Bạn đang đọc ebook - sachvui.com · phẩm. Đọc tiếp những câu cuối, ta có cảm...

113

Transcript of Bạn đang đọc ebook - sachvui.com · phẩm. Đọc tiếp những câu cuối, ta có cảm...

BạnđangđọcebookNGƯỜICHƯABAOGIỜTHẤYBIỂNcủa tácgiảJean-MarieGustaveleCléziodoBookaholicClubchếbảntheoDựánchếbảnEbook(MakingEbookProject).

MongrằngebooknàysẽmangđếnchobạnmộttácphẩmVănhọchay,giàu giá trị biểu cảmvà nhânvăn, với chất lượng cao.Chúng tôi luôn cốgắngmangđếnnhữngchếbảnebooktốtnhất,nếutrongquátrìnhchếbảncólỗisaisótnàomongbạngópývàchochúngtôibiếtnhữngebookmàđangmongmuốn.

MakingEbookProjectcủaBookaholicClub làmộthoạtđộngphi lợinhuận,nhằmmụcđíchmangđếnnhữngchếbảnebookhay,cógiá trịvớichấtlượngtốtnhấtmàchúngtôicóthểvớiCộngđồngđọc-ngườiViệt.Tuynhiên,nếubạncókhảnăngxinhãyđọctácphẩmnàybằngsáchtrướchếtvìlợiíchchoNhàxuấtbản,bảnquyềntácgiảvàgópphầnpháttriểnxâydựngnềnVănhóađọc.Hãy chỉ đọc chế bản này trong điều kiện bạn không thể tìm đến ấnphẩmsách.

Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com

MỤCLỤC

THẾGIỚISỐNGĐỘNGTRONG

SÁNGTÁCCỦALECLÉZIO

MONDO

NGƯỜITRỜI

NÚICHÚANGỰ

HAZARAN

NGƯỜICHƯABAOGIỜTHẤYBIỂN

THẾGIỚISỐNGĐỘNGTRONG

SÁNGTÁCCỦALECLÉZIO

JEAN-MARIEGUSTAVELECLÉZIO,mộttrongnhữngnhàvănlọtvàodanhsáchđểxétgiảiNobelvănhọcnăm1999,đãthànhdanhtừkhásớm.Nhữngnăm60củavănhọcPháplànhữngnămkhókhănvớicáccuộctìmtòi thínghiệm,nhữngquanniệmmớivànhữngkhuynhhướngmới.Chínhvào thờikỳấy,cụ thể làvàonăm1963,“mộtchàng trai trẻ,cao lớn,đẹptrai,cómáitócvàng”,ítnói,đã"trìnhlàng"vớicuốntiểuthuyếtBiênbản(LeProcès-verbal),intạiGallimard,mộtnhàxuấtbảnlớnhàngđầu,cóuytínởPháp.CuốntiểuthuyếtlậptứcthuhútsựchúýcủabạnđọccũngnhưgiớiphêbìnhkhôngnhữngvìnóđoạtgiảithưởngRenaudot,màchủyếuvìnóđãđặt ranhiềuvấnđề lý thúcho thể loại tiểu thuyếtdườngnhưđangngắc ngoải. Thế là,mặc dầu anh còn quá trẻ (23 tuổi) để thành tên tuổi,người tavẫncứ“xếphạng”vàanh“cóchỗ”tronglàngvănPhápđươngđại đang khá là nhốn nháo. Tính đến nay, cầmbút được hơn 30 năm,LeClézio đã có 47 đầu sách gồm tiểu thuyết, truyện ngắn, tiểu luận và dịchthuật, trongđócó4cuốnviếtchung.Ðólàchưakểđếnrấtnhiềubàiviết

ôngđăngtrêncáctạpchí,cácbáo...vàhoạtđộnggiảngdạycủaôngởcáctrườngđạihọctạiPháp,Mỹ,Mexique,TháiLan.

BảovệxuấtsắckhoáluậncaohọcvềH.Michauxvàonăm1964,sauđóLeClézio bảo vệ luận án tiến sĩ về Lautréamont. LeClézio và những tácphẩmcủaôngđãlàđềtàinghiêncứucủa21cuốnsáchvà29luậnáncaohọcvàtiếnsĩ(riêngởNice,thànhphốquêhươngôngcó7luậnán).Nămông49tuổi(1989)tạpchíSudđãrasốchuyênsanvềsựnghiệpsángtáccủaông.Năm1994,tạpchíLiremởcuộcđiềutraxãhộihọcvớicâuhỏi“AilànhàvănPhápngữlớnnhấttrongsốhiệnđangcònsống?”đãcó13%độcgiảtrảlờiđólàLeClézio.

Cùngmộtsốnhàvănkhác,LeCléziođãlàmchobứctranhtoàncảnhcủavănhọcPhápthếkỷXXđỡmàuảmđạm:“Suốtcảthếkỷ,ngườitanóiđến“cáichếtcủavănhọc”,bịgiếtbởibáochí,điệnảnh,truyềnhình,nhữngtrògiảitríđạichúngv.v…Vậymà,nókhôngchết.Ngườitaviếtvàcôngbốnhiềuhơn.Thànhcôngcủanhữngtácphẩmcáchtân,nhữngtácphẩmhayvà cógiá trị (chúngđadạngbiết bao) củaClaudeSimonhayMargueriteDuras, của Jean-MarieGustaveLeCléziohayGeorgesPerecđã làmchochúngtatrởnênlạcquan”.

Thóiquencủacácngòibútphêbìnhnghiêncứuhaydẫnchúngtađếnviệc“xếploại”“sắpđặt”cácnhàvănngồichỗnày,chỗkia...hoặcthuộctrườngpháinày,khuynhhướngnọ...ĐốivớiLeCléziovàcácsángtáccủaông,việcnàyquảlàkhôngdễdàng(cóthểnói làkhôngthể).Bởivì,hìnhnhư ông thuộc về nhiều trường phái và hình như cũng chẳng thuộc vềkhuynhhướngnàocả.

Cuốntiếuthuyếtđầutayxuấthiệnkhiôngcònrấttrẻđãkhiếnngườitaxếpôngvào“chủnghĩahiệnthựcmới”.Cólẽđólàmộtcáchnóiđểlàmrõvấnđềvàđểđốisánhvớicáckhuynhhướng“TiểuthuyếtMới”“Phêbìnhmới”đangrấtrầmrộlúcđươngthời.Vậythì“Chủnghĩahiệnthựcmới”củaLeCléziokhôngphảinhưchủnghĩahiệnthựcthờiBalzac.Muốnhiểuchorõngọnngànhvấnđềnày,takhôngthểnóitrongphạmvimộthoặcvàitranggiấy.Đểthamkhảo,chúngtôichỉxinnêuởđâyýkiếncủacáctácgiảtrongcuốnVănhọcPháp từ1945đến1968.Khi viết vềLeCléziohọđãdùng một cái tít lạ thường “Cách viết địa chấn học” (Une écrituresismographique).Đólàcáchviếttuântheoquyluậttựnhiên,ghitheokiểu

máyđođộrungcủa tráiđất,ghi lại“nhữngđộrungnhỏnhấtcủanhữngđiều nhạy cảm, đem lại sự sống náo nhiệt của thế giới”. Bởi vì theo LeClézio,thếgiớivôcũngsốngđộng.TrongtiểuluậnThếgiớisốngđộngôngđãviết:“Đâychínhlàđiềucầnphảilàm:đivềnôngthôn,nhưmộthọasĩđivàongàychủnhật,cùngvớimộttờgiấylớnvàbútchì.Hãychọnmộtnơithanh vắng,một thung lũng xung quanh là đồi núi, ngồi trênmỏm đá vàngắmnhìn thật lâuxungquanhmình.Vàrồi,khiđãnhìn thậtkỹ,cầmlấygiấy, vàmiêu tả bằng chữ những gì ta đã thấy”.Đó là đoạnmở đầu tácphẩm.Đọctiếpnhữngcâucuối,tacócảmgiácnhưlà“nghệthuậtthơca”củaLeClézio,mộtquanniệmthậtgiảndị:“Đó.Thếgiớisốngđộngnhưthế,trong những tiếng động nhỏ xíu, những cú trượt, tiếng rả rích của dòngnước.Trongnhữnglùmcây,tronghangđộng,trongđámcâycốichằngchịt,rối rắm, thế giới hát ca, cùng ánh sáng hoặc bóng tối, nó sốngmột cuộcsốngnổtung,khôngngừngnghỉ,đầytaibiếnvàchếtchóc.Cầnphảisốngcùng nó, như thế, hàng ngày, nằmápmá xuống đất, tai nghe ngóng, sẵnsànglắngnghetấtcảnhữngtiếngồnàovàtấtcảnhữngtiếngthìthầm.Dâythầnkinhcắmsâuvàođấtnhưrễcâyvàtựnuôidưỡngbằngsứcmạnhquậtkhởikhómàhiểunổi;cầnphảiuốngthậtlâuởsuốinguồncủasựsốngvàcáichết,rồisẽtrởthànhvôđịchkhôngaithắngnổi”.

XétvềmặtnộidungcáctiểuthuyếtcủaLeCléziođềucóthểkểđược,cónhânvật,cùngvớicác“phụtùng”củanó:AdamPolotrongcuốnBiênbản(1963), Franois Besson trong Cơn hồng thủy (Le déluge, 1966), cô gáiLallatrongtiểuthuyếtSamạc(Désert,1980),tácphẩmđoạtGiảiLớnPaulMorand,AlexistrongNgườitìmvàng(Lechercheurd'or,1997)v.v...Cóvẻnhư những lời tuyên ngôn hùng hồn của N. Sarraute trong tác phẩm nổitiếngThời đại hoài nghi cùng các quan điểm cách tân táo bạo của TiểuthuyếtMớihầunhưchẳngthấycókhúcxạnàoquasángtáccủaLeClézio.

Chínhbảnthânôngtừngkểlại:“Khitôiđưabảnthảotiểuthuyếtđầutay của tôi đếnNhà xuất bảnGallimard, tôi đã nói rõ rằng tôi không cóquanhệgìvớiTiểuthuyếtMới”.Thếnhưng,khôngphảihoàntoànkhôngcónhữngđiểmtươngđồngnàođógiữaôngvàcácnhàTiểuthuyếtMới.Thậmchíngười ta còn tìm thấy sự tiếpnhậnnhững tư tưởng từRolandBarthestrongLờitựachocuốnsáchthứhaicủaôngcótênlàCơnSốt.

TrongmộtcuộcphỏngvấnP.LhostecónóivớiLeCléziovềnhữngtừđượclặpđi lặplại trongcáctácphẩmcủaông.Nhàvănđồngývớinhận

địnhđóvàchorằngđó“lànhữngđiểmmốc”đểcóthểkhẳngđịnhlàmỗingườiđềucómột“huyền thoại cánhân” (mythologiepersonelle).ÐềcậpđếnvấnđềnàycóthểLeCléziocóliênhệgìđóvớikhái“huyềnthoạicánhân” (mythe personnel) củaCh.Mauron, nhà phê bình phân tâm học đãnhấnmạnhđếnviệcnghiêncứuquá trìnhvô thức trongsáng tạocủanhàvăn.

Cũngtrongcuộcnóichuyệnấy,LeCléziođãgợi lênsựhàngắngiữanhàvănvàthầyphùthủy.Cảhaiđềucómột“thaotácmathuật”,cómột“mã”(code)vànhữngkýhiệuđể“hànhnghề”,tấtnhiênlànhữngkýhiệukhácnhau,thầyphùthuỷvớinhữngkýhiệucủacâylá,củarắn...nhàvănvới“nhữngkýhiệuchínhxáccủatừngữgắnbóvớicáchìnhảnhđặcbiệtsẽchophépđộcgiảthựchiệnthaotáccótínhchuyểnđổithànhmộthiệnthựckhác, cao hơn”.Nghe đến những“ký hiệu”, đến “mã”, chúng ta có cảmgiácnhưlạisắpbướcsangmộtlĩnhvựckhác…

Làmột người đọc rất nhiều, ngay từ đầuLeClézio đã quan tâmđếnnhữngvấnđềthuộclýluậnvănhọc.ỞLờitựavớihìnhthứcnhưmộtbứcthưnhonhỏgửiđếnbạnđọctrongtiểuthuyếtBiênbản,nhàvănđãdànhnhiềudòngchođộcgiả,mộtnhântốtạothànhquantrọngđượcchúýđặcbiệtởvănhọcthếkỷXXvớitưcáchlàngườitiếpnhận.NgaycáchviếtLờitựavớihìnhthứchoàntoànnhưmộtbứcthưgửiđếnbạnđọccólẽcũnglàmộtcáchđểnóirõthêmquanđiểmnàycủanhàvăn.

NhưvậycóthểthấymộtquanniệmmởcủaLeClézio,chấpnhậncùnglúcmọilốibiểuhiệncủathựctiễnsángtácvănhọcđadạngvàphongphú.Đólàxétvềmặt lý luận,còntrongsángtác,nhàvănđãthểhiệnđiềuđó,trướchếttrongtiểuthuyết.Vềmặthìnhthứcđượctrìnhbàytrêntranggiấy,bảnthâncáctiểuthuyếtcủaôngkhôngphảitoàncácconchữbìnhthườngtheolốiviếtxưanay.Vănbảnđượcgàixenvàođủthứ:từcácbứchọa,cáccôngthứctoán,lý,hoá,cácconsố,cácđoạnthơ,nhậtký,cácmẩuquảngcáo,cácmẩubáochí(cókhiđượcinởgiữanhữngtrangđầuhoặccuối),cócảnhữngđoạnchữbịxóavẫncònnguyêndấugạchchéoX…Vớicáchđó,dườngnhưôngđãthuhẹplạikhoảngcáchgiữahưcấuvàhiệnthực.Hiệnthựctrànvàotranggiấybằngcủabảnthânnó,chứkhôngphảibởiuyquyềntốicaovàđộcđoáncủanhàvăn.CácsángtáccủaCléziovàonhữngnămđầuthểhiệnrõđiềunày;Biênbản(1963),Cơnhồngthủy (1966),Nhữngngườikhổnglồ(Lesgéants,1973)...Thậmchícónhữngđoạntácgiảcònđể

nguyêntiếngAnh,tiếngTâyBanNha,tiếngNga,tiếngTrungQuốcxenlẫngiữatoànbộvănbảnbằngtiếngPháp.Nhữngtiếngvọngđếntừxađượcthểhiện thành nhiều con chữ trênmặt giấy: i i i i i i i i i i i…, woouwoouwoou…,hom!hom!,hom!,hom!,hom!,v.v…

ÐọctiểuthuyếtcủaLeCléziochúngtathấyôngmộtmặtvẫnràngbuộcvớitiểuthuyếttruyềnthốngquanhữngđặcđiểmcơbảnnhất,mặtkhác,ôngđã tạoramột lốicủariêngmình.Điềuđóđược thểhiệnkhôngchỉởviệclàm“vỡtung"vănbản,thayđổihìnhthứctrìnhbàycủanó,màchủyếulà“việcxâmnhậpcácthểloạitrongtácphẩm”củaông,Trongtiểuthuyếtcủaôngcócảthơ,cótiểuluận,cósửthi,huyềnthoạicảcổtích.

