inwooden boats. We’ve only had electricity for a few years, and onlyrich households had generators. I don’t know where they camefrom, but there were a lot of them. So this island was famous forhaving so many “doctors.”I tried to quit about 20 times, but neverfor more than half a month.”

    HoàngVănVương,33: Quan Lan Island, Quang Ninh

    “We’d get work during beach season. We’d go for months eachtime we went onboard – it was just men, so white stuff was theonly way to have fun. Lots of young people used on that island.It’s hard when you’re a player. You’ve got no house, you can’t steal,you can’t do business. If you manage some money you can score,otherwise you just suffer.”

    LêVănLường,40: Quan Lan Island, Quang Ninh

    “Ngoàinàyxaxôi,ngàyxưađitàugỗnửangàymớitới.Mấynămgầnđâymớicóđiệnmáynổ,nhànàogiàumớicótiềnchạymáyphát.Khôngbiếtởđâuranhưngnhiềulắm.Vìthếđảonàynổitiếnglànhiều“bácsĩ”.Tôicaikhoảng20lầnnhưnglầnlâunhấtcũngkhôngquánửatháng”.

    HoàngVănVương,33 tuổi - Quan Lạn, Vân Đồn, Quảng Ninh

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    10/55

    18 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 19F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Bố mẹ em đều là cán bộ có nhiều trách nhiệm nên bận lắm. Vìthế, hồi học cấp ba, em được đưa vào trường nội trú toàn con emkhá giả. Bọn em tự do nên chơi vui thoải mái. Thường em muốn gìcũng được: xe đẹp, đồ mới... 15 tuổi là em đã biết ma tuý rồi”.

    LangThanhBình(32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh)

    “My parents were government officials, so they were always busywith their responsibilities. When I was in high school, my dormwas full of rich students. We were free to go out and do whateverwe pleased. I got pretty much everything I asked for: nice bikes,new things. I’ve used drugs since I was just 15.”

    LangThanhBình,32: Ho Chi Minh City 

    “Nhà em ở quận 5, có cửa hàng cho thuê. Em có cổ phần làm ănvới má nên mỗi tháng cũng được chia vài chục triệu. Bọn em đisàn uống rượu, rồi đêm về “chơi”. Ngày mới chơi 250 nghìn/tép,chỉ có dân chơi mới dám xài. Năm 18 tuổi em lấy vợ, sinh con.Năm 2002 em bị đi trường. Hồi đó là phải 5 năm nên em bảo vợđi kiếm người khác. Cô ấy đi thật, và bây giờ tụi em không cònliên lạc gì nữa”.

    LêNgọcChương,30 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “MyfamilylivedinDistrict5andrentedoutashop.Iworkedwithmymom–shegavemethousandsofdollarsamonth.MyfriendsandIwouldgodrinkingatclubsandusedrugsatnight.WhenIstarteditcostabout$20ashot–onlyrealplayerscouldaffordit.At18Igotmarriedandhadkids,andthenIwassenttorehab“school”in2002.Youwentforfiveyearsbackthen,soItoldmywifetofindsomeoneelse.Whichshedid –andwe’renotincontactanymore.”

    LêNgọcChương,30: Ho Chi Minh City 

    Năm 1999, em đi chơi cùng mấy đám bạn, thấy chúng nó hút,lúc đó chưa biết tác hại, em cũng bắt chước tưởng thuốc lá bìnhthường. Cũng biết là thứ cấm nhưng trẻ thì thích thử. Chỉ mấytháng em bỏ. Mấy năm sau em chia tay với người yêu. Đang buồn,gặp mấy thằng bạn rủ nên em “chơi”lại”.

    VõHùngEm, 29 tuổi - TP. Cần Thơ 

    “In 1999 I was out with my friends and saw them smoking up. Ididn’t know the dangers then, so I joined in, thinking they werenormal cigarettes. I knew it wasn’t allowed, but I was young so Iwanted to try. I quit after just a few months. But when I broke upwith my girlfriend several years later, I was so sad that the guysinvited me to use again, and I relapsed.”

    VõHùngEm, 29: Can Tho City 

    [ ]Heroin acts on the central nervous system as a very effective pain reliever, and itstimulates an extremely pleasurable high. Heroin users feel dreamy and uplifted,as if all their pain and troubles have disappeared.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    11/55

    20 21F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “My family isn’t poor, but after my parents divorced I didn’tfeel like studying during three years of high school. I started in1996 – kids like us would say you weren’t a player if you didn’ttry the white stuff. In 2001 I joined the military, hoping I’d bedisciplined and quit. But needles were everywhere there too. Ihad nowhere to run.”

    ĐặngMinhTuấn, 30: Ho Chi Minh City 

    “Gia đình em không thiếu thốn, nhưng ba mẹ chia tay nên suốtnhững năm cấp III em chẳng thiết học hành gì. Em bắt đầu chơinăm 1996, hồi đó bọn trẻ tụi em thường bảo “Không xài hàngtrắng không phải dân chơi”. Năm 2001, em đi nghĩa vụ, hy vọng kỷluật quân đội rèn luyện cho mình bỏ được. Nhưng rồi ở đơn vị, kimtiêm cũng cắm đầy. Vậy là cũng không thể chạy thoát được”.

    ĐặngMinhTuấn, 30 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    12/55

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    13/55

    24 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 25F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Mẹ mất lúc cháu 13 tuổi. Các cậu đón cháu vào Đồng Nai và chođi học. Chị cháu ở Hà Nội cứ đòi cháu về, bảo sẽ nuôi cháu. Khôngngờ, vợ chồng chị đều nghiện, nên họ cho cháu “chơi”để bắt cháuđi ăn xin kiếm tiền mang về. Hai người đánh cháu đau lắm, nêncháu bỏ trốn khỏi đó, lang thang 4 năm rồi”.

    NguyễnVănBi, 19 tuổi - Bến xe Niệm Nghiã, Hải Phòng

    “My mom died when I was 13, and my uncles took me to DongNai to study. My sister in Hanoi insisted on having me back, sayingshe would raise me. But she and her husband were both addicts,and they made me use drugs and go begging for them. They beatme badly, so I escaped and I’ve been on the street for four years.”

    NguyễnVănBi, 19: Niem Nghia bus station, Haiphong

    “Tôi nghiện thuốc phiện từ năm 1992,cũng gần 20 năm rồi. Nhà cửa chẳng còngì đáng giá nữa. Vợ chồng tôi có hai con.Cháu lớn học đại học rồi, nó xấu hổ với bạnvì bố nghiện. Tôi biết thế, nhưng chẳng bỏđược. Đêm nằm nghĩ không có tiền khôngngủ được vì lo. Lúc nào cũng cuống cuồnglo tiền mua thuốc”.

    NguyễnNgọcToàn,46 tuổi - Hải Phòng

    “I started using in 1992, almost 20 yearsago. I have nothing left in my house. Mywife and I have two kids. The older one isin college. He’s very ashamed that his dadis an addict. I’ve always wanted to quit,but I never could. I can’t sleep at nightwhen I don’t have money. I’m alwayscompletely stressed finding money fordrugs.”

    NguyễnNgọcToàn, 46: Hai Phong

    “I got hooked in 2000, when I went fromsmoking to injecting. I relapsed right afterleaving rehab the first time. The secondtime, it took a year. I was out of work andin a slump, so I got back into it.”

    NguyễnNgọcTiến, 42: Hai Phong

    “Năm 2000, tôi bắt đầu dính vào “cái đó”,từ hút lúc hết tiền chuyển sang chích. Lầnđầu đi trung tâm về lại “chơi”ngay. Lần sauthì được một năm lại quay lại. Không cóviệc làm chán lại đâm đầu vào”.

    NguyễnNgọcTiến , 42 tuổi – Hải Phòng

    [ ]Sử dụng ma túy thường xuyên sẽ dẫn đến dung nạp ma túy – cơ thể ngày càngcần lượng ma túy lớn hơn để đạt được cảm giác “phê”.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    14/55

    26 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 27F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Năm 94-95, khu vực này đều biết tên tôi là dân anh chị. Chính vìvậy tôi “chơi ma túy”, cũng chỉ là để thể hiện, “anh chị”mà, khôngthì không có vai vế. Lúc đầu thì thỉnh thoảng, nhưng đến năm96-97 thì không có nó thì tôi không chịu được nữa”.

    ĐỗTháiThịnh, 37 tuổi - Hà Nội 

    “In 1994, 1995, my name was known all over the region. So Istarted using just to prove myself – I was a player, and if you don’t,you’ve got no status. I used occasionally at first. By 1996, 1997, Icouldn’t live without it.”

    ĐỗTháiThịnh, 37: Hanoi 

    “I did two years at the Commercial University. I’m from thecountry, so I spent a lot to prove myself with friends. Then Igot tired of school. My family owns a cargo ship, but it’s boringonboard and really easy to relapse, so my dad doesn’t let me goanymore. Since last year, I’ve stayed home and helped my dadtake care of bonsais.”

    32: Thai Binh

    “Em học hết năm thứ 2 Đại học Thương mại. Từ quê lên mà, emcũng muốn sĩ diện với bạn nên tiêu xài nhiều. Dần dần em chánhọc. Nhà có tàu chở hàng nhưng đi tàu lại càng buồn, dễ thèmnên bố em không cho đi nữa. Từ năm ngoái em chỉ ở nhà giúp bốchăm mấy chậu cảnh thôi”.

    32 tuổi - Thái Bình

    “Mình học hết trung cấp hàn - điện. Bạn bè rủ chơi, mình thấy phêphê nên lại thử tiếp, lâu đâm nghiện, rồi cũng cai đi cai lại mãi.Lần lâu nhất được nửa năm. Cứ ra ngoài làm, gặp bạn cũ, dăm bacâu bạn mời mọc là lại tái ngay. Làm xe ôm thế này dễ dính lắmnhưng bây giờ chẳng thể xin đươc việc khác”.

    33 tuổi - TP Thái Bình

    “I got a vocational degree in welding and electricity. My friendsreeled me in and I got high, so I kept going – I got addicted, andI’ve relapsed many times. The longest was half a year. WheneverI’m out working, I meet old friends and give in to peer pressure.Driving a motorbike taxi makes it so easy to relapse, but I can’tfind any other job.”

    33: Thai Binh

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    15/55

    28 29F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Trước em mở rửa xe ở ngay bên lộ. Hồiđầu tuy không biết gì về tác hại nhưngnghe ma túy em rất sợ. Bạn bè cứ nóikhích, thế là sợ bị chê là kém nên liều dùngthử, thấy thích thích nên em dùng lại. Sauđó thì chuyển sang chích”.

    NguyễnThanhTâm,  27 tuổi - Châu Phú, An Giang

    “I used to be good at hairdressing, so I earned a lot of money. Inthose years, there were lots of call girls in the neighbourhood, and

    they’d take me out. At first I only watched them use, but a fewmonths later they told me to try, and I nodded my head, so I gotaddicted right away and couldn’t quit.”

    TrầnThanhThúy,  35: Ho Chi Minh City 

    “I opened a motorbike wash on thehighway. At first I didn’t know anythingabout the risks of taking drugs, but whatI heard was very scary. My friends kept

    teasing me. I didn’t want to be called awuss so I tried using, and I felt a bit of thathigh so I kept doing it. Then I switched toinjecting.”

    NguyễnThanhTâm  27: Chau Phu, An Giang

    “Trước tay nghề làm đầu của em cũng được nên kiếm khá lắm.Mấy năm đó, nhiều bạn trong xóm đi làm cave thường rủ em đichơi ăn nhậu cùng. Lúc đầu, em cũng chỉ xem nó “chơi”. Được mấytháng tụi nó kêu thử, em gật đầu cái rụp, thử vậy là nghiện luônkhông bỏ được”.

    TrầnThanh Thúy,35 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    16/55

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    17/55

    32 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 33F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “I first did opium and sedusen in 1992, and then tried heroin in1994. I was a spoiled only child – I could get whatever I wanted.It was a trend back then, I can’t blame it on my friends. By 1995I was seriously addicted. I used to be a cameraman, but I got sodependent I had to quit, since it didn’t bring in enough money.”

    NguyễnThànhTuấn, 35: Ho Chi Minh City 

    “Năm 92 em đã biết mùi cần sa, sedusen. Năm 94 làm quen vớiheroin. Em con một, hồi bé được cưng lắm, muốn gì được lấy.Lúc ấy là cái phong trào, cũng không đổ lỗi cho bạn bè được.Sang năm 95 em nghiện nặng rồi. Em có nghề quay video nhưngnghiện quá làm không đủ tiền nên cũng bỏ luôn”.

    NguyễnThànhTuấn. 35 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “Năm 1994-95, tôi buôn đồ điện tử secondhand. Kiếm nhiều tiềnthì quay ra chơi bời. Dạo ấy, Hải Phòng rộ lên hàng chỉ 5-10 nghìnmột tép. Chỗ chợ Đường tàu, buổi sáng nườm nượp người bán kẻmua. Chơi vào mảỉ “thuốc”làm ít dần, rồi lúc nào cũng chỉ quay rakiếm tiền mà vợ con có được hưởng đâu”.

    NguyễnMạnhChiến, 42 tuổi - Hải Phòng“In 1994, 1995, I was selling secondhand electronics and earninglots of cash, so I started using. At the time, a drug that cost $0.25to $0.50 was popular in Haiphong. In the morning, the railwaymarket was full of buyers and dealers. When I really got hooked,all I could think of was how to find money, but none of it went tomy wife and kids.”

    NguyễnMạnhChiến, 42: Hai Phong

    [ ]Regular drug use leads to tolerance. The body requires greater and greateramounts of drugs to feel the same high.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    18/55

    34 35F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Năm 19 tuổi, mình nghỉ học rồi nhưng cũng chưa đi làm đâu cả.Bạn mình học ở Hà Nội về đưa cho dùng thử thấy hay hay mà cũngoai. Khoảng ba tháng sau thì mình nghiện. Lúc đó, sợ bố mẹ biếtnên giấu. Đến khi không có không thể chịu được thì bị gia đìnhmới biết”.

    PhanVănKiên, 35 tuổi - Nghệ An

    “My parents were both government officials. I left school at 19 butdidn’t start work. A friend who studied in Hanoi came back andgave me something to try. It was cool, impressive. I got addictedabout three months in. I was scared, so I tried to hide it from myfamily until I couldn’t stand it anymore.”

    PhanVănKiên, 35: Nghe An

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    19/55

    36 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 37F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    A l i f e - l o n g b a t t l e C u ộ c c h i ế n c ả đ ờ i

    “Addiction is a primary, chronic, neurobiologic disease, with genetic, psycho-social, and environmental factors influencing its development and manifesta-tions. It is characterized by behaviors that include one or more of the following:impaired control over drug use, compulsive use, continued use despite harm,and craving.”

     American Society of Addiction Medicine

    Nghiện ma túy là một bệnh thần kinh nguyên phát, mãn tính mà sự tiến triểnvà biểu hiện của nó phụ thuộc vào các yếu tố di truyền, tâm lý xã hội và môitrường. Tình trạng nghiện được thể hiện bởi một hoặc nhiều dấu hiệu sau:không kiểm soát được việc sử dụng, có ham muốn mãnh liệt đối với việc sửdụng, tiếp tục sử dụng mặc dù có hại, và xuất hiện hội chứng c ai (“vật”, “vã”)nếu ngừng sử dụng.

    Viện Nghiên cứu Thuốc Giảm đau, Hội Giảm đau Hoa Kỳ, Hội Điều trị Nghiện Hoa Kỳ.

    []

    []

    3838 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 3939

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    20/55

    “Có lần bố nhốt em trên tầng 3 này để cai. Cơn vật dữ quá, emkhông còn biết gì, thế là trèo qua dây thu lôi này xuống đất chạythẳng một mạch. Cái dây bật cả ra, may mà em không ngã chết.Em cũng không hiểu tại sao em lại trèo được như thế”.

     ĐinhThịHằng, 34 tuổi - Hà Nội 

    “My dad locked me up on our third floor to go clean. Thewithdrawal was so severe, I lost it. I climbed down the lightningrod and ran away. The rod actually came right off the wall, butluckily I didn’t die. I don’t know how I did it.”