Việctồntạicũnglúcnhiềuthểloại trongtiểuthuyếtcủaLeCléziođãtạonên conđườngđi kháđộcđáo trongquá trình sáng tạo củanhàvăn.Chínhôngđãtừngphátbiểu:“Đươngnhiên,làcácthểloạivănhọccótồntại,nhưngchúngchẳngquantrọnglắm,chúngchỉlànhữngcáicớ.Khôngphải là khimuốn viết tiểu thuyết là người ta liền sáng tạo ra nghệ thuật.Khôngphảilàkhingườitagọicuốnsáchcủangườitalà"thơ"thìngườitatrở thành nhà thơ. Chính là khi người ta viết, cho bản thânmình và chongườikhác,khôngcómụcđíchnàokhácngoàiviệc trởthànhchínhmình,lúcđóngười tasẽđạtđượcnghệ thuật”.Ðó lànhững lời tâmsựcủaôngnăm1967đểrồitrongsuốtmấychụcnămcầmbút,ôngnhắclạikhôngchỉmộtlầnvềcáiđíchsángtạocủamình.“Tôichorằngthậtkhókhăntựnhậnbiếtmìnhvàtôiviếtđểnhậnramìnhmộtcáchchínhxácvàđồngthờihiểunhữngngườikhác”(TrongmộtcuộcnóichuyệnvớiP.Lhostenăm1971).VàtrongmộtcuộcphỏngvấncủaVantroysnăm1994:“...tôinhậnrarằnggiờđâytôiviếtvìmộtlýdokhác.Thựcchất,tôiviếtđểthửnhậnbiếttôilàai.Đểtìmđếnmộtcuộcphiêulưu”.

Trongmấy chục năm cầm bút, LeClézio không chỉ nổi tiếng với cáccuốntiểuthuyết.Truyệnngắncủaôngcũngcónhữngdấuấnriêng.ĐặcbiệtcuốnMondovàcáctruyệnkhácxuấtbảnnăm1978cóthểđượccoilàmộttrong những cộtmốc quan trọng trong quá trình sáng tác của ông.Đồngthời,vềnhiềumặt,nóvẫnliềnmạchvớicáctácphẩmtrướcvàsauđóquaviệcthểhiệnmộtcáchđộcđáocủanhàvănvềchủđềtrẻem.

Đôikhichúng tacảmthấy thậtkhó tưởng tượngrahìnhảnhcủanhàvăn“báchọc” (một tiến sĩ văn chương, giảng viên củanhiều trườngĐại

họcÂu-Mỹvănmìnhhiệnđạilạigắnliềnvớimộtthếgiớinhânvậttrẻemlangthang“bụiđời”nhưtrongtậpMondovàcáctruyệnkháchoặcmộtsốsángtáckháccủaông.

Tấtcảcáccâuchuyện trongcuốnMondovà các truyệnkhác đềuđềcậpđếntrẻem,nhữngtrẻkhácthường,sovớiđộtuổingâythơcủachúngcàngdịthườnghơnkhiđặtchúngvàotrongmộtxãhộihiệnđạivănminh,tiêntiến.Chúngđềugiốngnhauởđịavịngoàilềxãhội,nhưnglạilànhữngkẻmộngmơ,đắmmìnhtrongthiênnhiên,vớiđồinúi,sôngsuối,biển,trời,vớingànsao,vớiánhsángcủabuổitrờiđangrạng,ánhsángbanngày,banđêm,ánhrựcrỡcủamặttrờiđangbuổibantrưa...ĐólàMondolangthangkhônggiađìnhvàcũngkhôngthíchaihỏivềchuyệnấy;làDaniel,mộtcậubékìdị,chẳngthèmnghekhingườitanóichuyệnvềbiểnvìcậucònchìmđắm trong những tưởng tượng về biển theo kiểu của cậu, “một kiểu biểnkhác”,khônggiốngcủamọingười;còncôbéPetiteCroixlạithíchngồimộtmình,gầnnhưbấtđộnghànggiờgiữalúctrờinắnggắtđểchờđợicâutrảlờichínhxáccủacâuhỏiđãámảnhcôbétừnămnàoquanămkhác:“Màuxanhdatrờilàgì?”...

Dường như ở nhân vậtMondo tập trung tốt cả đặc điểm của nhữngnhânvậttrẻemtrongtậptruyệnngắn.Nhưmọiđứatrẻbìnhthườngtrongxãhộihiệnđại,nórấtthíchxemtruyệntranh,đếnmứcdùmùchữ,nóvẫncóthểđọctheokiểucủanó.Khônggiađình,khôngchamẹ,khôngaichămsóc, lang thang, sống như bụi đời, nhưng nó lại có cách cư xử của kiểungườicógiáodục.Nóbịsănđuổinhưnhữngconchóhoangnhưnglạithừakhônngoanđểlẩntránhnhữngluậtlệcủaxãhộihiệnhành.Bịxếpngoàilềxãhội,phảibươnchảitựkiếmsống,từngbịđói,nhưngMondolạilàchúbécócuộcsốngnộitâmphongphú:thíchthúvớinhữngcâuchuyệnphiêulưu,nóbiếncáccôngchứcBưuđiệnvềhưuthànhngườikểchuyệnnhưthuởxaxưa,nósaymênhữngconchimmòngbiểntựdochaomìnhbaylượn,yêumàusắccũngnhưdángbaygiữabầutrờimênhmôngcủacondiềugiấycóhìnhcánhbướm,thíchthúchiêmngưỡngvẻđẹpvàsứcmạnhcủadòngnướctướiđường.

Nếuchỉdừngởđây,chúngtacóthểnóiLeCléziođãxâydựngthànhcôngmộtthếgiớinhânvậttrẻemđặcbiệtvàthúvị.Nhưngcólẽkhôngchỉcóvậy.QuanhânvậtMondovàcácnhânvậttrẻemkhác,nhàvănmuốngửigắmtớibạnđọcnhiềuhơnthế.NgaytêngọiMondođãgợiýchotanhiều

điều.Thoạtđầu,Mondolàmchúngtaliêntưởngtớitừmonde, trongtiếngPháp cónghĩa là“thếgiới”,“thiênhạ”…Bản thân cậubéMondo trongtruyệncũngcómốiliênhệrấtrộngbởicuộcsốngnayđâymaiđóđãkhiếncậugặpgỡvớinhiềuhạngngười,từnhiềuchântrờikhácnhautrêntráiđất.TheomộtnhànghiêncứuPháp,MondothựcralàmộttừtiếngNhậtdùngđểchỉcuộcđốithoạikhigiảngdạyvềThiền.VàchắcsẽrấtthúvịnếuchúngtacóđiềukiệnnghiêncứucuộcđốithoạicủachúbéMondovớicuộcđờiquacâu hỏi thường xuyên của cậu với những người qua đường: “Ông bà cómuốnnhậncháulàmconnuôikhôngạ?”cùngrấtnhiềucâuhỏikhác.Còntrongtruyện,theocáchdạychữcáicủaônggiàtrênbãibiển,tênMondokhighéplạitrởthànhnhữnghìnhảnhhếtsứcthúvịvàđộcđáo:“Cómộtngọnnúi,một ông trăng tròn, có ai đó chào trăng lưỡi liềm và lại cómột ôngtrăngnữa”.VàchẳngbiếtcóphảingẫunhiênkhôngkhicónhiềutrăngđếnthếtrongtêncủacậubéMondo?CònkhiMondothíchcácchữO,I,T,Z,V,WchínhlàbởiOvàZtượngtrưngchoánhsángcònI,T,Vlàsựvậnđộngkhôngngừng, làcácchuyếnviễnduđầymơước, tìmđếnnhữngchân trờixa,nhữngđiềutốtđẹpnhất.

NhânvậtcủaLeClézionhưlàlờithôngđiệpcủaánhsáng,củaướcmơ,củavẻđẹp trần thếkhiconngườicòncó thểmơước,kiếmtìmkhôngmệtmỏi.Thoátrangoàinhữngbứctườngbêtôngxámxịt,nhữngtòanhàcaoốcthiếuánhsángmặttrời,nhữngmáymócvôtrivôgiác,conngườicóthểlàmphongphú cuộc sống củamìnhbằngmột hiện thực sốngđộnghồnnhiên,đầycảmxúc,đầytínhnhânvăn.

LỘCPHƯƠNGTHỦY

MONDO

KhôngaibiếtMondotừđâuđến.Mộtngàykia,nótìnhcờtớithànhphốcủachúngtôimàngườitakhôngnhậnthấyđiềuđóvàrồingườitađãquenvớisựhiệndiệncủanó.Đólàmộtcậubéchừng10tuổivớikhuônmặttrònhiềnlànhvàcặpmắtđenhơixếch.Nhưngcáingườitađểýnhấtchínhlàbộtócmàu tro luôn thayđổimàusắc theoánhsángvàhầunhưngảxám lúcđêmxuống.

Ngườitachẳngbiếtgìvềgiacảnhcủanó.Cóthểnóchẳngcónhàcửavà gia đình cũng nên.Bao giờ cũng vậy, khi người ta không hề chờ đợi,khôngnghĩđến,thìnólạithìnhlìnhhiệnraởgócphốgầnbãibiểnhoặcgầnkhuchợ.Nóđimộtmình,vẻquảquyết,mắtnhìnxungquanh.Ngàynàonócũngănmặctheocùngmộtkiểu,mộtchiếcquầnvảibòmàuxanh,đôigiàythểthaovàchiếcsơmirộngthùngthìnhsovớikhổngườicủanó.

Khitiếnlạiphíabạnvànhìnthẳngvàomặtbạn,nómỉmcười,đôimắtnhỏtrởthànhhaikhehẹplấplánh.Ấylàlốichàocủanó.Khiaiđólàmnóthích,Mondochặnngườiđólạivàđộtngộthòi:"Ôngbànhậncháulàmconnuôikhông?"Vàtrướckhingườiđókịpkínhngạc,nóđãbỏđixarồi.

Vậynóđếncáithànhphốnàylàmgì?Cólẽnóđãđặtchântớiđâysaumộtchuyếnviễndutrongmộtcontàuchởhàng,haytrêntoacuốicủamộtchuyến tàungàyđêmbòdọc theođất nước.Có lẽ nóđãquyết địnhdừngchânkhinhìn thấymặt trờivàbiển,nhữngbiệt thựmàu trắngvàcáckhuvườncọ.Ðiềuchắcchắnlànóđếntừrấtxa,bênkianhữngrặngnúi,bênkiađạidương.Chỉcầnnhìnqua,ngườitacũngbiếtnókhôngphảingườiởđâyvàđãđinhiềunước.Cậubécóánhmắtđenlấplánhmàuđồngvàdángđiêmnhẹ,haikỳcục.Đặcbiệtnócóvẻthanhlịchvàtựtinmàthườngthườngở tuổi nàykhông có, vànó thíchnêu ra những câuhỏi lạ lùnggiốngnhưnhữngcâuđố.ThếmàMondolạikhôngbiếtđọcbiếtviết.

Nóđếnđâyvàodịp sắpvàohạ.Trời nóngkhủngkhiếpvà chiềunàocũngxảyracácđámcháylớntrênnhữngquảđồi.Buổisángtrờixanhkhôngmộtgợnmây.Gióthổivàotừbiển,mộtloạigiókhôvànónglàmrộpnứtđất

vàbùnglêncácđámlửa.Mondođếnquảngtrườngvàomộtbuổichợvàbắtđầuchạyđichạylạigiữanhữngchiếcxetảimàuxanhcủanhữngngườibánrau.Nótìmđượcviệclàmngaylậptứcvìnhữngngườibánrauluôncầncóngườigiúpđỡcácsọthàngra.

Mondolàmviệcchomộtchiếcxetải,khixongviệcngườitatrảnóvàiđồngvànólạirảosangxekhác.Ngườiởchợbiếtrấtrõnó.Nóluôntớiđúnggiờđểđảmbảođượcnhậnvàolàmvàkhinhữngchiếcxetảimàuxanhbắtđầuđến,mọingườitrôngthấyvàgọitênnó:"Mondo!NàyMondo!"Lúctanchợ,Mondo rất thíchđi lượm lặt.Nó lẻnvàocác sạphàngvànhặtnhạnhnhữnggì rơi dưới đất, nào táo, cam, nhữngquả chà là.Cónhữngđứa trẻkháccũngđimótnhưvậyvàcảnhữngcụgiàbỏđầyvàotúicủahọnhữnglárauvàkhoaitây.NhữngngườibánhàngrấtquýMondo,họchẳngbaogiờquởmắngnóđiềugì.ThỉnhthoảngbàchủhànghoaquảloạilớntênlàRosalạinhặttáovàchuốitrênquầyđểchonó.Córấtnhiềuhoaquảtrongchợvàlũongvòvẽbaytừđốngchàlànàysangđốngnhokhôkhác.

Mondonánlạichotớikhinhữngchiếcxetảinhỏmàuxanhravề.Nóchờbạnmìnhlàngườirửađườngcôngcộng.Đólàmộtngườiđànônggầygò cao lớnmặcmột cái áo khoác ngoàimàu xanh nước biển.Mondo rấtkhoái xem ông ta điều khiển ống phun nước, nhưng không bao giờ tròchuyệnvớiông ta.Người tướiđườngxốidòngnướcvàođám rác rưởivàkhiếnchúngchạyđằngtrướcôngtanhưđànsúcvậtvàcảmộtđámmâybụinướcbắnvàokhôngkhí.Côngviệcgâynêntiếngồnnhưgiôngbão,nướcphunxốixảtrênmặtđườngvàngườitathấynhữngcầuvồnguốnmìnhbêntrênnhữngchiếcxehơiđậuởđó.Chính thếmàMondo trở thànhbạncủangười rửa đường. Nó yêu những giọt nước nhỏ tỏa bay và rơi như mưaxuốngthùngxevàkínhchắngió.NgườirửađườngcũngrấtquýmếnMondonhưngkhôngbaogiờnóivớicậu.Vảlạihọkhôngthểtròchuyệnvớinhaunhiều bởi tiếng ồn của vòi nước.Nó cũngmuốn được thử phun xem saonhưnglạikhôngdámhỏingườitướiđường.Vớilại,cóthểnósẽkhôngđủsứcđứngvữngvìdòngnướcrấtmạnh.

Mondoở tạichỗcho tới lúcngười rửađườngkết thúccôngviệc.Bụinướcđọngtrênmặtôngvàlàmướtmáitóctựamộtđámsươngmùmátmẻtốtlành.Khixongviệc,ngườirửađườngtháoốngravàđichỗkhác.Khiđóluônluôncónhữngngườiđến,nhìnmặtđườngướtátvànói:"Chà,cómưarồisao?"

Sauđó,Mondođingắmbiển,nhữngdãyđồicháyxémhoặcnóđitìmnhữngngườibạnkhác.

Vàothờikỳnọ,nóthậtsựkhôngởnơinàonhấtđịnh.Mondongũtrongnhữngnơiẩnnáucạnhbãibiểnhaythậmchíxahơn,trongnhữngkhốiđátrắngánngữtạilốiravàothànhphố.Đólànhữngnơiẩnnáutốtmàchẳngaicóthểtìmranó.Cảnhsátvàcáccơquancứutếkhôngthíchnhữngđứatrẻsốnglangthang,ănbấtcứthứgìvàngủbấtkỳnơinàonhưvậy.Tuynhiên,Mondorấtranhmãnh,nóbiếtrấtrõkhinàongườitatìmmìnhvàkhôngxuấtđầulộdiện.

Khỉ cảm thấy không có gì nguy hiểm, nó dạo chơi suốt ngày trongthànhphố,ngắmnhìncảnhvật.Nórấtthíchlangthangkhôngmụcđích,rẽvàomộtgócphốrồisangmộtgócphốkhác,đitheolốitắt,dừngchânchốclát trong một khu vườn và lại đi tiếp. Khi gặp ai khiến nó có cảm tình,Mondotiếnlạivàlễphépnói:“Chàoôngbà,ôngbàcómuốnnhậncháulàmconnuôikhôngạ?”

CónhiềungườirấtmongmuốnđiềuđóbởilẽMondocóvẻhiềnlànhtửtếvớicáiđầutrònvàđôimắtlấplánh.Nhưngquảlàkhó.Ngườitakhôngthểnhậnnólàmconnuôingaylậptứcnhưvậyđược.họbắtđầuhỏinóvềtêntuổi,địachỉ,chamẹnóởđâuvàMondochẳngthíchnhữngcậulụcvấnnọtínào.Nóđáp:"Cháukhôngbiết,cháukhôngbiết"vàbỏchạy.

Mondo tìm được rất nhiều bạn bè chỉ hằng cách đi trên đường phố.Nhưngnóchẳngtròchuyệnvớiahết.Đókhôngphảilànhữngngườibạnđểtángẫuhayđùacợt.Ấychỉlàbạnbèđểchảohỏikhiđingangqua,rấtnhanhvớimộtcáinháymắt,hoặc rahiệu từxa,phíabênkiađường.Đócũng lànhữngngườibạncóthểtrôngcậykiếmmiếngăn,vínhưbàhàngbánhmìngàynàovẫnchonómộtmẩubánh.BàcómộtkhuônmặtgiànuahổnghàovànhẵnnhụitựamộtphotượngÝ.Bàluônvậnđồđenvàmái.tócbạcđượcchảibệnthànhbúi.VảchăngbàcòncómộtcáitênÝlàIdavàMondorấtthíchvàocửahiệucủabà.Đôikhinólàmcôngchobà,đemgiaobánhchocác chủ hiệu buôn bên cạnh.Khi nó trở về, bà cắtmột khoanh lớn trongchiếcbánh tròn,bọcgiấyvàđưachonó.Mondochưakhinàoyêucầubànhậnnólàmconnuôi,cólẽvìnóthậtsựrấtyêuquýbàvàviệcđókhiếnnó

esợ.

Mondovừachénmẩubánhvừathongthảđirabiển.Nóbẻbánhthànhnhữngmẩunhỏđểănđượclâuhơnvàvừađivừanhấmnhápkhôngvộivã.Dườngnhưthờikỳnàynósốngchủyếunhờbánh.Dẫuvậynóvẫngiữlạivàimẩu để dành cho lũmòng biển bạn bè. Phải vượt qua vô số phố xá,quảngtrường,mộtcôngviêntrướclúccảmthấymùivịcủabiểnđộtnhiênùađếntheogió,trongtiếngầmìđềuđềucủasóng.

Mé cuối vườn có một kiốt báo. Mondo dừng lại và chọn một cuốntruyệntranh.NóphânvângiữanhiềucâuchuyệnvềAkimvàrốtcuộcmuamộttruyệnkểvềKitCarson.(Hainhânvậtphiêulưuanhhùngtrongtruyệntranh).MondochọnKitCarsonbởihìnhvẽchàng tamặcchiếcáovétnổitiếngvớinhữngdảiđâyda.Rồisauđónótìmmộtchiếcghếdàiđểđọccuốntruyệntranhấy.Việcnàychẳngdễchútnào,vìcầnphảicómộtngườinàođócóthểđọclờitrongtruyệnvềKitCarsontrênghếbăng.Ngaytrước12giờtrưalàtuyệtnhấtbởilẽlúcnàyluôncóítnhiềunhânviênbưuđiệnđãnghỉhưubuồnchánngồihútthuốc.KhiMondotìmđượcmộtaiđó,cậucốngồixíchlạigầnngườinọ,xemtranhvàlắngnghecảcâuchuyện.MộtthổdânAnh-điêngđứngkhoanhtaytrướcKitCarsonnói:"Mườituầntrăngđãquavàdântộcrađãkiệtquệ.Chúngtahãyđàochiếcrìucủatổtiênlên?"KitCarsongiơtay:"Chớnghetheocơngiậncủaanh,NgựaĐiên.Chúngtasẽsớmtrả.lạicônglýchoanh"."Quámuộnrồi-NgựaÐiênnói-Hãynhìnxem."Ông tachỉnhữngchiếnbinh tậphợpdướichânđồi: "Dân tộc tađãchờđợiquánhiềurồi.Chiếntranhsắpnổravàcácanhsẽchết,cảanhcũngvậy,KitCarsonạ!"

ĐámchiếnbinhxônglêntheolệnhcủaNgựaĐiên,songKitCarsonhấthọtrở lạichỉbằngmộtcúđấmvàchạythoát trênconchiếnmãcủamình.ChàngngoáilạivàthéttovớiNgựaĐiên:“Tasẽtrởlạivàchúngtasẽtrảlạicônglýchoanh.”

KhiMondonghexongcâuchuyệnvềKitCarson,nólấylạitậptruyệntranhvàcảmơnôngnghỉhưu.“Tạmbiệtcháu!”-Ôngnghỉhưunói.“Tạmbiệtông.”Mondorảobướcratậnconđêchắnsóngvươnmìnhrabiển.Nóngắmbiểnmộtchốc,mắtnheolạiđểkhỏibịtiamặttrờiphảnchiếulàmchóimắt. Bầu trời xanh ngắt, khôngmột đụnmây và những đợt sóng nhỏ lấplánh.

Mondotụtxuốngcáibậcthangnhỏdẫnđếnnhữngtảngđángầmchắnsóng.Nórấtyêuthíchchốnnày.Conđêđátrảidài,viềnnhữngkhốibêtôngvuôngvứcđồsộ.Đầuconđêcóngọnđènga.Đànchimbiểnchaolướttronggió,thongthảlượnvòngvàthốtranhữngtiếngrênrỉcủatrẻcon.ChúngbaysượttrênđầuMondovàcấttiếnggọinó.Mondonémvụnbánhlênthậtcaovàbầychimbiểnnhàoxuốngđớpmồingaytrênkhông.

Mondothíchđibộởđây,trênnhữngtảngđáchắnsóng.Nónhảyphóctừtảngnàysangtảngkhác,vừangắmnhìnđạidương.Nócảmthấygiótạtvàomáphải,kéolậtmớtócsangbên.Mặttrờichóichang,bấtchấpgióthổimạnh.Nhữngconsóng laovàochâncáckhốiximăng làmbắn lênnhữngđámbụinướctronglànánhsáng.

Chốcchốc,Mondolạidừngbướcnhìn.Bờđãxalắm,chỉcònlàmộtdảimàunâuđiểmxuyếtnhữngkhốimàutrắng.Bêntrêncácngôinhàlànhữngdãyđồixanhxám.Khóìcủanhữngvụhỏahoạnbốc lênđâyđó, tạo thànhmộtvệtkỳquặctrênnềntrời.Nhưngngườitakhôngtrôngthấycácđámlửa.“Mìnhcầnphảiđếnxemđằngấy,”–Mondonói.Nónghĩ tớicácđámlửalớnđỏrựcnuốtngốnngấucácbụicâyvànhữngcánhrừngsồibần.Nócũngnghĩtớinhữngchiếcxecủacácnhânviêncứuhoảđậutrênđườngvìnórấtthíchnhữngchiếcxemàuđỏ.

Đằngtây,tựahồcómộtđámcháytrênbiển,tuynhiênđóchỉlàánhmặttrờiphảnhồi.Mondođứngsữngvàcảmthấynhữngngọnlửanhỏcủaánhphảnchiếuđangnhảynhót trênmimắt, rồi nó lại tiếp tục conđườngcủamình,vànhảytrênđêchắnsóng.

Mondobiếttườngtậntấtcảcáckhốiximăng,chúngcóvẻnhưnhữngconvậttolớnđangnằmngủ,nửathânmìnhngâmdướinước,đangsưởiấmtảnglưngrộngdướiánhnắng.Chúngmangnhữngvếtkhắckỳcụctrênlưng,nhữngvếtnâu,đỏ,nhữngconsòbámchặtvàoximăng.Dướichânđê,nơibiểnvỗđập,đámtảodạtmàuxanhtạonênmộttấmthảmvàcócảtừđámcưdânnhuyễnthểchotớilũốctrắng.Mondobiếtrõnhấtkhốiximăngtítđầuconđê.Nóluônluônngồitạiđâyvàthíchnhấtkhốibêtôngnày.Ấylàmộttảnghơi nghiêng, nhưngkhôngquádốcvàđãbị bảomònđếnnhẵn láng.Mondongồiởđóvàkhekhẽchàonó.Thậmchíđôikhinókểchotảngbê

tông nghe những câu chuyện để giải khuây, bởi lẽ nó hẳn là buồn bã doquanhnămngày thángcứphảinằmỳ rađó,không thểnhúcnhíchđiđâuđược.BấygiờMondokểchonónghevềcáccuộcduhànhcủanhữngcontàu và tất nhiên về biển cả và rồi về những đàn cá voi lớn chậm chạp dichuyển từ cực này sang cực kia của trái đất. Con đê chẳng nói gì, cũngkhôngđộngđậy,nhưngnórấtthíchnhữngcâuchuyệnMondokể.Hẳnvìlẽđómànóhiềnhòa,êmđềmđếnvậy.

Mondongồi rất lâu trên tảngximăngchắnsóng,ngắmnhững tia lấplánhtrênmặtbiểnvànghetiếngsóng.Khiánhnắngtrởnêngaygắthơnvàocuốibuổichiều,nónằmcongười,máápxuốngmặtximăngấmrựcvàthiếpđichốclát.

Chínhvàomộttrongnhữngbuổichiềunọ,nóđãlàmquenvớiGiordanNgườicâucá.Mondonghequakhốibêtôngtiếngbướcchâncủamộtngườinàođóđitrênđê.Nónhổmdậy,sẵnsàngđitrốnnhưnglạinhìnthấyngườiđànôngtrạcngũtuầnnọ,vácmộtchiếccầncâudàivắtvẻotrênvaivànókhôngsợbácta.Ngườiđànôngđếntậntảngbêtôngbêncạnhvàdùngtaylàmmộtcửchỉthântình.“Cháulàmgìởđóthế?”Báctangồixuốngkhốiximăngvàlấytừtrongchiếctúivảidầuđủloạidâyvàlưỡicâu.Khibácbắtđầucâu,Mondo tớibêncạnhbácvàxemngườiđi câu sửa soạn lưỡi câu.Bácchỉchonócáchngười tamắcmồinhư thếnào, rồiquăngdây ra sao,thoạtđầuthìthongthảrồingàycàngmạnhdầnđếnmứchếtdâycâu.Ngườiđicâucònmượncầncâuđểnóhọccáchquayốngdâymộtcáchđềuđặnvừaláchcầntừtráisangphảimộtchút.

MondovôcùngyêuquýGiordanNgườicâucábởilẽbácchẳngbaogiờhỏicậuđiềugì.Mặtbácđỏbừngdonắngvớinhữngnếpnhănhằnsâuvàhaiconmắtnhỏmàuxanhthẫmđếnngạcnhiên.

Báccâurất lâucho tớikhimặt trờixuốnggầnchạmđườngchân trời.Giordanítnói,hiểnnhiênlàđểkhỏiđánhđộnglũcá, tuynhiênbácnởnụcườimỗilầncácắncâu.Bácgỡlưỡicâukhỏihàmcábằngnhữngđộngtácdứtkhoátvàchínhxácrồibỏnóvàochiếctúivảidầu.Thỉnhthoảng,Mondolại đi kiếm những con cua xám làmmồi câu cho bác.Nó tụt xuống chânnhữngtảngbêtôngvàsụcsạotrongcáckhómtảo.Khisónglủixa,lũcuaxámnhỏlộdiệnvàMondolấytaybắtchúng.GiordanNgườicâucáđậpvỡchúngtrênmặtximăngvàcắtrabằngmộtlưỡidaoconcùngỉ.

Mộthôm,khôngquáxatrênbiển,họnhìnthấymộtcontàulớnmàuđenlướtđikhôngtiếngđộng."Nótênlàgìấynhỉ?"-Mondohỏi.GiordanNgườicâucákhumtaychemắtvànheomắt:"Erythrea–ôngtrảlờivàcóvẻhơingạc nhiên -mắt cháu không được tinh cho lắm". "Không phải thế đâu -Mondonói-Cháukhôngbiếtđọc"."Vậyư?"-Giordanthốtlên.Họngắmnhìnhồilâucontàuđiqua."Têntàucónghĩalàgì?"Mondehỏi."Ezythreaấyà?ĐólàtênmộtnướcnằmtrênbờbiểnchâuPhi,trênbiểnĐỏ"."Thậtlàmột cái tên đẹp -Mondo nói - Đó hẳn phải là một đất nước tuyệt vời".Mondo suy nghĩmột chốc. "Thế biển ở đó tên là biểnÐỏ sao?"GiordanNgườicâucácười:“Cháutinrằngbiểnởđómàuđỏthậtư?”“Cháukhôngbiếtnữa.”–Mondonói."Khimặttrờilặn,biểntrởthànhmàuđỏ,đúngthếđấy.Nhưngsởdĩnóđượcgọinhưvậy làdonhữngngười từngsốngởđóngàyxưa".

Mondonhìncontàurờixadần."HẳnlànóđivềPhichâu"."Xalắm-GiordanNgườicâucánói-Nơiấyrấtnóngnực,nắngnhưđổlửavàbờbiểnchẳng khác nào sa mạc". "Có những cây cọ nữa chứ?". "Phải rồi, và cảnhữngbãicátdài tít tắp.Banngày,biểnxanhbiếc,cơmannhữngcontàuđánhcánhỏvớinhữngmảnhbuồmhìnhcánhchimđilạidọctheobờbiển,từ làngnàyđến làngnọ". "Vậyngười ta có thểngồi trênbãi cát vàngắmnhững con tàu đi qua không? Người ta ngồi trong bóng râm và vừa tròchuyệnvừangắmnhìnnhữngcon tàu trênđạidươnghảbác?". "Đámđànông làm lụng, vá lưới vàđóngnhững tấmkim loại vàovỏnhững con tàumắccạn. trêncát.Lũ trẻđikiếmcànhkhôvàđốt lửa trênbãibiểnđểnấuchảynhựadùngvàoviệctrámnhữngkẽhởcủatàu".

Lúc này,GiordanNgười câu cá không nhìn dây câu nữa.Ông phóngmắtraxa,vềphíachântrờinhưthểtìmcáchthậtsựtrôngthấynhữngđiềuvừamôtả.“ThếởbiểnĐỏcócámậpkhông?”.“Cóchứ,luônluôncómộthai con bám theo tàu, nhưng các ngư dân đã quen, họ không để ý đếnchúng”.“Chúngkhônghungdữhaysao?”.“Cháubiếtđấy,lũcámậpcũnggiốngnhưbọncáovậy.Chúngluônsăntìmcácthứrácrưởirơixuốngnước,kiếmthứgìđểchén.Nhưngchúngkhôngác”.“BiểnÐỏchắcphảilớnlắmnhỉ?”Mondohỏi.“Ừ,rấtlớnlàđằngkhác...Cơmannhữngthànhphốvenbờ biển, những hải cảng mang những cái tên kỳ quặc... Ballul, Brasillia,Debba...Massawa làmột thành phố trắng toát. Tàu bè đi xa dọc theo bờbiển,chúngđingàyđêmvềhướngbắc,đếntậnKasar,hoặcđếncáchònđảo

tạiDahlakKebir,trongquầnđảoNera,thậmchỉđôilầnđếntậnđảoFarasanởbờbênkiađạidương.”

Mondo rất yêunhữnghònđảo. “Ồphải rồi, cóvô sốđảo,nhữnghònđảovớinhữngtảngđámàuđỏvàbãicát, trênđảo lànhữngrừngcọ!Vàomùamưa,nhữngcơnbãoậpđến,gióthổimạnhđếnmứcnhổbậtcáccâycọvà làm tốc mái các ngôi nhà”. “Vậy những con tàu có bị chìm không?”“Khôngđâu,mọi người đều trú ẩn trongnhả, không ai ra biển cả.Nhưngchuyệnđókhôngkéodàiquálâu.Trênmộthònđảonhỏ,cómộtngưdânvàgiađìnhôngta.Họsốngtrongmộtngôinhàlợplácọtrênbãibiển.Contraicảcủangườidânchàiđãlớn,cũngtrạctuổicháu.Cậutaxuốngtàucùngvớichavàquănglướixuốngbiển.Khikéolên,lướiđầycá.Cậutarấtthíchđibiểnvớichamình,cậukhoẻmạnhvàbiếtláibuồmđóngiórấtcừ.Lúctrờiyênbiểnlặng,ngườidânchàiđưacảgiađìnhđithămchamẹvàbạnbètrênnhữnghònđảobêncạnhvàhọquayvềnhàvàobuổitối.ContàulầmlũiđimộtmìnhvàbiểnĐỏrựchồngbởivầngdươnglúcchiềutà.”