     ĐinhThịHằng, 34: Hanoi

    “Ba em là bộ đội về hưu nên xin được cho

    em đi làm. Năm 2004, em nghiện lại, dùđi làm nhưng vẫn sử dụng. Em sợ mấtuy tín gia đình nên tự làm đơn xin nghỉ.Bây giờ mỗi ngày em phải dùng hết 400– 500 nghìn. Ba mẹ phải chu cấp, emcũng suy nghĩ lắm. Em làm đơn xin uốngMethadone chứ không tự bỏ được.

    VõHùngEm, 29 tuổi - TP. Cần Thơ 

    “My father was a veteran, and he hadconnections to get me a job. I relapsedwhile I was working in 2004 – I was stillusing drugs, and I decided to quit to avoidshaming my family. Now I spend $20 to$25 on drugs every day. My parents haveto pay, and it weighs on my mind. I’mapplying for a methadone program since Ican’t quit on my own.”

    VõHùngEm, 29: Can Tho

    4040 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 4141F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    21/55

    Có lần gặp Tặng, các xơ ở nhà thờ Cát Đàmbảo: “Tặng ơi, các xơ nghèo lắm! Đừng cóăn cắp của các xơ nhé”. Tặng trả lời “Conkhông ăn cắp của nhà chúa đâu. Con màăn cắp thì con chọn nhà dân mà lấy. Nếuhọ có bắt được thì họ đánh chết con đi, chứcon sống khổ lắm”. Ngày 2/5/2011 Tặngchết vì trấn thương sọ não do bị vật cứngđánh vào đầu. Người dân ở xã Đông Hoà,Thái Bình nói rằng Tặng ăn cắp nên đã bịđuổi đánh.

    When the nuns from Cat Dam churchprotested their poverty and told Tang notto steal from them, he replied that hedidn’t steal from God. If he stole, he wouldsteal from other people, so they wouldbeat him to death and put him out of hismisery. The people of Dong Hoa, Thai Binhprovince, chased Tang down for a theftthey believed he committed and struckhim in the head with a heavy object. OnMay 2, 2011, he died of a brain injury.

    “Thỉnh thoảng mỗi tuần em cùng tụi bạnvẫn hùn nhau đi “chơi”đá rồi chuyện trò.Em muốn bỏ lắm, nhưng làm ở vũ trườngthức đêm nhiều nên phải chơi mới chịuđược. Với lại, chơi thế thì mới giữ đượcdáng, chứ làm “PR”ở đó mà mập lên làmất việc ngay”.

    NgôThịMộngLinh,32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “Every few weeks my buddies and I stillchip in for ‘snow’and hang out. I reallywant to quit, but working at a club meansa lot of late nights, and I have to use tokeep up with the game. And using helpskeep me slim, because if you’re in publicrelations and you gain weight, you loseyour job.”NgôThịMộngLinh, 32: Ho Chi Minh City 

    [ ]Khi một người nghiện ngừng sử dụng chất gây nghiện, người đó sẽ bị hội chứngcai – thường được gọi là “lên cơn nghiện”. Người bị hội chứng cai chất dạngthuốc phiện (như heroin) có thể bị vật vã, bứt rứt, co rút cơ, đau nhức trongxương, loạn nhịp tim, và nhiều dấu hiệu vô cùng khó chịu khác, có thể kéo dàitrong 5 đến 10 ngày.

    4242 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 4343F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    22/55

    “Tôi cứ vào trường ra trại luôn luôn. Saumỗi lần như vậy, tôi thấy mình trở nên chaisạn, vô cảm hơn. Trong trại thì không sao,nhưng cứ về được vài ngày lại nghiện hút,được vài tháng lại chích. Cơn nghiện lênthì phải giải tỏa. Có lần cố nhịn tôi chặt condao cả vào tay mà không thấy đau. Đây làvết sẹo lần ấy”.

    NguyễnThànhTuấn,

    35 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “I was always in and out of rehab centersand jails. Each time I just cared less andless. I was okay in jail, but when I got out itwas just a few days before I relapsed and afew months before I was injecting. Whenyou’re in withdrawal, you have to get rid ofthat feeling. Once I even cut my arms, butI didn’t feel any pain. This is a scar from atime like that.”NguyễnThànhTuấn, 35: Ho Chi Minh City 

    “Today it’s hard to understand why I gotagitated so easily. In 2006 I slit my wristsduring a heartbreak, but people savedme and I survived. I went back to usingstraight away. A few months later I gotcaught for drugs and spent two more yearsin the rehab center.”

    HàThịNhâm, 29: Thai Binh

    “Bây giờ thì không thể hiểu được tại saongày đó em lại dễ kích động đến như vậy.Năm 2006, thất tình, em đã cứa cổ tay tựvẫn nhưng mọi người cấp cứu nên thoátchết. Ngay sau đó em lại “chơi”. Chỉ vàitháng sau em bị bắt vì ma túy và dành

    thêm 2 năm trong trại”.HàThịNhâm, 29 tuổi - Thái Bình

    [ ]When people stop using drugs, they experience withdrawal. Withdrawal fromheroin can include agonizing symptoms such as cramps, bone and muscleaches, vomiting and more. These can last for five to 10 days. [ ]Với những người đã cắt cơn, đã không còn bị vật vã về mặt thể xác, đường mòndo ma túy tạo ra trong não vẫn nhắc nhở người ta về cảm giác dễ chịu khi có matúy và dễ làm cho người ta sử dụng lại.

    4444 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 4545F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    23/55

    “Em thường bảo bọn trẻ mới tập tành “chơi”là: mày xem chị đâynày, trót dính vào bây giờ tàn tạ mất hết tất cả. Mới “chơi”khóchịu, chơi quen rồi thấy vui vẻ, nhưng “lậm”vào yếu người nó “vật”không thể chịu được, càng ngày càng phải nặng đô hơn”.

    NguyễnNgọcGiàu, 24 tuổi - TP. Cần Thơ 

    “To the kids who’ve just started using, I usually say look at me, Igot addicted and now I’m wasted – I’ve lost everything. It’s notgreat when you start, but then you feel good and happy. You’rehooked, you get weak, and the withdrawal is unbearable – so you just fall deeper and deeper.”

    NguyễnNgọcGiàu, 24: Can Tho

    “Em “lậm”quá rồi! Đi bán vé số mà lắm lúc mệt quá đi không nổi.Trước sau rồi em cũng chết, còn sống ngày nào thì cố chịu đựng.Nhà cũng chẳng có nhưng thấy em nằm đó vật vã không chịuđược nên mọi người cũng đành phải cho em vài chục cho đỡ. Emmuốn mọi người thấy em thế này mà tránh xa ma túy”.

    NguyễnNgọcGiàu, 24 tuổi - TP. Cần Thơ 

    “I’m so hooked! I’m too beat to walk when I go out selling lotterytickets. I’ll die sooner or later, but I’ll bear it while I’m still alive. I’mhomeless, and when people see me going through withdrawal onthe street they give me some money. I want people who see methat way to stay away from drugs.”

    NguyễnNgọcGiàu, 24 years - Can Tho City 

    4646 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 4747F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    24/55

    [ ]For people who overcome the physical pain of withdrawal, the neural pathwayscreated by psychological addiction still remind them of the pleasure that drugscan bring, and this makes them more likely to relapse.“Năm 2003, em đi Trung tâm Giáo dục Lao động số 2 – Nghệ An.Ở đó khổ lắm! Đi chặt tre, làm mây tre đan, trồng rau... mỗi ngàyđan 10 tấm cót 1,2x2m. Em nghĩ cũng là con người như ai, nhưngvì ma túy mà mình khổ. Em quyết tâm cai”.

    PhanVănKiên, 35 tuổi - Nghệ An

    “In 2003 I went to Labour and Education Center No. 2. It washorrible there! I cut bamboo, wove rattan, planted vegetables...I’d weave ten 1.2 × 2 m bamboo panels a day. I thought, I’ma human being too, I’m no less than anyone else, but I sufferbecause of drugs. I was determined to quit.”