Tronglúchaibáccháunóichuyện,contàuchởhàngErythreađộtngộtđổi hướng. Tàu hoa tiêu trở về nhấp nhô trên những đợt sóng và con tàuhàngchỉhúlênmộthồicòingắnngủiđểchàotạmbiệt.“Baogiờbácđiđếnđóhảbác?"-Mondohỏi.“ĐếnbiểnĐỏởChâuPhiấyà?-GiordanNgườicâucácười–Báckhông thểđếnđóđược,bácphảiở lạiđây, trênconđênày.”“Saovậybác?”Bácbốirốitìmmộtcâutrảlời:“Bởivìbác,báclàmộtthuỷthủkhôngcótàu.”

Rồibáclạibắtđầungắmchiếccầncâucủamình.Khimặttrờixuốngsátđườngchântrời,GiordanNgườicâucáđặtcầncâuxuốngtảngximăngvàlôi trong túiáovét ramộtcáibánhxăngđuých.BácchiachoMondomộtnửavàhọcùngănvừangắmnhữngtianắngchiếutrênmặtbiển.

Mondo rời đi trước lúc đêm xuống để kiếmmột chỗ ngủ. “Tạmbiệtbác.”-Mondonói.“Tạmbiệtcháu.”Giordannói.LúcMondođiđượcmộtquãng,báchét to:“Hãytrởlại thămbácnhé!Bácsẽdạycháuhọc.Chẳngkhólắmđâu”.Báccònnánlạicâuchođếnkhitrờitốihẳnvàngọnđènbiểnbắtđầuđềuđặngửiđinhữngtínhiệucứbốngiâymộtlần.

*

Mọi sự hết sức tốt đẹp, nhưnghãy coi chừngđối vớiCiapacan. Sángsáng, khi ngày ló rạng, chiếc xe tải xámxịt có cửa sổ bịt lưới thép chầmchậmlướtquacácconđườngthànhphố,chạysátvỉahè,khônggâyồnào.Nó lảngvảngrìnhrập trêncácđườngphốmờsươnghãycònngáingủ,đilùngbắtlũchóhoangvànhữngđứatrẻlangthang.

Mộthôm,Mondo trông thấychiếcxekhinóvừa rờikhỏi chỗẩnnáubênbờbiểnvàđangđixuyênquamộtkhuvườn.ChiếcxetảiđỗxịchcáchvàimétphíatrướcnóvàMondochỉvừavặnđủthờigiantrốnđằngsaumộtbụicây.Nóthấycửaxephíasaumởravàhaingườiđảnôngmặcquầnáomàuxámnhảyxuống.Họmanghaicáibaovải lớnvàdâydợ.Họbắtđầusụcsạotrongcáclốiđicủakhuvườn,vàMondongheđượccâuchuyệncủahọkhihaingườiđiquabụicây.“Nóđiquachỗnày”.“Anhđãnhìnthấynóà?”.“Ừ,hẳnnóchỉquanhquẩnđâuđâythôi.”

Haingườiđànôngvậnđồxámrờixa,mỗingườitỏaramộthướng,cònMondongồiimsaubụirậm,hầunhưkhôngdámthở.Mộtlátsau,vanglênmộttiếngkêukhànkhànnghẹnngào,rồi imlặngtrởlại.Khihaingườiđóquaylại,Mondothấyhọkhiêngvậtgìđótrongmộtchiếcbao.Họquẳngbaolên phía sau xe tải vàMondo còn nghe thấy những tiếng rít xói vào tai.Trongbaolàmộtconchó.Chiếcxetảilạiđitiếpkhônghềvộivã,rồimấthútsauđámcâycủakhuvườn.MộtngườiđingangquanóivớiMondorằngchínhCiacapanbắtnhữngconchóvôchủ;ôngtanhìnMondochằmchằmvànóithêmđểdọanórằngđôikhichiếcxetảibắtđicảnhữngđứatrẻrongchơithayvìđếntrườnghọc.Kểtừhômđó,lúcnàoMondocũngcảnhgiáctrôngchửngmọiphía,kể cảđằng sauđểchắcchắnnhìn thấychiếcxe tảixámchạyđến.

Vàogiờbọntrẻtanhọchaynhữngngàylễ,Mondobiếtrõchẳngcógìphảisợ.Chỉkhithưangườitrênđườngphố,sángsớmhaylúcđêmxuốnglàphảidèchừng.CólẽvìchuyệnđómàMondochạyhơikỳcục,giốngnhưlũchó.

ThờikỳấynóđãquenvớiGitan,CosaquevàDadi,ôngbạngiàcủahọ.

Ấylànhữngcáitênngườidânởđây,trongthànhphốcủachúngtôi,gánchohọbởingười takhôngbiết tênthậtcủahọ.Gitankhôngphải làngườiTâyBanNhaducư,songsởdĩngườitagọianhnhưvậybởidaanhđensạm,bộtócđennhánhvàvẻngangtàngcủaanh;nhưnghẳnlàanhcóbiệtdanhkialà do anhở trongmột chiếcHotchkiss (Một nhãnhiệuxehơi sang trọng)màuđencũkĩđậutrênbãiđấtvàviệcanhkiếmsốngbằngtròbiểudiễnảothuật.Cosaque đích thị làmột người lạ lùng, thuộc chủngMông cổ, luônluônđộimộtchiếcmũlôngthútotướng,tạochoanhtacáivẻcủamộtcongấu.Anhchơiđảnắccoócđêôngtrướchiêncácquáncàphê,nhấtlàbuổiđêmvìbanngàyanhsaybítỉ.

NhưngngườimàMondothíchnhấtlàlãoDadi.Mộthômkhiđidọcbờbiển,cậunhìnthấylãođangngồitrênmộttờbáotrảitrênmặtđất.Lãogiàsưởinắngchẳngbuồnbậntâmđếnngườiquakẻlạiđằngtrước.MondotòmòbởimộtchiếcvalinhỏbằngcáctôngmàuvàngtrổnhiềulỗmàlãoDadiđểbêncạnh,trênmộtmảnhgiấybáokhác.Dadicóvẻhiềnlànhvàlầmlì,vàMonclochẳnghềsợlão.NóxánlạigầnngócáivalimàuvàngvàhỏiDadi:“Trongvalicủalãocócáigìthế?"Lãohơihémắt.Khôngnóikhôngrằng,lãođặtvalilênđầugốivàhémởnắpvali.Lãonởmộtnụcườiđầyvẻbíẩnvừa luồn tay dưới nắp va li, rồi bắt ramột đôi bồ câu. “Chúng đẹp quá -Mondonói-chúngtênlàgìvậy?”Dadivuốtvebộlôngcủađôichimrồiápvàomálão.“Connày tên làPilou,cònconkia làZoé”.Lãogiữcặpchimtrongtay,âuyếmcọchúngvàomặtmình.Lãonhìnraxa,vớiđôimắtướtvàtrôngkhôngcòntinhtườngcholắm.

Mondovuốtvenhènhẹđầuđôichim.Ánhmặttrờikhiếnchúngbịchóivàchúngmuốnchuivàovali.Dadihạthấpgiọngnóiđểvỗvềchúng,rồilãolạinhốtchúngdướinắpvali.“Lũchimthậtlàđẹp”–Mondonhắclại.Vànóbỏđi,trongkhingườiđànôngnhắmmắtvàtiếptụcngủngồitrêntờbáo.

Lúcđêmxuống,MondođếnxemDadi tạibãiđất.LãocùngbiểudiễnvớiGitan vàCosaque, nghĩa là ngồi cách xamột chút với chiếc valimàuvàngcủamìnhtrongkhiGitanchơiđànbanjocònCosaquecấtgiọngoangoangnhằmlôikéonhữngkẻhiếukỳ.Gitanchơitiếttấunhanh,mắtnhìncácngón taymúamayvừahátkhekhẽ.Khuônmặt sẫmđencủaanh lấp lánhtrongquầngsángcủanhữngcâyđènđường.

MondođứngởhàngkhángiáđầutiênvàchàoDadi.Lúcnày,Gitanbắt

đầu trình diễn. Đứng trước đám đông người xem, anh lấy từ nắm tay ranhữngtấmkhăntayđủmàunhanhkhôngthểtinnổi.NhữngchiếckhănnhẹrơixuốngđấtvàMondolầnlượtgomchúnglại.Đólàviệccủanó.RồiGitanlạilấyrađủthứđồkỳquặctừtayanh,nàochìakhoá,nhẫn,bútchì, tranhảnh,bóngbànvà thậmchícả thuốc láđãchâmlửamàanhphânphátchongườixem.Anh làmviệcđó lẹđếnnỗingườixemchẳngkịpnhìnđôi tayanhcửđộngrasao.Đámđôngcườivàvỗ tay tán thưởng, rồinhữngđồngtiềnlẻthinhaurơixuốngđất.“Ênhóc,giúpbọntanhặttiềnđi”–Cosaquebảonó.

Gitanđưa tay lấymộtquả trứng,bọcnóvàomột tấmkhăn tayđỏ rồidừnglạimộtgiây.“Chú...ý!”Taynọvỗvàotaykia,khimởkhăn,quảtrứngđãbiếnmất.Ngườitalạicàngvỗtayrầmrầm,cònMondothìlượmnhữngđồngtiềnthưởngthêmbỏvàomộtcáihộpsắt.

Đếnkhikhôngcònđổngxunàonữa,Mondongồitrêngótchân,chămchúdõitheođôibàntaycủaGitan.Chúngbiếnhóarấtnhanh,nhưthểphùphép.Gitanmoi từbàn taynắmchặtnhữngquả trứngkhác, rồi thình lìnhlàmchúngbiếnđâumấtkhỏi tayanh.Cứmỗi lầnmộtquả trứngmất tích,anhlạinhìnMondovànháymắt"Hop!Hop!"

NhưngtròhaynhấtcủaGitanlàbỗngnhiêntrongtayanhlạixuấthiệnhaiquảtrứngtrắngbócmàngườitakhônghiểubằngcáchnào;anhdùnghaichiếc khăn tay lớnmàu đỏ và vàng quấn xung quanh, rồi giơ hai tay lênkhông, đứng immột chốc. Khi ấy tất cảmọi người nín thở theo dõi anh“Chú…ýnày!”.Gitanhạtayxuốngvừamởcáctấmkhănra,vàhaiconbồcâu trắng chui khỏi khăn, bay trênđầu anh trướckhi đếnđậu trênvai lãoDadi.Ngườitaồlên“Chà,chà!”rồivỗtaythậtlựcvànémxuốngmộttrậnmưatiền.

Khicuộctrìnhdiễnkếtthúc,Gitanđimuabánhxăngđuýchvàbia,cảbọnđếnngồitrênbậclênxuốngcủachiếcHotchkissđengiànua.“Chúđãgiúptarấtđắclựcđấynhócạ”-GitanbảoMondo.Cosaquenốcbiavàhỏito: “Con trai anh đấy à, Gitan?” “Không, đó là anh bạnMondo của tôi”.“Vậychúcsứckhoẻnhé,anhbạnMondo!”.Anhđãngàsay.“Chúnhóccóbiếtchơinhạckhông?”“Không,ôngạ.”-Mondođáp.Cosaquecườirélên“Không, thưa ông!Không, thưa ông!” -Anh vừa cười vừa lặp lại, nhưngMondokhônghiểuđiềugìkhiếnanhtabuồncười.

SauđóCosaqueômcâyđànắccoócđêôngnhỏvàbắtđầuchơi.Nhữnggìanhtạorakhôngthậtsựlàâmnhạc,ấylàmộtchuỗiâmthanhlạlùngvàđềuđều,khi trầmbổng, lúckhoan lúcnhặt.Cosaquevừachơiđànvừagõchânxuốngđất, cấtgiọng trầm trầmvừahátđihát lạiđiệpkhúc:“Ay,ayyaya,yaya,yaya,ayay,yaya,ay,ay!”Anhhátvàchơiắccoócđêôngvừalắc lưnhúnnhảy, cònMondenghĩ rằnganh ta thật sựgiốngmột congấukhổnglồ.Ngườiqualạidừngbướcchốclátnhìnanh,họcườirồilạitiếptụcđi.

Khimànđêmđenkịtbaophủ,CosaquethôikhônghátnữavàđếnngồitrênbậclênxuốngcủachiếcHotchkiss,cạnhGitan.Họchâmloạithuốcláđenrấthăngvàtròchuyệntrongkhiuốngbia.HọnóivềnhữngđiềumùmờmàMondokhônghiểulắmvềnhữnghồiứcchiếntranhvàchuyếnviễndu.ThỉnhthoảngDadicũnglêntiếng,cònMondolắngnghecâuchuyệncủahọ,nhấtlàchuyệnvềchimchóc,bồcâuvàbồcâuđưathư.Bằngcáigiọngkhẽkhànghơiđứtquãng,Dadikểchuyệnvềđànchimnọbaymãibêntrênđồngruộng,khimặtđất lướtđidướibụngchúngvớinhữngconsôngquanhcouốnkhúc, hàng câynhỏ trồngdọcđườngquốc lộ tựanhữngdải ruybăngđen, những ngôi nhàmái đỏ và xám, các trang trại bao quanh bởi nhữngcánh đồng đủ màu sắc, những đồng cỏ, những quả đổi, những mỏm núigiốngnhưnhữngđốngsỏiđá.Ônggiàbénhỏcònkể làmthếnãolũchimluôntrởvềnhàchúng,nhậndạngphongcảnhnhưtrênmộttấmbảnđồ,hoặcđiđâyđiđónhờcácvìsao,nhưcácthuỷthủhayphicông.Chuồngchimtựanhữngngọntháp,nhưngkhôngcócửalớn,duychỉcócácôcửasổchậthẹpsátdướimái.Khitrờinóngnực,ngườitanghethấytiếnggùvọnglêntừcácmáithápvàhọbiếtbầychimđãtrởvề.

MondolắngnghegiọngcủaDadi,cậutrôngthấyđốmthuốclálóelêntrongđêmtối.Quanhbãiđất,xecộlănbánhtạonênmộtthứtiếngđộngêmnhư nước và ánh đèn trong các ngôi nhà lần lượt tắt hết. Đã khuya lắm,Mondecảmthấymắtmìnhnhòeđivìcậusắpthiuthiungủ.Khiđó,GitanđưanóvàonằmtrongghếsaucủachiếcHotchkissvànóquađêmởđó.LãoDadivềnhả,songGitanvàCosaquekhôngngủ.Họngồinơibậclênxuốngcủachiếcxe,uốngbia,hútthuốcvàtángẫuchođếnsáng.

*

Mondorấtthíchlàmchuyệnấy:nóngồitrênbãicá,tayômgốivàngắmvầngdươngnhôlên.Vàolúcgần5giờsáng,bầutrờimàuxámtrongtrẻo,chỉcóvàiđámmâyhơinướctrênmặtbiển.Mặttrờikhônglórạngngaytứckhắc,nhưngMondocảmthấynóđangđến từphíabênkiachântrời, từ từmọcdậynhưmộtquầnglửarựccháy.Thoạttiên,mộtvầngsángnhợtnhạttrảirộngtrongthinhkhông,vàngườitacảmthấysâuthẳmtrongđósựrungđộnglạ lùngkhiếnchântrờirunrẩy.Khiấymặt trời tròntrặnhiểnlộtrênmặtnước,hắtmộtchùmánhsángthẳngvàomắt,biểnvàđấtdườngnhưhòalẫnmộtmàu.Một lát sau,xuấthiệnnhữngmảngmàuđầu tiên,màuxám.Nhưngnhữngcâyđènđườngtrongthànhphốvẫncònsáng,thứánhsángtáinhợtvàmỏimệtbởilẽngàycònchưarạng.