    PhanVănKiên, 35: Nghe An

    “Em học hết trung cấp cơ khí rồi đi làm

    công nhân đường sắt 7 năm. Sợ mất việclắm nên xin nghỉ vài ngày đóng cửa caikhông ăn uống gì. Cảm giác lúc đó thậtkinh khủng. Mệt đến mức phải bò vào nhàvệ sinh. Vậy mà ra đi làm vài ngày lại phảighé vào mua”.NguyễnQuangThắng,37 tuổi - Nghệ An

    “I graduated from vocational school andworked on the railroad for seven years. Iwas so afraid of losing my job that I askedfor a few days off and locked myself inthe house to quit. I didn’t eat or drinkanything. It felt so awful. I was so weak Ihad to crawl to the toilet. But just a fewdays after going back to work, I went tobuy drugs again.”

    NguyễnQuangThắng, 37: Nghe An

    4848 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 4949F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    25/55

    “I drive a motorbike taxi now. It’s hard toget other work because of my addiction. Ialways think about quitting but I can’t. I’mup worrying all night when I don’t havemoney. I’m always completely stressedfinding money for drugs.”

    NguyễnNgọcToàn, 46: Hai Phong

    “I sold all our land to buy drugs. I spent

    all the money from the last piece of landright after I got it. I bought some furniturebut had to sell it all off. I was craving drugsso much, I even sold my fan in the middleof summer. Now I drive a motorbike taxi.When I don’t make enough, I beg fromother people, from my wife – I don’thave the guts to steal. I really want to goon methadone but haven’t been able to.I hear they only let people in at certaintimes, or else you have to bribe people.”

    NguyễnNgọcTiến, 42: Hai Phong

    “Em bắt đầu sử dụng năm 2000, đến năm 2004 cưới vợ ngừngđược một năm lại tái nghiện. Cai đi cai lại không được, vợ em bỏđi. Nó đau nhức trong tuỷ, trong xương, nhức nhối như có kim haykiến ở trong, có lúc đau dữ dội, nhói trong tim, nước mắt nước mũichảy hoài”.

    NguyễnThanhTâm, 27 tuổi - An Giang

    “I started using in 2000. I stopped after getting married in 2004,but relapsed a year later. I tried and tried to quit, but I couldn’t– so my wife left me. It’s so hard when you’re this hooked. It hurtsdeep inside your bones, like there are needles or ants in there.There are times when it hurts like crazy in my heart, and I can’thelp crying.”

    NguyễnThanhTâm, 27: An Giang

    “Lúc nào cũng nghĩ đến chuyện bỏ nhưngchẳng bỏ được. Tôi giờ làm xe ôm. Xin việckhác cũng khó vì nghiện ngập khó lắm.Làm xe ôm được cái tiền ngay. Được vài“cuốc”là chạy đi kiếm thuốc được”.

    NguyễnNgọcToàn, 46 tuổi - Hải Phòng

    “Đấtnhàtôicảdãy,bán“chơi”hết.Bánlôcuốicùngcũngtiêuhếtngay.Sắmítđồđạcrồisaulạithiêunốt.Thèm“thuốc”khôngchịuđược,giữamùahèmàphảivácquạtđibán.Giờchạyxeôm.Bữanàokhôngkiếmđủthìxinhoặcvợchochứkhôngdámăncắp.TôimongđượcuốngMethadonelắmnhưngvẫnchưađược,thấybảophảicóđợt,nếukhôngphảichạytiền”.

    NguyễnNgọc Tiến, 42 tuổi - Hải Phòng

    5050 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 5151F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    26/55

    [ ]Những người nghiện tiếp tục sử dụng ma túy không phải để có cảm giác dễ chịumà để tránh những cảm giác khó chịu của tình trạng vật thuốc.“Tôi sa vào ma túy gần 20 năm. Thương

    vợ con lắm! Con cái khổ sở, xấu hổ vì bốchúng nghiện. Tôi cai không biết bao nhiêulần mà không được. Nghĩ mình chết thôichứ không bỏ được. Trước nhà có tầu lớn,tầu bé, đầm cá... bán hết rồi. May mà vợkhông bỏ, hàng ngày đi xúc cát kiếm từngnghìn để nuôi được 3 đứa con ăn học”.

    NguyễnBáViên, 51 tuổi - Hải Phòng

    “I got into drugs almost 20 years ago. I feelso bad for my wife and kids. My kids areashamed and misreable that their father isaddicted. I’ve tried to quit so many times,but couldn’t do it. I think I’m going to dielike this – but I can’t stop. We used to havebig boats, small boats, fish ponds … butthey’ve all been sold. I’m lucky my wifehasn’t left. Every day she hauls sand to

    earn a few cents for our three kids to goto school.”NguyễnBáViên, 51: Hai Phong

    “Một tháng tôi cai đủ bốn lần. Biết lắm chứ, cứ có tí thuốc vàotrong người thì nghĩ lắm chứ. Thương vợ, thương con ngồi khócđấy, mua xích về xích đấy. Nhưng cứ hết thuốc lại lồng lên. Máumũi máu mồm ộc ra. Lúc ấy tất cả mọi người đều nghĩ chắc gì đãsống được mấy tháng”.

    NguyễnMạnhChiến, 42 tuổi - Hải Phòng

    “I quit like four times a month. I do get it … Honestly, I reallythink it’s so bad for my wife and kids, I cried and bought chainsto chain myself up. But whenever the drugs ran out it wasuncontrollable. Blood came out of my nose, my mouth. Nobodythought I’d last even a few months.”

    NguyễnMạnhChiến, 42: Hai Phong

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    27/55

    5454 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 5555F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    28/55

    “Cắt cơn thì không khó, chỉ vài ngày là cảm giác khó chịu, mệtmỏi đau nhức xương khớp sẽ qua. Nhưng chỉ cần vui quá, buồnquá cũng thèm lại ngay. Lúc cai thì phải đấu tranh từng giờ, căngthẳng mất ngủ liên tục. Em cai nhiều lần quá nên thuốc ngủ cũngnhờn rồi. Người ta uống 5-7 viên, em phải uống tới 20 viên mà chỉ2-3 tiếng phải uống. Những đêm như vậy rất lo lắng và sợ hãi”.

    TrầnThanhThắng, 39 tuổi - Thị trấn Mường Ảng - Điện Biên

    “Detox isn’t too hard. After a few days, the discomfort, pain andexhaustion will pass. But if you get too up or too down, you’ll startcraving again right away. When you’re quitting, you have to fightevery single hour. It’s stressful, and you can’t sleep. I quit so manytimes that sleeping pills don’t help anymore. People use five pills,seven pills, but I had to take 20 every two or three hours. Those arereally long, awful nights.”

    TrầnThanhThắng, 39: Muong Ang town, Dien Bien

    “It’s really hard when you’re going clean – really draining. I knowhow it feels, so I try to help my other friends quit. When they’re inpain, I help massage them. It’s exhausting, and you can’t sleep. I’msick, but I still stay up at night in case they need anything. Someof them come back every few months. One succeeded after doingit four times.”

    NguyễnXuânCường, 39: Thai Nguyen

    “Cái khó lúc cắt cơn là mệt mỏi lắm. Tôi biết nó như thế nào rồi nêncố giúp các bạn cai. Chúng nó đau mỏi thì xoa bóp từng đứa. Thựcsự là mệt mỏi và mất ngủ lắm. Ốm đau nhưng nhiều đêm tôi vẫnthức trực, nhỡ các bạn cần gì. Có những bạn tháng lại quay lại caimột lần. Thế mà bốn lần nó cai được đấy”.

    NguyễnXuân Cường, 39 tuổi - TP. Thái Nguyên

    5656 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 5757F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    29/55

    “I’ve lived at this bus station for three years. I never steal. I do whatpeople say, so no one gets after me. Every day I sing in the busesto ask for money. I use it to buy drugs, because I can’t help it. Ireally want to be on methadone, but they told me I can’t because Idon’t have a permanent address.”

    NguyễnVănBi,19: Niem Nghia bus station, Haiphong

    “Cháu sống ở bến xe này được 3 năm rồi. Cháu không bao giờ ăncắp, ai nhờ gì cháu cũng làm nên mọi người không đuổi cháu.Hàng ngày cháu hát rong ở trên các xe để xin tiền. Kiếm đượctiền cháu phải để dành để mua “thuốc”vì không chịu được. Cháumong được uống Methadone lắm nhưng các anh chị bảo cháukhông có hộ khẩu nên không được”.

    NguyễnVănBi,19 tuổi - Bến xe Niệm Nghiã , Hải Phòng

    “Lúc nghiện không biết sợ là gì. Có lần vật quá, em mở bình ga,tay cầm hộp quẹt dọa đốt nhà để đòi ba mẹ tiền đi mua thuốc. Baem thương con nhưng kiên quyết lắm, ông làm đơn tự nguyện bắtem đi trường cai. Nhưng về em vẫn chẳng cai được”.

    LangThanhBình,32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “You’re not afraid of anything when you’re addicted. Once mycraving got so bad, I opened our gas tank and held my lighter to it,threatening to burn down the house if my parents didn’t give memoney for drugs. My dad loved me but was very firm. He wrotean application asking to send me to rehab. But I still couldn’t quitafter that.”

    LangThanhBình,32: Ho Chi Minh City 

    5858 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 5959F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    [ ]P l k i d f h i i hi h b id

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    30/55

    “Em có người bạn giới thiệu sang quận4 học may dép. Khi nào xưởng họ thừaviệc thì nhận về may chứ đi xa vậy tiềnlương không đủ tiền xăng. Mỗi chiếc đôithế này bọn em được vài ngàn. Mỗi ngàykiếm được mấy chục. Em đi truờng cai hainăm rồi thêm nghị đinh 20 thành 5 năm.Ở trong trường họ cho em uống nhầmthuốc bị dị ứng nên da mới thế này chứxưa đẹp lắm”.TrầnThanh Thúy,35 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “My family owns a house on the mainstreet. There are nine siblings all together.We all worked fixing cars. I use drugs, so Ileft for the countryside to quit. WheneverI came back to the city, I relapsed over andover. Even my own family hates and looksdown on me. My parents abandoned meand didn’t give me anything.”NguyễnThanhTâm,41: Ho Chi Minh City 

    “Cai nghiện khó quá! Vượt quá khả năngcủa mình. Trước em bi quan chẳng thiếtgì. Giờ có vợ phải tìm cách bỏ thôi. Em cónói với cô ấy nhưng cô vẫn thương em. Emquyết tâm bỏ kẻo tội nghiệp người ta”.

    TrầnAnhTuấn, 29 tuổi - TP. Nghệ An

    “Quitting is so hard! It’s too much for me. Iused to be a pessimist – I didn’t care aboutanything. Now that I have a wife, I’ll haveto find a way to quit. I told my wife but shestill loves me. I’m committed to quittingfor her.”

    TrầnAnhTuấn, 29: Nghe An“Gia đình em có nhà mặt phố, 9 anh em tấtcả. Mọi người cả nhà chung làm nghề sửaôtô. Em chơi bời nên tự về quê cai. Cứ lênthành phố là “té”đi “té”lại phải trên chụclần. Chính gia đình cũng kỳ thị ghét em.Ông bà cũng bỏ luôn chẳng cho cái gì”.

    NguyễnThanh Tâm,41 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “A friend of mine brought me to District 4 to learn to sew sandals.Whenever the factory has extra work I can take jobs home. I get afew cents for a pair like this, so I can earn a few dollars a day. I wassent to the rehab center for two years, but Decree 20 made it five.They gave me the wrong medication in there, and that’s why myskin looks like this. It looked so much better before.”

    TrầnThanhThúy,35 years old – Ho Chi Minh City 

    [ ]People keep using drugs not to for the positive high, but to avoidthe low of withdrawal.

    6060 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 6161F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    Thi h d d f Th i fĐâ là ột hó á b ử d t ý đã hiề ă N ười “N à đó hỉ thè h tiế ắ hửi à khô ó “I th d I l d t h th h t t b t

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    31/55

    This group has used drugs for many years. They range in age from29 to 61. After so many years of addiction, their families havegiven up on them. They have lost count of how many times theyhave relapsed. They come together in a house in Cam Pha in thehopes of changing and motivating each other to quit using drugs.

    Đây là một nhóm các bạn sử dụng ma tuý đã nhiều năm. Ngườilớn nhất 61 tuổi, trẻ nhất 29 tuổi. Gia đình đều đã bất lực vì ngườinào cũng qua hàng chục năm nghiện ma túy. Số lần tái nghiện thìkhông thể đếm nổi. Họ tập trung tại một gia đình ở Cẩm Phả đểbảo ban nhau, học hỏi với mong muốn rằng sẽ thay đổi và là độnglực giúp họ cai nghiện thành công.

    “Ngày đó em chỉ thèm nghe tiếng mẹ mắng chửi mà không có.Em cùng bạn mở công ty buôn bán điện thoại di động lãi lắm.Nhưng càng có tiền càng chơi. Từ ‘Trắng”chuyển lên đá. Lúc nàocũng chỉ nghĩ đến chơi nên cuối cùng cũng bỏ việc. Em “cai sống”,không cần thuốc, không cần bác sĩ hỗ trợ nhưng không nhớ baonhiêu lần”.

    ĐặngMinhTuấn, 30 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “In those days, I longed to hear my mother shout at me – butI couldn’t. I started a company that sold mobile phones and itturned a good profit. But the more I earned, the more I used– from the “white stuff”to “ice.”All I could ever think about wasdrugs, but eventually I managed to quit. I went cold turkey: nomedication, no doctors, but I can’t remember how many times.”

    ĐặngMinhTuấn,30: Ho Chi Minh City 

    6262 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 6363F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Mình là quan trọng nhưng tôi nghĩ là cũng có tác động bên “What I think matters but I think outside society affects us too “Cháu nghỉ chơi 6 năm rồi không hiểu tại sao lại chơi lại Đem “I didn’t use for six years – I don’t know why I relapsed I even

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    32/55

    Mình là quan trọng, nhưng tôi nghĩ là cũng có tác động bênngoài xã hội. Khi bọn em trở về thì chỉ những câu nói những hànhđộng của những người xung quanh và cả người thân khiến emcảm thấy bị xa cách nên tự ti. Lần này em chỉ biết cố gắng phấnđấu hy vọng trở về sẽ có cuộc sống mới, được mọi người giúp đỡtạo điều kiện để có công việc để quên đi quá khứ”.

    Họcviênbắtbuộc, Trung tâm Giáo dục Lao động Xã hội 02

    What I think matters, but I think outside society affects us too.When we go home, the way people talk and act makes us feelvery distant and self-concious. This time I only know I have to try.I hope I’ll have a new life after this, and people will help me get a job and forget about the past.”Compulsoryresident, Labor Rehabilitation and Correction Center 02

    Cháu nghỉ chơi 6 năm rồi không hiểu tại sao lại chơi lại. Đemthuốc về nhà uống để cai cũng không bỏ được. Cháu nghĩ có ở nhàmà chơi bời thì cũng không giải quyết được gì nên cháu để con ởnhà, theo lời khuyên của gia đình lên đây. Cháu cũng quyết tâm,hy vọng làm lại từ đầu”.

    Họcviêntựnguyện, Trung tâm Giáo dục Lao động Xã hội 02

    I didn t use for six years I don t know why I relapsed. I eventook the medication home to quit, but I couldn’t. My familysuggested I come here. I thought if I stayed at home and keptusing, then there’s no point, so I left my kids at home and came.I’m determined to start things over.”

    Voluntaryresident, Labor Rehabilitation and Correction Center 02

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    33/55

    64 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 65F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “It is time we agree that drug use is a chronic disease, caused by changes in thebrain after a long period using drugs. Therefore, these people will need long-term treatment as patients with chronic diseases, not as criminals.“

    DaoDuyQuat,Head of National Committee for Ideology and Culture

    Đã đến lúc chúng ta cần đồng ý với nhau rằng: Nghiện ma túy là một trạng tháibệnh mãn tính, gây ra bởi sự thay đổi lâu dài trong não sau một thời gian sửdụng ma túy. Như vậy, những con người này cần được điều trị lâu dài như cácbệnh nhân mắc bệnh mãn tính chứ không phải như những tội phạm khác “

    Đào Duy Quát (Trưởng ban Văn hoá Tư tưởng Trung ương)[ ] [ ]

    T ì m m ộ t l ố i r aF i n d i n g a w a y o u t

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    34/55

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    35/55

    68 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 69F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “I asked my parents to let me stay on the farm at this rehab centerand take care of 10 plots of land. There’s no electricity out here butI can stay away from friends. I’m determined to stop using. I’mlucky to have Miss My – she’s going through the same thing, andher encouragement is why I’m here today. I went cold turkey forseven days and didn’t eat anything for three. She was the only onewho took care of me. We’ve lived together here ever since.”