Mondonhìnmặt trờiđi lênkhỏimặtbiển.Nóhátkhekhẽmộtmình,thân và đầu lắc lư, nó nhại lại khúc hát củaCosaque: “Ayay, yaya, yaya,yaya…”Khôngmộtbóngngườitrênbãicát,chỉthấymấyconchimmòngbiểnchaolượntrêncáclớpsóng.Nướcrấttrong,màuxám,xanhlơvàhồng,rồinhữngviênđátrắngơilàtrắng.

Mondonghĩtớibuổingàycũngđãthứcdậytronglongbiểntốivớibầycuacá.Cólẽdướiđáynước,mọithứcũngtrởnêntươihồngvàsángrỡnhưtrênmặtđấtchăng?Lũcáthứcgiấcvàchậmchạpcửđộngdướivòmtrờitựanhư một tấm gương, chúng sung sướng nô giỡn giữa nghìn nghìn vầngdươngnhảymúavàđàncángựabơilêndọctheonhữngthântảođểchiêmngưỡngrõhơnánhbìnhminh.Thậmchíbọnsòcònhémởlớpvỏchoánhsánglọtvào.Mondosuynghĩnhiềuvềchúngvàngắmnhìnnhữngconsónglữnglờđổvàođámđácuộitrênbãicátthắplênnhữngtiasáng.

Khimặttrờilêncaohơnmộtchút,Mondođứnglêndocảmthấylạnh.Nó trútbỏquầnáo.Nướcbiểnêmáivàấmáphơnkhôngkhí,vàMondongâmmìnhsâulútcổ.Nóvụcmặtxuống,mởmắttrongnướcnhìndướiđáy.Nónghetiếnglàoxảomongmanhcủamuônđợtsóngxôdồntạonênmộtđiệunhạcmàngườitachưatừnggặptrênmặtđất.

Mondoởdướinướcrấtlâu,chotớicácngóntaynótrắngbệchracòn

đôichânbắtđầurunrẩy.Khiấynólênngồitrênbãibiển,lưngdựavàobứctườngkèsátconđường.Vànhắmmắt,nóchờchonắngẩmbaobọccơthể.

Phíatrênthànhphố,nhữngngọnđồidườngnhưxíchlạigầnhơn.DòngánhsángtươiđẹpchiếurọivàocâycốicũngnhưmặttiềnmàutrắngcủacáctòabiệtthựvàMondetựnhủ:“Mìnhphảiđếnxemsaomớiđược”.Rồinómặcquầnáovàovàrờikhỏibãibiển.HômđólàmộtngàylễnênnóchẳngviệcgìphảisợCiapacan.Vàonhữngngàylễ,lũchóvàbọntrẻconcóthểtựdolangthangtrêncácđườngphố.

Thật buồn là tất cả các cửa hiệu đều đóng cửa. Những người đi chợkhông đến bán rau, các hàng bánhmì hạ cửa sắt.Mondo đói.Khi đi quatrướcquầykemtênlàHònTuyết,nómuamộtchiếcbánhkemcóvanivàvừađivừaăntrênđườngphố.

Giờđây,mặttrờiđãsoirõcácvỉahè.Nhưngngườitavẫnchưarakhỏinhà.Hẳnlàhọđãmệtmỏicảrồi.Chốcchốc,cómộtngườiđitớivàMondochaohọ,songnhữngngườiđócóvèngạcnhiênvìtócvàlôngmàynótrắngxóavìmuốibiểncònkhuônmặtthìbịnắnglàmchonâusạm.Cólẽngườitatưởngnólàmộtkẻănmày.

Mondovừamútkemvừangắmnhìntủkínhcủacáccửahàng.Dướiđáytủkínhphíatrongcóthắpsángcómộtcáigiườnglớnbằnggỗmàuđỏvớinhữngtấmgavàmộtchiếcgốihoa,nhưthểcóaiđósắpnằmngủ.Xahơnchútnữa,cómộtchiếctủkínhchứađầynhữngchiếcbếplòsángloáng,vàmộtcáilòquayđangchầmchậmquaymộtcongàbằngbìacứng.Mọithứthậtkỳquặc.Dướicửamộtcửahàng,Mondovớđượcmộttờbáoảnhvànóngồitrênmộtchiếcghếdàiđểđọc.

Tờbáothuậtlạimộtcâuchuyệnvớinhữngtấmảnhmàuchothấymộtphụnữtócvàngxinhđẹpđanglàmbếpvàchơiđùavớicáccon.ÐólàmộtcâuchuyệndàivàMondođọctolên,kéosátcácbứcảnhvàomắtmìnhđểcácmàusắctrộnlẫnvàonhau:“CậucontrainàytênlàJacquescòncôbétên làCamille.Mẹchúng trongnhàbếpvànấunhữngmónănngon tuyệt,nàobánhmì,nàogàquay,bánhgatô.Bàhỏichúng:hômnaycácconmuốnănmóngìngonnào?Mẹhãylàmchochúngconmộtcáibánhmứtdâuthậtto - Jacques nói. Nhưngmẹ chúng bảo không có dâumà chỉ có táo thôi.

Camille và Jacques bèn gọt táo và xắt ra thành nhữngmiếng nhỏ và mẹchúnglàmmónmứt.Bànấumứttronglò.Mùimứtthơmlừngtỏakhắpnhà.Khi mứt chín, bà mẹ đặt lên bàn và cắt thành từng miếng. Jacques vàCamillexơimứtngonvừauốngsôcôlanóng.Sauđóchúngnói:Chưabaogiờchúngconđượcthưởngthứcmónmứttuyệtđếnthế!”

KhiMondođọcxongcâuchuyện,nógiấutờbáoảnhvàomộtbụicâytrong vườn để sau này đọc lại. Nó rất muốnmuamột truyện tranh khác,chuyệnvềAkimtrongrừngrậmchẳnghạn,nhưngngườibánbáocũngđóngcửa.Giữakhuvườn,cómộtnhânviênbưuđiệnvềhưunằmngủ trênghếdài.Cạnhôngta,mộttờbáođãmờsẵnvớimộtchiếcmũ.

Lúcmặttrờilêncao,ánhsángtrởnêndịudànghơn.Nhũngchiếcôtônhấncòiđi lại trêncácđườngphố.Đầubênkiakhuvườn,gần lối ra,mộtthằngbéconđangchơivớichiếcxeđạpbabánhmàuđỏ.Mondodừngbướccạnhnó.“Chiếcxecủamàyà?”-Nóhỏi.“Phải”-Thằngbẻtrảlời.“Màychotaomượnđượckhông?”Thằngbékiadùnghếtsứcđểghìchặtghiđông.“Không!Không!Xéođi!”“Cáixeđạpcủamàytênlàgì?”Thằngbécúiđầukhôngđáp,rồinóiliếnláu:“Mini”.“Nóđẹplắm"-Mondenói.Nólạingắmnghíacáixebabánhmộttí,khungxesơnmàuđỏ,yênmàuđen,ghiđôngvàchắnbùnmạcrômsángloá.Nógạtchuôngmộthailàn,nhưngthằngbégạttayMondoravàđạpđimất.

Khôngcómấyngườitrênbãichợ.Ngườitađilễtheotừngtốpnhỏhoặcrabiểndạochơi.Ấylànhữngngàylễmà.Mondothèmkhátgặpaiđóđểhỏingườitarằng:“Ôngbàcómuốnnhậncháulàmconnuôikhông?”Nhưngcólẽtrongnhữngngàynày,chẳngaibuồnnghenócả.

Mondo tình cờ vào trong sảnh lớn của chung cư. Nó dừng lại nhìnnhữngthùngthưrỗngvànhữngbảngquytắcphòngchốngcháy.Nóấnnútrơlethờigiancủahệthốngthắpsángvànghetiếngtíchtắcmộtlátchotớikhiánhsángtắtngấm.Ởcuốisảnhlànhữngbậccầuthangđầutiên,tayvịnbằng gỗ đánh xi và một tấm gương lớn đã mờ xỉn được viền quanh bởinhữngbức tượngbằng thạchcao.Mondomuốn làmmộtvòng trong thangmáynhưngnókhôngdámbởilẽngườitađãcấmtrẻconchơiđùavớithangmáy.

Mộtphụnữtrẻđivàotòanhà.Bàthậtđẹpvớimáitócmàuhạtdẻlượnsóngvàmặcmộtchiếcváysángmàusộtsoạtkhibướcđi.Ngườibàthơmnức.Mondorakhỏigóctườngnơicửaravàokhiếnngườiphụnữgiậtthót.“Cháumuốngì?”“Liệucháucóthểlênthangmáycũngbàkhông?”Ngườiphụnữ trẻmỉmcườiduyêndáng:“Tấtnhiênrồi.Nào, lạiđây!”Cái thangmáyhơichòngchànhmộtchútdướichânhệtmộtcontàu.“Thếcháumuốnđiđâunào?”“Cháumuốnlênthậtcao”.“Lêntầng6ư?Côcũngvậy”.

Thangmáy từ từ đi lên,Mondo ngó trần nhà chạy lùi qua lớp kính.Nhưng cánh cửa rung lên và cứ đếnmỗi tầng người ta lại nghe thấymộttiếngđộnglạ.Ngườitacũngnghethấytiếngdâycáprítlêntronglồngthangmáy.“Cháuởđâyư?”–Ngườiphụnữ trẻnhìnMondovẻ tòmò.“Khôngthưabà”.“Vậycháuđi thămbạnbèphảikhông?”“Khôngbàạ,Cháudạochơithôi”.“Thếư?”NgườiphụnữtrẻvẫnnhìnMondo.Bàcócặpmắthiềndịu,hơiướtát.BàmởcáixắccầmtayvàchoMondemộtkẹobọcgiấybóngkính.

Mondonhìncáctầngnhàlừđừtrôiqua.“Caothật,ynhưtrênmáybayấy”-Mondonói.“Cháuđãđimáybayrồihaysao?”–“Ồkhông,thưabà,chưađâu.Đimáybayhẳnthúlắm”.Ngườiphụnữtrẻkhẽcười:“Cháubiếtkhông, máy bay nhanh hơn thang máy nhiều!” “Bay cao hơn nữa chứ!”“Phảirồi,títtậnmâyxanhkìa!”

Chiếcthangmáyđãlênđếnnơivớitiếngrềnvàmộtcúlắc.Ngườiphụnữ trẻ đi ra “Cháu ra không?” “Không - Mondo nói - Cháu muốn quayxuốngdướikiangaytứckhắc”.“Ồphải.Hãylàmnhưcháuthích.Đểlạiđixuống,cháuấnvàonútgầncuốiấy,đâynày.Cẩnthậnkẻochạmvàonútđỏ,đólàchuôngbáođộng”.

Trướckhiđóngcửalại,bàlạimỉmcười:“Chúccháuchơivuivẻnhé!”“Chàobà”-Mondonói.Khirakhỏitòanhà,Mondothấymặttrờiđãlênrấtcao,gầnnhưgiữatrưa.Ngàytrôinhanh,sángrồilạitối.Nếungườitakhônglưutâm,chúngcònquamauhơn.Chínhvì lẽđómàngườita luônhếtsứckhẩntrương.Họvộivãlàmtấtcảnhữnggìphảilàmtrướclúcmặttrờilặn.

Vàobuổitrưa,ngườitasảinhữngbướcdàitrênđườngphố.Họrakhỏinhà,lênxeôtô,kéosậpcửaxe.Mondorấtmuốnbảohọ:“Khoanđã!Chờ

cháuvới!”Nhưngkhôngmộtaichúýđếnnó.

Vìrằngtimnócũngđậpquágấpgáp,Mondođứnglại tronggócphố.Nóđứngim,taykhoanhlạivànhìnđámđôngđitrênphố.Họchẳngcònvẻmệtmỏinhưhồisángnữa,Họrảobước,chânkhuarộn,cườinóiầmĩ.

Trongsốhọ,cómộtbàgiàchậmchạplêbướctrênvỉahè, lưngcòng,khôngnhìn ai cả.Cái túi bàmang theođựngđầy thựcphẩmvànặngđếnmứcquệtđất theomỗibướcchân.Mondo lạigầnvàgiúpbàxách túi.Nónghehơithởnặngnhọccủabàcụhổnhểnởphíasau.

Bàđứng lại trướccửamột tòanhàmàuxám,vàMondocũng lêncầuthangvớibà.Nónghĩrằngbàcụcóthểlàbàhaybácmình,songnókhôngdámnóivìrằngbàcụhơinghễnhngãng.Bàmởmộtcánhcửaởtầngtư,đivàobếp,cắtmộtlátbánhmìcókèmgiavị.BàđưamiếngbánhchoMondovànóthấytaybàcụrunlẩybẩy.Cảgiọngbàcũngrunrunkhibànói:“CầuChúabanphướclànhchocháu.”Xahơnchútnữatrênđườngphố,Mondocảmthấynóbỗngtrởnênbétítẹo.Nóđinépsátvàobờtường,nhữngngườiquanhnótrởnêncaokềunhưnhữngcáicây,vớikhuônmặtxa lạ tựabancôngcủacáckhuchungcư.Mondolenlỏigiữatấtcảđámngườikhổnglồsảinhữngbướcdàinghêuấy.Nótránhnhữngngườiđànbàcaokềuchẳngkhácgìngọnthápnhàthờ,mặcnhữngchiếcváycóchấmrộngthùngthình,vànhữngngườiđànôngtolớnhệtcácbứctườngthành,vậncomlêxanhvàáosơmitrắng.Cólẽtạiánhsángbanngàyđãgâynênhiệntượngtrên,ánhsáng phóng đạimọi vật và thu ngắn những cái bóng lại.Mondo luồn vàogiữađámấy,vàduychỉnhữngainhìnxuốngdướimớicóthểnhìnthấynó.Nóchẳngsợ,trừnhữnglúcthỉnhthoảngvượtquađườngphố.Nhưngnótìmaiđókhắpthànhphố,trongcáckhuvườn,ngoàibãibiển.Nókhôngbiếtrõlắmnóđitìmaimàcũngchẳngrõtạisao,tuynhiêngiảndịlàmộtngườiđểsaukhiđọccâutrảlờitrongmắtngườiđó,sẽlậptứcnóiliếnthoắng:“Ôngbàcómuốnnhậncháulàmnuôikhông?”

*

MondođãgặpThịChínvàokhoảngthờigiannọ,khibanngàyđẹptrời

cònbuổiđêmdàivànóngnực.Mondorakhỏinơiẩnnáudướichânđêlúcchiềutối.Làngiónóngnổilêntừmặtđất,giókhôkhốckhiếnnhữngsợitócranranvàlàmnhữngcánhrừngsồibầnbốccháy.Trênnhữngquảđồiphíatrên thànhphố,Mondo trông thấymộtđámkhói trắng rộng lớn loangdầntrênbầutrời.

Mondongắmdãyđồingậpnắngmộtlátrồimentheoconđườngdẫntớiđó.Ấylàmộtconđườngquanhcokhúckhuỷu,chốcchốclạitạothànhbậcthang với những bậc ximăng rộng kẻ ô vuông.Hai bên đường, các rãnhnướcphủđầylárụngvàmẩugiấy.

Mondorấtkhoáitrèolênnhữngbậcthangấy.Chúngchạyngoằnngoèoqua triềnđồi,khônghềvộivãnhư thểchẳngđưađếnđâucả.Dọcđường,sừngsữngnhữngbứctườngđácaotrêncắmmảnhchaiđếnnỗingườitangơngáckhôngbiếtmìnhđangởđâu.Mondothongthảleocácbậcvừangóxemcógìhayhodướicác rãnhvenđườngkhông.Ðôikhingười tanhặtđượcmộtđồngtiềnlẻ,mộtchiếcđinhđãhangỉ,mộttấmảnhhaymộtthứquảlạ.

Cànglêncaothànhphốcàngtrởnênbằngphẳngvớinhữnggócvuôngcủacáctòanhàvànhữngđườngthẳngcủaphốxánơinhữngchiếcôtôxanhđỏqualại.Biểncũngtrởnênphẳngphiudướiméđồitựamộtmiếngsắttây.Thỉnh thoảngMondongoáicổ lạinhìn tấtcảnhữngcảnhđóquacáccànhcâyvàtườngcủacácbiệtthự.