    NguyễnThanhTâm, 27: Chau Phu, An Giang

    “Em xin ba mẹ vô đồng ở cái trại này và chăm 10 công ruộng. Rađây thiếu thốn, chẳng có điện, nhưng tránh được đám bạn. Emquyết tâm cai kỳ được. May nhờ có Mỵ là người cùng cảnh độngviên nên mới có ngày hôm nay. Bảy ngày cai “vo”em không ănkhông uống, ban ngày chỉ có cô ấy chăm sóc em. Sau đó chúng emsống với nhau luôn ở đây”.

    NguyễnThanhTâm,  27 tuổi - Châu Phú, An Giang

    “Cách đây 5 năm, lúc còn nghiện quá, vợ chồng mình chia tay.Nhưng cô ấy chưa tái giá, nên mình vẫn nuôi hy vọng một ngày sẽlấy lại những gì đã mất. Trước mắt cứ làm nhân viên tiếp cận cộngđồng vừa giúp được mọi người vừa thêm tự tin. Nói thật nhé, bâygiờ sáng ăn bát phở mới thấy ngon chứ trước chẳng dám ăn vì cònlo tiền thuốc”.

    TrầnThanhThắng, 39 tuổi - Thị trấn Mường Ảng - Điện Biên

    “Five years ago my addiction was so bad, my wife and I divorced.But she hasn’t remarried. I hope someday I’ll get back what I lost.I’ll keep on as a community outreach worker for now – this wayI’ll help others and gain self-confidence. Honestly, I can eat a bowlof pho for breakfast now and enjoy it. I couldn’t do that before,because I was worrying about money for drugs.”

    TrầnThanhThắng, 39: Muong Ang town, Dien Bien

    “Bây giờ em cảm thấy còn hạnh phúc, may mắn hơn nhiềungười vì có con, có việc làm. Ở nhóm tất cả mọi người chia sẻ,không kỳ thị. Trước ít ai quan tâm, vậy mà giờ đã có nhiều ngườihỗtrợmình”

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    36/55

    70 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 71F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Em xin đi uống Methadone để níu kéo cuộc sống gia đình, cốgắng ở nhà chăm sóc con cái nhưng đã muộn. Em suy sụp hoàntoàn, phải “cắm”cả ôtô để đi “bụi”, “chơi”nhưng rồi em gặp mộtngười con gái thực sự thương em. Cô ấy còn giúp bọn em trongcông việc của nhóm tự lực”.

    ĐặngMinhTuấn, 30 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “Em thực sự thay đổi từ lúc tiếp cận với các dự án. Bọn em đượchọc về ma túy, hiểu được các vấn đề của bản thân. Bọn em thànhlập nhóm tháng 9/2009. Lúc đầu chỉ có 6 thành viên chia sẻ, hỗ trợnhau. Dần dần được đi tập huấn nâng cao năng lực và tăng dần sốthành viên. Em hiểu được rằng, khi giúp được ngưòi khác chính làgiúp bản thân mình”.

    NguyễnThànhTuấn, 35 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

     “I’ve really changed since I started taking part in the projects. Welearned about drugs and know our problems better. We createdour group in September 2009. There were only six members atfirst. Gradually we got training to build our capacity, and thenumber of members increased. I came to realize that you helpyourself by helping others.”

    NguyễnThànhTuấn, 35: Ho Chi Minh City 

    hỗ trợ mình .NgôThịMộngLinh, 32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “Now I’m happier and luckier than a lot of people, since I havea kid and a job. In the group everyone understands, nobody judges. There weren’t many people who cared about me before,but now lots of people support me.”

    NgôThịMộngLinh, 32: Ho Chi Minh City 

    “Iappliedforthemethadoneprogramtosavemyfamily.Itriedtostayhomeandtakecareofmychildren,butitwastoolate.Iwastotallybeatendown.Ipawnedmycar,went homelessandjustshot up– butthenI metagirlwho really lovesme.Sheevenhelps uswiththe workinour self-help

     group.” ĐặngMinhTuấn, 30: Ho Chi Minh City 

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    37/55

    72 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 73F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Em bỏ đi bỏ lại hơn hai chục lần. Không biết tại sao vẫn tái. Bâygiờ tham gia vào chương trình tư vấn hỗ trợ sau cai được học đượckỹ năng, kiến thức về cách duy trì sau cai mới thực sự thấy tự tin.Giờ em cũng là thành viên nhóm hỗ trợ xã hội để giúp đỡ, tư vấnlại mọi người ”.

    34 tuổi - Hà Nội 

    “I’ve tried to stop over and over, more than 20 times. I don’t knowwhy I relapsed. Now I’m taking part in post-detox counseling. I’velearned skills and knowledge on how to stay clean after detox,and I feel much more confident now. I’m part of a social supportgroup now, counseling other people.”

    34 years old: Hanoi 

    “Người nghiện mà có việc làm vừa giúp họ tăng thu nhập, hạnchế nhớ “thuốc”. Nhóm em nhận tham gia dự án Tư vấn Hỗ trợHướng nghiệp và Tìm kiếm việc làm. Ngoài thời gian tiếp cậncộng đồng ở quận 4, em cũng tìm kiếm, tư vấn cho những bạnchưa có việc làm”.

    LangThanhBình,32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “When drug users find work, it helps them get an income andforget about drugs. Our group takes part in a project that offerscareer counseling and job search support. Besides my time doingcommunity outreach in District 4, I also do searches and advisepeople who haven’t found work.”

    LangThanhBình,32: Ho Chi Minh City 

    Tháng 6/2010, một tổ chức phi chính phủ tài trợ tổ chức tập huấnDự phòng sốc thuốc dành cho một số đại diện các nhóm tự lựcnhững người sử dụng ma tuý. Sau đó, phương pháp dự phòng sốcthuốc được họ phổ biến cho nhau rộng rãi. Gần một năm sau, hơn

    ử ố ố ố

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    38/55

    74 75F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    30 người sử dụng ma túy bị sốc thuốc đã được cứu sống nhờ ápdụng các kiến thức này. Trong số này nhiều người sau đó đã dừngsử dụng hoặc tham gia công tác phòng chống tác hại ma túy.

    In June 2010, a non-governmental organization funded atraining workshop on overdose prevention and response forrepresentatives from self-help groups for people who use drugs.Thanks to widespread community knowledge from the training,more than 30 lives were saved within one year. Many of thesurvivors have quit using drugs and joined harm reduction

    activities.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    39/55

    76 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 77F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “This methadone thing – it changes people. They give youcounseling and medications. Now that I’m a human being again,I’m not afraid of anything. When I’m out in public I don’t have tokeep my face down. Whatever I do, I’ll survive. I don’t need to doanything big, just stay in charge of myself.”

    NguyễnMạnhChiến, 42: Haiphong

    “Tôi uống Methadone được gần 3 năm rồi. Được khoảng năm rưỡithì gia đình hoàn toàn yên tâm, phấn khởi và tin tưởng. Cháu lớnđi lao động nước ngoài gửi tiền về, cộng với vay mượn chúng tôicó 750 triệu mua đất xây dãy nhà này cho thuê. Vợ tôi yên tâm vềtôi nên cùng cháu thứ 2 ra Móng Cái làm ăn gửi tiền về đã đủ trảhết nợ”.

    NguyễnBáViên, 51 tuổi - Hải Phòng

    “I’ve been on methadone for almost three years. After about ayear and a half in the program, my family was totally happy andsupportive. My oldest son was a temporary foreign worker, andbetween the money he sent home and what we were able toborrow, we had about $37,000 that we used to build these housesfor rent. My wife trusted in me, so she and our second oldest wentto Mong Cai to work, and now all our debts have been paid off.”

    NguyễnBáViên, 51: Haiphong

    “Có cái methadone này nó thay đổi con người. Họ tư vấn rồi chouống thuốc. Bây giờ mình lại là con người thì không sợ gì nữa. Rangoài xã hội không phải cúi mặt nữa. Làm cái gì cũng sống được.Chẳng cần làm gì to tát, chỉ cần giữ được mình”.

    NguyễnMạnhChiến, 42 tuổi - Hải Phòng

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    40/55

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    41/55

    “Dùng chung bơm kim tiêm nguy hiểmlắm. Đồng đẳng viên chúng em ngoàinhiệm vụ tiếp cận, tuyên truyền, hỗ trợkiến thức phòng bệnh cho các bạn cònphát bơm kim tiêm sạch để họ dùng để

    á h á bệ h lâ ề đ ờ á ”

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    42/55

    82 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 83F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Từ dạo tham gia hoạt động xã hội hắn chăm chỉ hẳn. Mở rửa xemấy tháng đã đông khách. Nhiều ngày mải làm đến 7-8 giờ tốimới ăn. Hỏi có bạn gái sao chưa cưới, hắn nói muốn vượt quangưỡng đã mới lấy vợ. Trước hắn bán sạch chẳng còn gì. Cái tủ vớicái xe này là hắn tích cóp mua được đó”.

     MẹcủaPhan VănKiên, Nghệ An

    “Since he started doing social work, he’s been much more diligent.He opened this bike wash a few months ago and it’s already fullof customers. A lot of days he works so hard, he only eats at 7 or8 p.m. He used to sell everything for drugs. We just bought thiscupboard and bike with his savings.”

     MotherofPhanVănKiên, Nghệ An

    tránh các bệnh lây truyền qua đường máu”.TrầnVănCường, 29 tuổi - Nghệ An

    “It’s very dangerous to share the sameneedles. Peer educators like us, besidesdoing outreach work, spreadinginformation and supporting preventionknowledge, also provide clean needlesto help people prevent blood-borne

    diseases.” TrầnVănCường, 29: Nghe An

    [ ]Methadone is a synthetic drug used to treat heroin dependency. It has similareffects to heroin, but it does not cause agitation and can help people gain thestability required to address their psychological addic tion.

    “Bố chọn mua cái xích này có bọc nhựa chođỡ xây xát. Ngày xưa nó là để xích em. Bâygiờ, bố con em dùng để xích xe máy buổitrưa chống trộm”.

    ĐặngTrầnKhánh, 32 tuổi - Hà Nội 

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    43/55

    84 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 85F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “Ngã xuống ở đâu phải đứng lên ở đó. Vì thế, ra khỏi trung tâm emvề Hà Nội. Em tham gia làm tiếp cận viên cộng đồng tìm kiếm hỗtrợ những người cùng cảnh. Em tằn tiện chi tiêu bằng số tiền bồidưỡng nho nhỏ của dự án. Em không nhớ đã bao nhiêu đêm “úp”một bát mỳ tôm rồi đi nằm lắng nghe tiếng Hà thành đang rộn rãbên ngoài”.

    HàThịNhâm, 29 tuổi - Thái Bình

    “My dad bought this chain to lock me up.Once, after three days I asked him to letme out to take a shower, and I ran straightto the river and jumped in. Now I keep itas a memory.”

    ĐinhThịHằng, 34: Hanoi 

    “You have to stand up in the place you fell. So after the rehabcenter I went back to Hanoi. I work as a community outreachworker to try and help other people like me. I save every penny ofmy small allowance from the project. I can’t remember how manynights, after a bowl of instant noodles, I’ve just lain there andlistened to the hustle of Hanoi outside.”

    HàThịNhâm, 29: Thai Binh

    “Bố mua cái xích này để xích em. Có lầnxích được 3 ngày, em đòi mở để đi tắm, lúcấy như phát điên chạy thẳng ra sông nhảyxuống. Bây giờ em vẫn để đó làm kỷ niệm”.

    ĐinhThịHằng, 34 tuổi - Hà Nội 

    “My father bought this plastic-coatedchain to prevent abrasions. It used to be forchaining me. Now my dad and I use it lockup the motorbike, to keep it from gettingstolen at lunch.”

    ĐặngTrầnKhánh, 32: Hanoi 

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    44/55

    86 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 87F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    G i v i n g b a c k T r ả n ợ c u ộ c s ố n g

    “I spent six years of my youth in rehabiliation centers because of drugs. Endlessmonths and years of isolation from the real world. I didn’t go back to my home-town, but came to Hanoi to find what I’d lost. At the Lunar New Year I got myfirst month’s pay as a community outreach worker, so I bought gifts and wentto see my family. I climbed a ladder to clean the old ceiling fan. All of a suddenI heard crying below me. I looked down and saw my father crying. That was thefirst time I’d ever seen tears on my father’s face.”

    HàThịNhâm, 29: Thai Binh

    Sáu năm tuổi trẻ đẹp nhất của đời người, em chuyển hết trung tâm giáo dục laođộng này đến trại cải tạo khác vì liên quan đến ma túy. Những năm tháng dàivô tận cách biệt với thế giới thực tại. Em không trở về quê mà trở lại Hà Nội đểtìm lại những điều đã mất. Tháng lương tiếp cận viên cộng đồng đầu tiên, đúngvào dịp tết, em mua quà về thăm gia đình. Lúc bắc thang trèo lên la u chùi cáiquạt trần cũ kỹ, bỗng em nghe thấy tiếng sụt sùi ở phía dưới. Nhìn xuống thấybố đang khóc. Đó là lần đầu tiên em thấy những giọt nước mắt trên má bố.

    HàThịNhâm (29 tuổi - Thái Bình)

    [

    ]

    [

    ]

    8888 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 8989

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    45/55

    “Bây giờ em làm nhân viên chăm sóc cộng đồng, hàng ngày đếncác gia đình trong địa bàn phân công thăm nom, giúp mọi người

    nhận được hỗ trợ, đưa họ đi khám bệnh, làm báo cáo... xong cònphải đưa tận nhà cho các bạn. Địa bàn rộng, cũng vất nhưng làmvậy vui và để giữ mình”.

    LangThanhBình,32 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “I’m a community caregiver now. Every day I go see families in thearea and take care of people, refer them to services, take them forcheckups, write reports and so on. When I’m done the paperwork,I go and give it out at each house. It’s a big area and the work istough, but it makes me happy and helps me control myself.”

    LangThanhBình,32: Ho Chi Minh City)

    9090 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 9191F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “SaukhóatậphuấnDựphòngsốcthuốctạiHảiPhòngmộttuần,emtổchứchướngdẫnlạichocácbạntrongnhómtựnguyệncainghiện

    iđả Q L ê N à 9/1 à15/4 ừ hờ ó h

    “One week after attending the workshop on Overdose in HaiPhong, I held a training session for our groupo in Quan Lan. OnJ 9 d A il 9 h k h i i I d l

    “Hôm lâu em “chơi”trong này, không biết sao quá liều bị sốcchẳng biết gì cả. May nhà biết được kêu anh Tuấn bên nhóm “Bạn- Tôi và Chúng ta”đến cứu được. Từ đó em tham gia hoạt động

    hó đi iế ậ ộ đồ ê ề há b iú

    “Iusedtousehere,butIhadanoverdoseandwentunconscious.LuckilymyfamilyfoundoutandcalledTuanfromYou,MeandUs[aself-helpgroupforinjectingdrugusers],whocameandsavedme.F h I’ i i di i h i i i lik

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    46/55

    tạiđảoQuanLạnquêem.Ngày9/1và15/4vừaquanhờcóphươngpháphọcđược,emđãcứusốngđược2bạnbịsốcthuốc”.

    ĐỗQuangKhải,34 tuổi - Vân Đồn, Quảng Ninh

    January 9 and April 9, thanks to the training, I saved two peoplefrom dying from overdose”.

    ĐỗQuangKhải,34: Van Don, Quang Ninh

    nhóm đi tiếp cận cộng đồng, tuyên truyền, phát bao cao su giúpngười khác phòng HIV”.

    NguyễnThanhTâm,41 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    Fromthenon,I’veparticipatedincommunityoutreachactivities,likedistributingcondomstohelppeoplepreventdisease.”