Chẳngcóaitrêncácbậcthang,trừmộtlầnMondobắtgặpmộtconmèovằntotướngngồitrongrãnhnước,chénphầnthịtcònsótlạitrongcáihộpđã rỉ sét.Conmèonằmmọpxuống,đôi tai cụp lạivàdõiMondovớicặpđồngtửtrònxoetronghốmắtmàunâu.Mondolướtquanómàchẳngđánhtiếng.Nócảmthấyhaiđồngtửđenvẫntiếptụctrôngtheo,chođếnkhinórẽvàomộtkhúcngoặt.

Mondolặnglẽleolên.Nóđặtbànchânrấtnhẹ,tránhnhữngcọngcâykhôvànólướtrấtêm,tựamộtcáibóng.Nhữngbậcthangnàykhônghợplýlắm.Khithìdốcđứngvớinhữngbậcnhỏ,ngắnvàcaokhiếnngườitamuốnđứthơi, lúc lạiuểoảivươndàiquacáckhuđấtvàbãirộng.Thậmchíđôichỗcòncóvẻmuốnđixuống.

Mondochẳnghềvội.Nóquệnhquạngbướclên,từbứctườngnàysangmảngtườngkia.Nódừnglạiđểnhìnsụcsạotrongcácrãnhvenđườnghaybứtlácây.Nóvớlấymộtchiếclácâyhồtiêuvàvònátgiữacácngóntayđểngửimùihăngxộclênmũivàmắt.Nóháihoakimngân,mútgiọtnướcnhỏngọtlừđọngdướiđàihoa.Hoặcnóthổikènbằngmộtlácỏépvàomôi.

Mondorất thíchdạobước tạinơinay, tha thẩnmộtmìnhquađồi.Nócànglêncaoánhmặttrờicàngtrởnênvàngóng,êmdịu,dườngnhưchúngphátratừđámlácủacâycốivàtừnhữngphiếnđátrongcácbứctườnggiànua.Ánhsángthấmđẫmmặtđấtbuổingàyvàgiờđâynóchiếutỏa,trảitrànhơiấmvàlàmnởphồngnhữngcụmmây.

Trênđồikhôngmộtbóngngười.Chắclàdotrờiđãxếchiềuvàcũngbởikhunàyhoangvắng.Nhữngbiệtthựẩntrongrặngcây,chúngkhôngbuồntẻsongcóvẻnhưđangngủgàvớihàngràosắthangỉvànhữngôcửasổnhỏđãlongtróckhépkhôngkín.

Mondonghelũchimríuríttronglùmcây,tiếngcànhkhuađộngxàoxạctrong gió.Nhất là tiếngmột con cào cào,một tiếng rít chói tai di chuyểnkhôngngừngvàdườngnhưcũngđitheoMondo.Chốcchốc,nórờixamộtchútrồiquaytrởlại,gầnđếnnỗiMondoquayngónghiêngthửtìmxemconvậtởđâu.Nhưngrồitiếngđộnglạitiếptụcvàlạixuấthiệnđằngtrướchoặctrênbứctường.Đếnlượtmình,Mondocấttiếnggọinóbằngcáchthổilácỏ.Nhưngconcàocàokhôngxuấthiện.Nóthíchnáumìnhhơn.

Mâylơlửngtrênđỉnhđồi.Nhữngđámmâybìnhyêntrôivềhướngbắcvàkhichúngbayquasátmặttrời,Mondocảmthấybóngmâytrênmặtmình.Màusắcchuyểnđộng,thayđổi,ánhvàngthắplênrồitắtlịm.

ĐãlâulắmMondolạimuốnđượcleolênngọnđồi.Từchỗtrúcủamìnhởbờbiển,nóthườngnhìnthấyđỉnhđồivớitấtcảđámcâycốivàánhsángtrongtrẻolunglinhtrênmặttrướccủanhữngngôibiệtthựvàchiếutỏatrênbầutrờitựamộtvầnghàoquang.Chínhvìlẽđómànómuốnleolênđồi,bởiconđườngbậc thangdườngnhưdẫntớibầu trờivàánhsáng.Quảthực làmộtngọnđồixinhđẹpnằmngaytrênbờbiển,sátvớimâyvàMondongắmnhìnnórấtlâuvàomỗibuổisớm,khingọnđồihãycònmờxámvàxaxăm,buổi chiều và ngay cả trong đêmkhi ngọn đồi lấp lánh các loại ánh sáng

điện.Lúcnàynóvôcùngháohứcđượctrèolênđó.

Trong đống lá khô, dọc theo những bức tường, những con kỳ nhôngchạytrốn.Mondothửbắtchúngbằngcáchrónrénlạigần;nhưngchúngvẫnnghethấyvàbỏchạynấpvàocáckherãnh.Mondohuýtsáoquakẽrăngđểgọilũkỳnhông.Nórất thíchcómộtconkỳnhông.Nónghĩrằngmìnhcóthểthuầndưỡngmộtconvậtvàbỏtrongtúiquầnđểđichơi.Nósẽbắtruồichokỳnhôngăn,vàkhinóngồisưởinắngngoàibãibiểnhoặctrênnhữngtảngđáởđê, convật sẽbò rakhỏi túi và leo lênvai nó.Nóbám trênđókhôngnhúcnhích,cổphậpphồngbởinhờthếlũkỳnhôngmớiphunphìphìđược.

RồiMondo đến trước củaNgôiNhàÁnhVàng.Lần đầu tiênMondovàođó,nóđãgọinhưvậy,vàkểtừđócáitênđượclưulại.ĐólàmộtngôinhàcổxinhxắnkiểuÝ,phủlớpthạchcaomàuvàngcam,vớinhữngcủasổcao có các ô nhỏ đã long hỏng vàmột dàn nho rậm rạp lấn chờmcả bậcthềm.Quanhnhàcómộtkhuvườnrấtrộngnhưngmọcđầycâyngấyvàbạtngàncỏdại.Mondođẩycánhcửasắtvàbướctheolốiđitrảisỏidẫnvàonhàêmnhưru.Ngôinhàmàuvàngkiếntrúcgiảndị,khôngtrangtrígiảđáhoavàcáchìnhtrangtrí,nhưngMondochorằngnóchưabaogiờthấymộtngôinhàđẹpnhưvậy.

Trongkhuvườnhỗnđộntrướcnhà,cóhaicâycọtươitốtvươnlêntrênmáinhàvàkhigióhơinổilên,tàulácọquệtvàomángnướcvàmáingói.Quanhnhữngcâycọlànhữnglùmbụiumtùm,tỏaranhữngbúicâyngấymàutímbòtrênmặtđấtnhưđànrắn.

Tuyệtnhấtlàánhsángvâybọcngôinhà.ChínhvìlẽđómàngaylậptứcMondogáncáitênnọchongôinhà,NgôiNhàÁnhVàng.Ánhmặttrờilúccuốichiềumangmộtmàusắchếtsứcêmdịu,mộtsắcmàuấmnóngtựaláthuhaycátbaoquanhkhiếnbạnsayđắm.Tronglúcthongthảbướctrênlốiđitrảisỏi,Mondocảmthấyánhsángvuốtvekhuônmặtmình.Nóbuồnngủrũvàtimđậpchậmhơn.Nóthởrấtnhẹ.

Tiếngkêucủaconcàocào lại rộ lên,dườngnhưphátra từnhữngbụicâytrongvườn.Mondođứnghẳnlại lắngnghe,rồi từtừtiếnlạiphíangôinhà,sẵnsàngcogiòchạynếucómộtconchónhảyxổra.Nhưngchẳngthấy

aicả.Quanhnó,câycốitrongvườnđứngimlìm,lárũxuốngvìnóng.

Mondo chui vàomột bụi rậm.Nó bò lồm cồmdưới các cành cây, rẽsangbênnhữngcâyngấy.Nóngồitrongmộtchỗnấpdướinhữnglùmcâyvàtừđóchiêmngưỡngngôinhàmàuvàng.Hầunhưkhôngnhậnthấyánhsángyếuớtmặttrướcngôinhà.Khôngmộttiếngđộng,ngoạitrừtiếngconcàocàovàbầymuỗivovequầnlượntrêntócMondo.Ngồixuốngđấttrênđám lá cây thắng,Mondochămchúnhìn cửangôinhà, vànhữngbậc cầuthanghìnhbánnguyệtdẫntớithềm.Cỏmọclantậncácbậcthềm.Mộtlátsau,Mondonằmcotrênđất,đầuápvàokhuỷutayvàthiếpđi.

Ngủnhưvậythậtdễchịu,dướigốccâytỏahươngthơmlừng,khôngxaNgôiNhàÁnhVànglàmấy,hoàntoànthảmìnhtrongấmápvàyênbình,với tiếngrítchói taicủaconcàocàobayđibay lạikhôngngừng.Khicậungủ,Mondoạ,cậukhôngcònởđóđâu.Cậuđãrờiđinơikhác,lìaxathânxáccậu.Cậurờibỏthânxácmìnhnằmngủdướiđất,cáchlốiđitrảisỏivàimét.Chuyệnnàymới thật lạ lung.Cơ thểcậucòn lại trênmặtđất,nó thởbìnhthản,gióxuabóngmâychegươngmậtcậuvớiđôimắtkhéplại.Đámmuỗivằnnhảymúaquanhmácậu,đànkiếnđenkhámpháquầnáovàđôitaycậu.Tóccậukhẽphơphấttronglàngióbanchiều.Nhưngcòncậu,cậukhôngcóởđó.Cậuởnơikháckia,chudutrongánhsángấmápcủangôinhà,trongmùithơmcủalácâythắng,trongsựẩmướtbốclêntừđất.Nhữngconnhện rung rinh trênnhững tấmmạngcủachúngbởiđãđếngiờchúngthứcdậy.Nhữngconkỳnhônggiàmàuđenvàvàngtrườnrakhỏicáckhenứt trên tườngnhàvànhìncậudòxét,ngónchânxòerộngbámthậtchắc.Tấtcảmọingườiđềunhìncậuvìcậungủ.Vàcáchđómộtquãngởđầukiavườn, trongmộtbụi câyngấy rườm ràvàmộtbụi câynhựa ruồi,gầncâybáchgiàkhôhéo,concàocàovẫnkhôngchánkéocưađể tròchuyệnvớicậu,đểgọicậu.Còncậu,cậukhôngnghethấynó,cậuđãđixarồi.

“Cháu là ai?” -Một giọng nhẹ nhưng vang hỏi.Đột nhiên trướcmặtMondoxuấthiệnmộtngườiđànbà,nhưngbàbénhỏđếnđộtronggiâylátMondocứngỡđó làmộtđứa trẻ.Mái tócđencủabàđượcốp thànhhìnhtrònômlấykhuônmặt,vàbàmặcmộtchiếctạpdềđàimàuxanhxám.Bàmỉmcười:“Cháu làai?”Mondođứngdậy,hầunhưkhôngnhỏbéhơnbà.Nóngápdài.“Cháungủư?Xinbàthalỗi.-Mondonói-Cháuđãvàovườncủabà,cháuhơimệtnênngủmộtchút.Cháusẽđibâygiờ”.“Tạisaocháulạimuốnđingaycơchứ?Cháukhông thíchkhuvườnsao?”“Cóạ,nórất

đẹp.” -Mondonói.Nó tìmkiếm trênkhuônmặtcủangườiđànbànhỏbédấuhiệucủasựtứcgiận.Nhưngbàvẫncười.Cặpmắtxếchbiểulộmộtsựtòmò.XungquanhmiệngvàmắtbàhằnsâunhữngnếpnhănvàMondohiểurằngbàđãgià.“Hãyđếnthămnhàcùngbàđi”-Bànói.Bàleolêncáicầuthangnhỏhìnhbánnguyệtvàmởcánhcửa."Lạiđâynào!"

Mondotheosaubàcụ.Ðólàmộtgianphònglớngầnnhưtrốngkhôngđượcchiếusángtứphíabởinhữngcửasổcao.Giữaphòngcómộtcáibàngỗvànhữngchiếcghếdựa.Trênbànlàmộtchiếckhaysơnmàitrênbàymộtấmtràmàuđenvànhữngcáichén.Mondođứnglặngtrênngưỡngcửa,nhìncănphòngvànhữngkhuôncủasổghépnhữngtấmkínhmờhìnhvuôngnhonhỏ,vàánhsánghãycònvàngrựclọtqua.Mondochưatừngthấythứánhsángnàođẹpnhưvậy.

Bà cụ nhỏ thó đứng bên bàn và rót trà vào trong các chén. "Cháu cóthíchuống tràkhông?"“Có, thưabà.” -Mondo trả lời.“Vậyhãyngồi lạiđâynào.”Mondokhépnépngồighéxuốngmépghế.Ðồuốngcũngcómàuvàng,bỏngrẫytrênmôivàtronghọng.“Nóngthật.”-Nónói.Bàcụlặnglẽnhấpmộtngụm.“Cháucònchưachotabiếtcháulàai”-Bàlêntiếng.Giọngbàtựamộtđiệunhạcêmái."CháutênlàMondo"-Mondonói.Ngườiđànbàbénhỏmỉmcườinhìnnó.Dườngnhưbàcàngbénhỏhơnkhingồitrênghế.“Bà làThịChín”.“Bà làngườiTrungQuốcư?” -Mondohỏi.Ngườiđàn bà bé nhỏ lắc đầu: “Bà là ngườiViệtNam, không phải người TrungQuốc”.“Đấtnướcbàxalắmnhỉ?”“Ừ,rấtrấtxalàđằngkhác”.

Mondouốngtràvàsựmỏimệt tanbiến.“Còncháu,cháutừđâuđến?Cháukhôngphảilàngườiởđây,đúngkhông?”Mondochẳngbiếtphảinóithếnào.“Không,cháukhôngởđây”-Nóđáp.Nócúiđầu,lấytayrẽnhữnglọntócxõaxuống.Ngườiđànbàbénhỏvẫnmỉmcười,songđộtnhiênđôimắt hẹp của bà lộ chút lo lắng. “Hãy nán lạimột lát đã -Bà bảo -Cháukhôngmuốnđingayđấychứ?”“Lẽracháukhôngnênvàovườncủabà -Mondonói-nhưngtạicửamởmàcháuthìlạihơimệt”.“Cháuvàolàđúng-ThịChínnhỏnhẹnói-cháuthấyđấy,bàđãđểngỏcửachocháu”.“Vậybàbiếtcháusẽđếnư?”-Mondongạcnhiên.Việcđólàmnóyêntâm.ThịChíngậtđầuvàchìachoMondomộthộpsắttâyđầybánhhạnhnhân.“Cháuđóiphảikhông?”“Vâng”-Mondonói.Nónhấmnhápmónbánhhạnhnhânvừangắmcácôcửasổlớn,nơiánhsángùavào.“Ðẹptuyệt-Nótrầmtrồ-Cáigì làm tất cả vàngóng thếkìa nhỉ?” “Ðó là ánhmặt trời” -ThịChíngiải

thích.“Hẳnlàbàphảigiàulắm?”ThịChíncười:“Thứvàngấychẳngthuộcvềaihết”.Họngắmnhìnánhsáng lung linhhuyềndiệu tựahồ trongmộtgiấcmơ.

“Cứnhưởxứsởcủabàvậy-ThịChínkhẽnói-Khimặttrờilặn,bầutrờitrởnênvàngrựcnhưvậy,vớinhữngđụnmâynhỏmàuđennhẹthênh,tựalôngchim”.

ÁnhsángtrànngậpcănphòngvàMondocảmthấykhỏekhoắnvàthưthái hơn, giốngnhư sau khi đã uống trà nóng. “Cháu có thích nhà của bàkhông?” -ThịChínhỏi. "Thích lắmbàạ" -Mondonói.Cặpmắtnóphảnchiếumàunắngrựcrỡ.“Vậynếucháumuốn,đâycũnglànhàcủacháu”.