    NguyễnThanh Tâm,41: Ho Chi Minh City 

    9292 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 9393F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    []

    Hơn ai hết, những người đã từng nghiện ma túy thấu hiểu những nỗi niềm, nhữngđớn đau, vật vã - cả về thể xác và tinh thần - mà người nghiện ma túy phải trải quacũng như niềm khao khát thoát khỏi sự phụ thuộc vào ma túy. Đây cũng chính lànguồn cội cho sự ra đời của các nhóm tự lực của người sử dụng ma túy.

    “In 2006 a community outreach worker here quit, so I came toreplace him. Recently they required all outreach workers be clean,so I quit cold turkey I was in withdrawal for five days I haven’t

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    47/55

    ]nguồn cội cho sự ra đời của các nhóm tự lực của người sử dụng ma túy.

    “My relationships and business knowledgeare still good. I was planning to reopenmy business, but since I helped found You,Me and Us [a self-help group for injectingdrug users], I’ve come to understand a lotabout myself and about life. That’s why Idecided against starting my business andkept doing social activities to help peoplecoping with drugs.”

    ĐặngMinhTuấn, 30: Ho Chi Minh City 

    “My family owns a business sellingsynthetics. I saw members of our grouphaving a hard time finding jobs becauseof discrimination, so I took it on myself toget them positions helping my family withhandling and transportation. They earnmore than $5 a day.”

    TrầnThanhThắng, 39: Muong Ang town, Dien Bien

    “Quan hệ và hiểu biết kinh doanh của emvẫn tốt. Em định lại mở doanh nghiệp,

    nhưng từ khi tham gia thành lập nhóm“Bạn- Tôi và Chúng ta”em hiểu ra rấtnhiều. Em quyết định dừng làm kinhtế để tham gia hoạt động xã hội giúpđỡ những người đang gặp khó khăn vìnghiện ma túy”.ĐặngMinhTuấn, 30 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “Năm 2006, có một anh nhân viên tiếp cậncộng đồng bỏ việc nên mình làm thay cho

    đến tận bây giờ. Gần đây mọi người yêucầu nhân viên tiếp cận phải “sạch”. Mình“cai bo”bị “vật ”mất 5 ngày. Hai tháng naymình không đụng đến nữa”.

    HoàngXuânĐạo, 45 tuổi - Thái Nguyên

    “Gia đình mình có một doanh nghiệp kinhdoanh vật liệu tổng hợp. Thấy các bạntrong nhóm khó khăn về việc làm vì bị kỳthị, mình đứng ra chịu trách nhiệm với giađình giao các công việc bốc xếp hàng hoá,vận chuyển cho nhóm. Các bạn tham giacũng được hơn trăm nghìn mỗi ngày”.

    TrầnThanhThắng,

    39 tuổi - Thị trấn Mường Ảng - Điện Biên

    so I quit cold turkey. I was in withdrawal for five days. I haven ttouched drugs for two months now.”

    HoàngXuânĐạo, 45: Thai Nguyen

    9494 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 9595F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    48/55

    “Em chưa đi làm gì cả. Hiện chỉ tham giasinh hoat nhóm “Cát trắng”. Chúng em

    được đi dự tập huấn để mang kiến thứcvề hỗ trợ, giúp đỡ mọi người vượt quakhó khăn, tìm kiếm việc làm”.

    ĐinhThịHằng, 34 tuổi - Hà Nội 

    “Idon’thaveajobyet.IjustparticipateinactivitiesoftheWhiteSandGroup.We’resent

    totrainandbringbackknowledgeonto howtohelpsupportotherpeopleovercometheirdifficulties,likefindingwork.”

    ĐinhThịHằng, 34: Hanoi 

    “Hàng tháng nhóm chúng em đều tổ chứcmột buổi sinh hoạt để các thành viên gặp

    gỡ chia sẻ những vấn đề riêng hoặc nhữngkiến thức mà họ thu nhận được. Mỗi buổichúng em đều phổ biến kiến thức và thảoluận những vấn đề liên quan đến nhữngngười sử dụng ma túy”.

    ĐỗTháiThịnh, 37 tuổi - Hà Nội 

    “Ourgroupholdsmonthlymeetingsforthememberstomeetanddiscusspersonalissuesor experiencethey’vegained.Ateachmeetingweshareknowledgeandholddiscussionson topicsrelevanttopeoplewhousedrugs.”

    ĐỗTháiThịnh, 37: Hanoi 

    9696Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y

    9797F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    49/55

    “Văn phòng nhóm chúng em như một giađình. Em biết về kỹ thuật nên đồ đạc trong

    văn phòng hỏng hóc không mất tiền sửa.Cái đàn hỏng này em xin về chữa để chocác bạn tập văn nghệ”.

    ĐặngTrầnKhánh, 32 tuổi - Hà Nội 

    “Our office is like a family. I’m good withmy hands, so we don’t have to pay forfixing equipment and things here. I askedfor this broken guitar to bring it home andfix it, so the group can practice singing.”

    ĐặngTrầnKhánh, 32: Hanoi 

    “Nhiều người tiêm chích xong rất vô tráchnhiệm vứt “xi”bừa bãi. Đồng đẳng viên

    bọn em thường đi nhặt bơm kim tiêm đãdùng để tránh gây nguy hiểm cho mọingười. Có ngày chồng em nhặt chỉ một chỗthôi cũng đến 500 cái”.

    ĐặngThịHồngNhung (32 tuổi - TP. Nha Trang)

    “Lots of people are careless and throwaway used needles everywhere. Peereducators like us usually organize outingsto collect used needles and reduce the riskto other people. Some days, my husbandcollects nearly 500 of them in just oneplace.”

    ĐặngThịHồngNhung, 32: Nha Trang

    9898 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 9999F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s

    “One time I short of money, so I went to ask my little sister. Shegave me $5 and yelled: ‘People like you should just go die.’I tookthe money to buy my “goods,”but what they sold me was fake.I felt so miserable and ashamed, I decided never to use again.I came back to Nghe An, got married and had children. NowI’m a community outreach worker, doing communication anddistributing needles and condoms.”

    C Th Th h 40 N h A

    “Một lần hết tiền em tới xin em gái. Hắncho em một trăm rồi chửi “Loại ông thìchết đi còn hơn”. Em cầm tiền ra muamột “cục hàng”lại bị rởm. Thấy khổ sở vànhục nhã quá em quyết tâm không chơinữa. Em trở về Nghệ An lấy vợ, có con. Giờem làm nhân viên tiếp cận cộng đồng đit ề thô hát b ki tiê b

    [ ]People who have used drugs understand better than anyone else the pain – bothmental and physical – that drug users endure, as well as the longing to overcometheir dependence. This is the rationale behind self-help groups for people whouse drugs.

  • 8/19/2019 "Face to Face with Drugs" photobook June 2011

    50/55

    CaoThọThanh,40: Nghe Antruyền thông, phát bơm kim tiêm, baocao su”.

    CaoThọThanh,40 tuổi - Nghệ An

    “Ba em bây giờ đã tin em trở lại. Con gáiem đã lớn. Em muốn dành cho nó niềmtự hào về ba mình. Đi làm công tác xã hộigiúp được mọi người, chăm sóc gia đìnhcon cái cũng là cách trả nghĩa cho những gìmình đã gây ra trước kia”.

    NguyễnThànhTuấn, 35 tuổi - TP. Hồ Chí Minh

    “My father trusts that I’m back now. Mydaughter is grown up. I want her to beproud of her father. Doing social work tohelp people, taking care of my family andkid, that’s how I pay back what I did inthe past.”

    NguyễnThànhTuấn, 35: Ho Chi Minh City 

    “Working on projects with the groupkeeps us way too busy. Just one thing afteranother – one person after another needshelp. My wife and I have to spend at leastan hour every night doing the paperworkalone.”

    NguyễnQuangThắng,37: Nghe An

    “Làm mấy cái việc dự án với nhóm nàycũng bận khiếp. Cứ hết việc nọ qua việckia, hết người nọ gọi đến người kia cầngiúp đỡ. Chỉ riêng cái việc sổ sách mà tốinào hai vợ chồng em cũng phải mất cảtiếng mới xong”.NguyễnQuangThắng,37 tuổi - Nghệ An

    ]

    100100 Đ ố i m ặ t v ớ i m a t ú y 101101F a c e - t o - f a c e w i t h d r u g s