MondođãlàmquenvớiThịChínvàNgôiNhàÁnhVàngnhưvậy.Nóởlì tronggianphòngrộnglớn,ngắmnghíacáccửasổ,Ánhnắngvẫncònvươngvấnmãichotớikhimặttrờikhuấthẳnsaudãyđồi.Thậmchítậnlúcđó,nhữngbứctườngtrongphòngcònthấmđẫmánhvàngdườngnhưkhôngchịutắt.Rồibóngtốiậptới,vàtấtcảtrởnênxámnhờ,nhữngbứctường,cácôcửasổ, tóccủaMondo.Cái lạnhcũngùavề.Ngườiđànbàbénhỏđứngdậyđiđithắpmộtngọnđèn,rồibàđưaMondoravườnđểngắmtrờiđêm.Phíatrênnhữngngọncây,cácvìsaolấplánhvàmộtmảnhtrănglưỡiliềmmỏngmảnhtreogiữatrời.

ĐêmấyMondongủtrênđệmtrongcănphònglớn.Cảnhữngđêmkhácnữanócũngngủởđóvìnóyêungôinhànàybiếtbao.Thithoảng,khiđêmoiả,nórangủngoàivườn,dướibụicâythắnghaynằmtrênbậcthềmtrướccửanhà.ThịChínítlờivàcólẽbởithếnócàngyêuquýbàhơn.Kểtừkhibàhỏitênvànótừđâuđếnhômđầutiên,bàkhônghỏiMondothêmđiềugìnữa, bà chỉ cầm tay và chỉ cho nó xemnhững thứ thú vị ngoài vườn haytrongnhà.Bàchỉchonónhữngviênđásỏicóhìnhthùkìdị,nhữngloạilácây với đường gânmỏng, những hạt cọmàu đỏ, những cây hoa nhỏmàutrắngvàvàngmọcgiữanhững tảngđá.Bàbắtchonónhữngconbọhungđen,nhữngconcôntrùngnhiềuchân,cònMondothìđemchobàcácloạivỏsòvàlôngchimmòngbiểnmànólượmđượcngoàibờbiển.

ThịChínchoMondoăncơmvớimộtbátđầyrauvàbaogiờcũngkèmtheotrànóngróttrongnhữngchiếcchénnhỏmàutrắng.Đôilần,khiđêmđã

buôngmịtmùng,ThịChínlấymộttậptruyệntranhảnhvàkểchonónghemộtcâuchuyệncổtích.Ðólàmộtcâuchuyệndàixảyratạimộtxứsởxalạ,nơicónhữngtòanhàmáidốc,nhữngconrồngvàloàivậtbiếtnóinhưconngười.ChuyệnhayđếnmứcMondokhôngthểnghehết.Nóngủthiếpđivàngườiđànbàbénhỏnhẹnhàngđi ra,saukhiđã tắthếtđèn.Bàngủtrongmộtgianphòngchậthẹpởtầngtrên.Buổisớm,khibàtrởdậy,Mondođãđitừlúcnào.

*

Trênhầukhắpnhữngquảđồibùnglêncácđámcháybởiđãsắpsanghè.Banngày,ngườitatrôngthấynhữngcộtkhóitrắngbốclêntrờicònbanđêmánhsánghắtraquầngđỏtựađốmthuốcláđánglongại.MondothườngnhìnvềphíanhữngvụhỏahoạnkhilangthangtrênbãibiểnhoặclúcleolênconđườngbậcthangđếnnhàThịChín.Mộtchiều,nóthậmchícònvềsớmhơnthường lệ để nhổ cỏ dại mọc quanh nhà và khi Thị Chín hỏi nó làm gì,Mondonói:“Làmthếđểlửakhônglanđếnđâyđược.”

Bây giờ hầu như đêm nào nó cũng ngủ lạiNgôiNhàÁnhVàng hayngoàivườn,nóđãbớtsợchiếcxetảimàuxámcủaCiapacan.Nókhôngđếnchỗẩnnáu trongnhững tảngđãgầnconđênữa.Ngaykhibìnhminhvừabừngdậy,nóđãđitắmbiển.Mondorấtthíchlànnướcbiểnbuổisớmtrongvắt, tiếngđộng lạ lùng của sóng lúcngười ta lặnxuốngdưới lớpnướcvànhữngtiếngtáotáctrênkhôngcủalũmòngbiển.Rồinóđiquachợdỡvàithùnghàngđểmótquảvàrau.SauđónómangvềchoThịChínnấubữatối.

Buổichiều,nóđitángẫumộtlúcvớiGitanđangngồimơmàngtrênbậclênxuốngcủa chiếcxe cũ.Họchẳngnóigì nhiều, nhưngGitan cóvẻhàilòngkhigặpnó.Tiếpđó,Cosaqueđếnvớimộtchairượu,luônluônchuếnhchoángsayvà thét lênbằngcáigiọngoangoangcủamình:“Này,anhbạnMondo!”Mộtngườiđànbà thỉnh thoảngcũng tới,mộtphụnữ tobéovớikhuônmặtđỏlựngvàcặpmắtrấtsáng,biếtxemtướngtaychokháchquađường.NhưngkhichịtatớithìMondobỏđivìnókhôngtháchngườiđànbànọ.

Nóđì tìm lãoDadi.Khôngdễ tìmđược lãobởi lão thườngxuyênđổichỗ.Lãovẫnngồitrêntờbáo,cáivalinhỏtrổcáclỗđặtbêncạnhvàngườiqualạingỡlãolàngườikhấtthực.Mondothườngbắtgặplãotạisântrướcnhàthờvànótớingồicạnhlão.Mondorấtkhoáilãonóichuyệnbởilãobiếtcơmanchuyệnvềchimbồcâuvànhữngconbồcâuđưathư.Lãokểvềxứsởcủachúng,mộtxứcỏcâyrậmrạp,nhữngdòngsôngêmđềm,nhữngcánhđồngxanhmướtvàmộtbầutrờihiềnhòa.Gầncácngôinhàcónhữngngọnthápnhọnlợpngóixanhđỏnơilũbồcâusinhsống.LãoDadikểbằngmộtgiọng chậm rãi, tựa như đàn chim bay trên trời, ngần ngừ và lượn trongquanhlàngmạc.Songlãokhôngkểchuyệnđóchobấtcứaikhác.

KhiMondođếnngồiởsântrướcnhàthờcùngvớilãoDadi,mọingườihơingạcnhiên.Họdừnglạinhìnthằngbévàônglãovớinhữngconbồcâucủamìnhvàhọchonhiềutiềnhơndoxúcđộng.NhưngMondokhôngănxinquálâu,vìluôncómộthaiphụnữkhôngthíchthấycảnhấyvàbắtđầulụcvấn.VàrồinósẽkhiếnCiacapanchúýmất.Giảsửchiếcxetảixámquađâyvàolúcnày,chắcchắnnhữngngườimặcđồngphụcsẽnhảybổravàlôinóđi.ThậmchíhọcòntómluôncảlãoDadivàlũbồcâunữa.

Mộthôm,giónổimạnhvàGitanbảoMondo:“Tađixemthi thảdiềuđi”.Chỉvàonhữnghômchủnhậtlộnggióthìcáccuộcđuathảdiềumớidiễnra.Họrabãibiểntừsớm,bọntrẻconđãởngoàiđóvớinhữngcánhdiềucủachúng,Cóđủloại,đủmàu,nàonhữngcondiềuhìnhthoihoặcvuông,mộthoặchai lớpcánh, trênvẽđầucácconvật.Tuynhiên,chiếcdiềuđẹpnhấtthuộcvềmộtngườiđànôngtrạcngũtuần,đứngtítđầubãibiển.Nógiốngmộtconbướmlớnmàuvàngvàđenvớiđôicánhtotướng.Khibáctađâmdiềulên, tấtcảmọingườiđềungẩnranhìnconbướmvàngđenlượncáchmặtbiểnvàimétmột lát, rồingườiđànôngkéodâyvànóbaychếch lên.Khigióthổicăngphồngđôicánh,nóbắtđầucấtbổnglên.Condiềubaylêntrời, cao tít trênmặt biển.Gió lật vào lớp vải ở cánhdiều kêu phầnphật.Ngườiđànônghầunhưđứngimtrênbãibiển.Bácthảhếtcuộndây,cáinhìngắnchặtvàoconbướmmàuvàngđenchaolượntrênbiển.Chốcchốc,ngườiđànônglạikéodây,cuộnvàoốngvàcondiềulạidânglêntrờicaohơn.Bâygiờnóđãlêncaohơntấtcảmọicondiềukhác, lượntrênbãibiểnvớicặpcánhxoèrộng.Nóđứngtrênđó,baykhôngcầncốgắngtronggiómạnh,caotítđếnnỗingườitakhôngcòntrôngthấysợidâygiữnóđâunữa.

LúcMondovàGitanlạigần,ngườiđànôngtraocuộndâychoMondo.

“Này,giữchochắcnhé!”-Bácnói.Báctangồixuốngbãicátvàchâmmộtđiếuthuốclá.Mondocốchốnglạigió.“Nếunókéoquámạnh,cháuhãynhảbớtdâymộttí,rồisauđólạikéovào”.Mondo,Gitanvàngườiđànônglầnlượtcầmdâydiều,chođếnkhitấtcảnhữngcondiềukhácmệtrũ,rơixuốngbiển.Mọingườicứngửamặtlêntrờinhìnconbướmvàngđenkhổnglồvẫntiếptụcbaylượn.Ðóthựcsựlànhàvôđịchvềdiều,chẳngcócáinàokhácbiếtbaycaovàlâunhưvậy.

Khiấy,rấttừtốn,ngườiđànônghạconbướmlớnxuốngdầntừngmétmột.Condiềuchaolắctronggióvàngườitanghetiếngkhôngkhíquấtvàocánhnó lốpbốpcònsợidây thì rít lên.Đâychính là thờiđiểmnguyhiểmnhất,bởidâycóthểđứttungdoquácăng,vàngườiđànôngvừaquấndâyvừatiếntừngtímột.Khicondiềuđãvàosátbờ,ôngtakéomạnhmộtnhátrồi thảdâyra,vàcondiềurơirấtnhẹxuốngđámcuội, tựamộtchiếcmáybayhạcánh.

Sauđóvìđãmệt,họngồilạitrênbãibiển.Gitanđãmuabánhsẵnvàhọvừaănvừangắmbiển.NgườiđànôngkểchoMondonghenhữngcuộcthitrênbãibiểnởThổNhĩKỳ,nơingườitagắnnhữnglưỡidaocạovàođuôinhữngcondiều.Khichúngđãlênthậtcaotrêntrời,ngườitabènđiềukhiểntấncôngnhaunhằmcố làmchochúng rớtxuống.Những lưỡidaocạocắtráchcáccánhdiều.Mộtdịpđãlâulắmrồi,thậmchíbácđãthànhcôngtrongviệccắtđứtdâymộtcondiềulàmnómấttíchngoàikhơi,bịgiócuốnđitựamộtchiếclákhô.Nhữnghômgióto,lũtrẻthảlênhàngtrămcondiềuvàbầutrờixanhdàyđặcnhữngchấmmàu.

“Hẳnlàđẹplắm”-Mondonói.“Phải,rấtđẹp.Nhưngbâygiờngườitakhôngchơinữa”–Ngườiđànôngđáp.Báctađứngdậyvàbọcconbướmlớnmàuvàngđen trongmột tấmni lông. “Lần sau, bác sẽdạy cháucáchngườitalàmmộtcondiềuthựcsựrasao–Ngườiđànôngnói-Thángchínlàmùađẹpnhấtvàcháucóthểthảcondiềucủacháubayliệngnhưmộtconchim,màhầunhưkhôngphảiđụng tới”.Mondonghĩ rằngnó sẽ làmmộtchiếcdiềutrắngtinh,ynhưmộtconchimmòngbiển.

CũngcònmộtthứmàMondorấtthíchthỉnhthoảngđixem.ĐólàmộtcontàutênlàOxyton.Lầnđầutiênnóbắtgặpcontàuvàokhoảnghaigiờchiều,khimặttrờichiếuxuốngmặtnướcởcảng.Contàuneongoàikè,giữanhữngcontàukhácvànóđuđưatheosông.Ðóhoàntoànkhôngphảimột

contàulớn,nhưtấtcảnhữngcontàucómũigiốngmũicámập,mangnhữngcánhbuồmlớnmàu trắng.Không,Oxytonchỉđơngiản làmộtcon thuyềnvớicáibụnglớnvàmộtcộtbuồmthấpởđằngtrước,songMondothấynóhếtsứcđángyêu.Nóđãhỏimộtngườilàmviệcởcảngtêncontàuvàcảcáitêncũngkhiếnnóthíchthú.

Mondođếnthămcontàuthườngxuyênkhinóquanhquẩnởvùngđó.Nóđứng trên bờkè và cao giọng lặp đi lặp lại tên tàu nhưhát: “Oxyton!Oxyton!”Contàugiằnggiậtdâybuộc,đụngvàokèrồilạingãngra.Vỏtàusơnmàuxanhvàđỏvớimépviềnmàutrắng.Mondongồitrênkè,cạnhvòngdâyneo tàu,vừaănmộtquảcam,vừangắmOxyton.Nócũngngắmnhìnánhnắngphảnchiếu trênmặtnước,nhữngđợtsóngyếuớtkhiến thân tàudậpdềnh.Oxytoncóvềbuồnbãvìchẳngbaogiờcóaiđưanórakhơi.KhiđóMondonhảy lên tàu.Nóngồi trênchiếcghếdàibănggỗởđuôi tàuvàchởđợi,trongkhinhữngconsóngnhồilắc.Contàulắclưnhènhẹ,xoayđimộtchút,lùirakhiếndâyneonghiếnkènkẹt.Mondorấtmuốntìnhcờđượcđibiểnvớicontàu.Khiđiquatrướcconđê,nósẽbảoGiordanNgườicâucálêntàuvàhọsẽcùngnhauđiđếnbiểnĐỏ.

Mondongồihồilâuởđằngsautàu,ngắmnhữngtiamặttrờiphảnchiếuvànhữngđàncábéxíubơi lội.Thỉnh thoảngnó lạicamộtkhúchátdànhchocontàu,mộtkhúcháttựnóphóngtác:

“Oxyton,Oxyton,Oxyton

Chúngtasẽrakhơi-ơi-ơi

Chúngtađiđánhcá

Chúngtađiđánhcá

Nàoxácđin,nàotôm,nàongừ!”

SauđóMondothathẩntrênmặtkè,cạnhnhữngtàuchởhang,bởilẽởđócómộtchiếccầntrụcnóyêuthích.

Cóvôkhốithứđểxemởkhắpnơi,trênđườngphố,ngoàibãibiển,trongnhữngbãiđấthoang.Mondochắnghứnglắmvớinhữngchốnđôngngười.Nó thích những khoảng không gian thoáng đãng hơn, nơi người ta có thểphóngtầmmắtraxa,nhữngdẻođất,nhữngconđêchắnsóngvươnmìnhrabiển,nhữngđạilộthẳngtắpcónhữngchiếcxechởxitéclănbánh.Chínhtạinhữngchốnnàynócóthểtìmđượcnhữngngườiđểnóichuyện,đểnóivớihọmộtcâuđơngiản:“Ôngbàcómuốnnhậncháulàmconnuôikhông?”Đólànhữngngườihơimơmộng,họđi,taychắpsaulưngvừanghĩtớiđiềugìkhác.Cócácnhàthiênvăn,cácgiáosưsửhọc,cácnhạccông,nhữngnhânviênhảiquan.Ðôikhilàmộthọasĩnghiệpdưngồitrênmộtchiếcghếvẽtàubè,câycốihoặccảnhhoànghôn.Mondođứnglạimộtlúccạnhôngta,ngắmnghíabứctranh.Họasĩquaylạivàhỏi:“Cháuthíchà?”Mondogậtđầu.Nóchỉmộtngườiđànôngđidạocùngconchótrênkèđằngxa:“Ôngcũngvẽcảhọchứ?”“Nếucháumuốnthế”–Họasĩnói.Ôngdungmộtcâycọmảnhnhất vẽ một đường nhỏ màu đen khá giống một con sâu trên tấm toan.Mondo nghĩ ngợi một chút và nói: "Ông có biết vẽ trời không?” Họa sĩngừng vẽ và sửng sốt nhìn nó: “Trời ư?” “Vâng, bầu trời với những đámmây,mặttrờisẽđẹplắm”.Họasĩchưabaogiờnghĩtớiđiềuđó.Ôngnhìnbầutrờitrênđầuvàbậtcười:“Cháunóiphải,bứctranhtasắpvẽsẽchẳngcógìngoàibầutrời”.“Cảmâyvàmặttrờinữachứ?”“Phảirồi,vớitấtcảmâyvà vầng dương tỏa sang”. “Bức tranh sẽ tuyệt vời -Mondo tán thưởng -Cháurấtmongđượcxemnóngaylậptức”.Họasĩngắmnhìnkhôngtrung:“Sángmaitasẽbắtđầu.Tahyvọnglàsẽđẹptrời”.“Hẳnthếrồi,ngàymaitrờisẽđẹpvàbầutrờicònđẹphơncảhômnay”–Mondonóivìnóbiếtđoántrướcthờitiếtđôichút.

Ngoàiracòncóngườithợnhồilạirơmghế.Mondothườnggặpôngvàobuổichiều.Ônglàmviệctrongsâncủamộttòanhàcũkỹcùngvớiđứacháutrai tên làPipongồicạnhvàquấnmình trongmộtchiếcáovét tông tosụ.Monderấtthíchemôngthợnhồighếlàmviệc,vìđólàmộtônggiàhếtsứckhéotayvànhanhnhẹnđanbệnnhữngsợirơm;Đứacháungồiimcạnhôngvớicáiáovéttônglùxùnhưmộtchiếcáokhoác,vàMondochơiđùamộtlúcvớithằngbé.NómangđếnchoPiponhữngthứnónhặtđượctrênđườngđi,nhữngviênđãkìdịtrênbãibiển,nhữngkhómtảo,nhữngconvẹmhoặcmộtnắmvỏsòmàuxanhxinhxắnđãđượcsóngbiểnmàinhẵnbóng.Pipocầmnhữngviênđávàngắmnghíachúnghồilâurồibỏtấtcảvàotúiáovéttông.Nóvẫnchưabiếtnói,nhưngMondorấtyêuthằngbébởinóngồicạnhông nó không nhúc nhích, quấn trong chiếc áo vét tôngmàu xám dài tận

chânvàphủkíncảbàntaynóhệtnhưyphụccủangườiTrungHoa.Mondorấtthíchnhữngngườibiếtngồidướinắngkhôngnhúcnhích,khôngnóinăngvàhọcócặpmắthơimơmàng.

Mondobiếtkhánhiềungười trong thànhphốnày,nhưngnókhôngcónhiềubạnbèlắm.Nhữngngườinóthíchgặplànhữngngườicócáinhìnlấplánh tươiđẹpvàmỉmcườikhi thấybạnnhư thểhọ sung sướngđượcgặpbạn.KhiấyMondodừngbước,chuyệntròvớihọđôichút,hỏihọvàicâuvềbiển,bầutrờihaynhữngconchimvàkhingườitađi,họhoàntoànđổikhác.Mondokhônghỏihọnhữngđiềuquáhócbúa,màlànhữngđiềungườitađãlãngquên,khôngnghĩvềchúngtừnhiềunăm,chẳnghạnnhưnhữngcáichaitạisaolạicómàuxanhhaytạisaolạicónhữngngôisaobăng.Cơhồđãtừlâu,ngườitachờmộtlời,chỉvàitừnhưvậy,ởgócphốvàMondobiếtcáchnóinhữngtừấy.

Cảnhữngcâuhỏicũngvậy.Phầnlớnmọingườikhôngbiếtđặtnhữngcâuhỏihay.Mondebiếtđặtnhữngcâuhỏiđúnglúccần,khingườitakhôngngờ.Ngườitangừnglạivàigiây,thôikhôngnghĩvềhọvàcôngviệccủahọ,họngẫmnghĩvàmắthọtrởnênthoángbốirối,bởihọnhớngàyxưađãtừnghỏiđiềuđó.

CómộtngườiMondorấtmuốngặp.Đólàmộtngườiđànôngcòntrẻ,khá cao lớnvàmạnhmẽvớimột khuônmặt đỏphừngphừngvà cặpmắtxanh.Chúmặcmột bộ đồng phụcmàu xanh thẫmvà đeomột cái túi haingănbằngdađầythư.Mondothườnggặpchúvàobuổisáng,trênconđườngbậc thangdẫnquađồi.Lầnđầu tiênMondohỏichú:“Chúcóbức thưnàocho cháu không?”Người đàn ông cao lớn cười.NhưngMondo chạm tránchúhàngngàyvàngàynàonócũng tiến lạiphíachúvàhỏiyxìmộtcâu:“Thếhômnaythìsao?Chúcómangbứcthưnaochocháukhông?”Khiấyngười đàn ôngmở túi và tìmkiếm. “Xemnào, xemnào...Cháu tên gì ấynhỉ?”“Mondo”-Mondonói.“Mondo...Mondo...Không,khôngcóthưhômnay”.Tuyvậyđôi lần,chú lấy trong túimột tờbáonhỏhaymột tờquảngcáovàchìa choMondo: “Nàycầm lấy,hômnaycó thứnàygửi chocháuđây”.Chúnháymắtmộtcáivàlạitiếptụcconđườngcủamình.

MộthômMondorấtmuốnviếtthư,vànóquyếtđịnhtìmmộtaiđóđểdạynóđọcvàviết.Nóđitrênđườngphốcạnhcôngviên,nhưngtrờinóngnựcthànhthửnhữngnhânviênbưuđiệnnghỉhưukhôngcóởđó.Nólạiđi

tìmởchỗkhácvàđilangthangrabờbiển.Mặttrờithiêuđốtvàtrênđámđácuộitrênbãicátcómộtđámbụimuốisánglấplánh.Mondonhìnnhữngđứatrẻnôgiỡnsátmépnước.Chúngmặcnhữngchiếcmayômàusắckỳcục,đỏcàchuahoặcxanh táovàcó lẽvì thếmàchúngchơiđùavà lahét inhỏi.NhưngMondochẳngưalạigầnđámnày.

Gầnngôinhàbằnggỗtrênbãibiểntưnhân,Mondotrôngthấyônggiàấyđangdùngmột cái càodài sanbằngbãi cát.Ôngđãgià lắm,mặcmộtchiếcquầnsoóclấmlápđãphaimàu.Mìnhôngmàubánhmìcháy,dasạmvànhănnheotựadamộtconvoigià.Ôngchậmchạpkéolêcáicàodàitrênđámđácuội,từthấplêncaotrênbãicát,khônghềbậntâmđếnlũnhócvànhữngngườiđitắmbiển.Nắnglấplóatrêntấmlưngvàbắpchânôngvàmồhôiròngròngtrênmặt.Thỉnhthoảngôngdừngtay,móctrongtúiquầnsoócramộtchiếckhăntayvàlaumặt,lautay

Mondongồidựavàobờ tường, trướcmặtônggià.Nóchờđợi rất lâuchotớikhiôngsanxongphầnbãicủamình.Khiônggiàđếnngồinghỉgầnbứctường,ôngnhìnMondo.Cặpmắtônghếtsứctinhtường,trôngnhưhaimảnhthuỷtinhmàuxámnhờtrênmàudađồngcủakhuônmặt.ÔngcóvẻhơigiốngmộtngườiẤnÐộ.

ÔngnhìnMondonhưthểhiểurõnỗithắcmắccủanóvàchỉnói:“Xinchào?”“Xinônghãydạycháuđọcvàviết”-Mondonói.Ônggiàngồiimnhưngkhôngcóvẻgìlàngạcnhiên.“Cháukhôngđihọcsao?”“Khôngôngạ”-Mondođáp.Ôngngồiphệtxuốngbãicát,lưngtựavàotường,mặtquayvềhướngmặttrời.Ôngnhìnraphíatrước,sắcmặthếtsứcbìnhthảnvàhiềntừ,bấtchấpcáimũigồvànhữngnếpnhănhằnsâutrêngòmá.LúcôngnhìnMondo,nhưthểcáinhìnxuyênthấunó,bởiđồngtửcủaôngrấtsáng.Rồichợt lóe lênmột tiavuinhộn trongcáinhìncủaôngvàôngbảo:“Ôngrấtmongmuốnđượcdạycháuđọcvàviếtnếunhưcháuthích”.Giọngônghệtnhưđôimắt,hếtsứcbìnhthảnvàxaxămdườngnhưsợquáồnàokhinói.“Cháuthậtsựkhôngbiếttígìư?”“Khôngthưaông”-Mondotrảlời.

Ônggiàlấytrongchiếctúidùngđitắmbiểnramộtlưỡidaonhípchuôiđỏcũkỹvàbắtđầuvạchnhữngchữtrêncáchònđáphẳngphiu.ĐồngthờiônggiảnggiảichoMondovềtấtcảnhữngđiềuchứatrongcácconchữ,vềhếtthảynhữnggìngườitacóthểthấytrongđókhixemvànghechúng.ÔngdạychữAtựamộtconruồilớnvớiđôicánhgậpvềphíasau;chữBbuồn

cườicóhaibụng;chữCvàchữDgiốngnhưvầngtrăngkhuyếtvàđầymộtnửa;cònchữOlàvầng trăngđêmrằm.ChữHcao lênhkhênh, làmộtcáithangđểtrèolêncâyvàlênmáinhà;chữEvàFlàmộtcáicàovàmộtcáixẻng,cònGlàngườiđànôngtobéongồitrongchiếcghếbành;Inhảymúatrênđầubànchân,cócáiđầunhỏnổibậtvớimỗicúnhảy,trongkhichữJđungđưa,nhưngchữKlạigãygậpynhưmộtcụgià,Rsảinhữngbướcdàihệtmộtngườilính,cònYđứng,taygiơlênvàkêu:Cứutôivới!Llàmộtcáicâybênbờsông,Mlàmộtquảnúi;Nđểchỉhọtênvàmọingườiđưataychào,PngủmộtchâncònQngồitrêncáiđuôicủamình;Sluôngiốngnhưmộtconrắn,Zlàmộttiasáng;Tđẹpđẽnhưcộtbuồmcủamộtcontàu,Ugiống nhưmột cái chậu, V,W là những con chim, đội hình bay của bầychim;Xlàmộtdấugạchchéođểnhớ.

Bằngmũidaonhíp,ônggiàvạchnhữngđườngnétlênnhữngviêncuộivàbày trướcmặtMondo. “Cháu têngì?” “Mondo” -Mondonói.Ônggiàchọnvàiviêncuội,rồithêmmộtviênnữa.“Xemnày,đâylàtêncháu”.“Haythật -Mondoreo lên -Cómộtngọnnúi,mặt trăng,mộtngườichàomảnhtrăng lưỡi liềmvà lại trăngnữa.Tại sao lạicó tấtcảnhữngmặt trăngnàynhỉ?”–“Làtêncháu,thếthôi–Ônggiàbảo-Cháutênnhưvậyđấy”.Ôngthunhữngviêncuộilại.“Còntênông,trongđócónhữnggì?”ÔnggiàchỉcácviêncuộiviênnọtiếpviênkiavàMondonhặtrồixếpchúngcạnhnhau.“Cómộtngọnnúi”.“'Phải,đấylànơiôngchàođời”.“Mộtconruồi”.“Cóthểcáchđâyrấtlâu,ônglàmộtconruồitrướckhilàmộtconngười”.“Cómộtngườibướcđi,mộtngườilính”.“Ôngtừnglàquânnhân”.“Thêmtrănglưỡiliềm”.“Nóđãnhưthếkhiôngsinhra”.“Mộtcáicào”.“Ðâyrồi”-Ônggiàchỉcáicàotrênbãicát.“Cònmộtcáicâytrướcconsong”.“Phải,cólẽđólàcảnhnơiôngsẽquayvềkhinằmxuống,mộtcáicấyđứnglặngphắctrướcmộtdòngsôngđẹp”.“Biếtđọcthậtlàhay-Mondonói-cháuaoướcđượcbiếttấtcảnhữngchữkia”.“Rồicháucũngsẽviếtđượcthôimà”-Ônggiànói.ÔngđưalưỡidaonhípchoMondovànóhìhụivẽcácchữrấtlâutrênnhữngviêncuộiởbãibiển.Rồinóxếpchúngsangbêncạnhđểxemchúngtạothànhnhữngchữgì.LuôncórấtnhiềuchữOvàchữIvìnóthíchhaichữđónhất.MondocũngyêuchữT,chữZvànhữngconchimV,W.Ônggiàđọc:OVEOWOOTTOIZTIvàchúnglàmcảhaiphálêncười.

Ônggià cònbiết vôkhối nhữngđiều thúvị khácmàôngvừakểvừangắmnhìnbiển.Ôngkểvềmộtxứsởxalạ,títbênkiabờđạidương,mộtđấtnước cực kỳ rộng lớn nơi có những con người đẹp đẽ và hiền lành, nơi

khôngcóchiếntranhvàchẳngaisợchết.Ởxứsởnọcómộtconsôngrộngtíttắptựabiểnkhơivàmọingườichiềuchiềuxuốngđótắmtáplúchoànghônbuôngxuống..Khikểvềđấtnướcnọ,giọngônggiàtrởnêndịudàngvàthủthỉhơn,đôimắtxámnhạtcủaôngdõivềphíaxanhưthểôngởđó;bênbờconsôngấy.

“Cháucóthểđếnđócùngôngkhông?”-Mondohỏi.Ônggiàđặttaylênvai Mondo. “Đương nhiên rồi. Ông sẽ đưa cháu đi”. “Khi nào ông lênđường”.“Ôngcũngchẳngbiếtnữa.Khinàoôngđủtiền.Cóthểlàmộtnămnữa.Nhưngônghứasẽmangcháutheo”.

Sauđó,ônggiàlạivớlấycâycàovàtiếptụccôngviệccủamìnhxahơnmộtchút trênbãicát.Mondobỏvàotúinhữngviênđámangtênmình,nóđưatayrahiệuchàongườibạnmớiquenvàbỏđi.

Giờđâycóvôsốkýhiệuđượcviếtkhắpnơi, trêncácbức tường,cáccánhcửahaytrênnhữngtấmbiểnbằngsắt.Mondovừađivừalẩmnhẩmđọcchúngtrênđườngphốvànónhậnravàichữtrênđườngđi.Trênvỉahèbằngximăng,cókhắcthếnày:

E

NADINE

E

Nhưngthậtchẳngdễhiểuchútnào.

Khiđêmxuống,MondotrởvềNgôiNhàÁnhVàng.NóăncơmvớirautrongcănphònglớnvớiThịChín,rồiđiravườn.Nóchờngườiđànbàbénhỏtrởrarồihọcũngthongthảdạotrênlốiđitràisỏichođếnlúclọtvàogiữađámcâycốirậmrạp.ThịChíncầmtayMondovàxiếtchặtlàmnóphátđiếng.Nhưng thảbộ trongđêm tốinhưvậykhoankhoáixiếtbao,phải rờrẫmđầungónchânđểkhỏivấpngã,chỉcótiếngsỏixàoxạodướigótdẫnđường.Mondolắngnghekhúchátánhỏicủaconcàocàogiấumặt,nócảmthấyhươngcủacâyrẽláđitrongđêm.Mùihươngkhiếnhơichoángvángvà

ngườiđànbàbénhỏxiếttaynócàngchặthơnđểkhỏichóngmặt.“Banđêm,mọi thứ thơmquá”-Mondonói.“Chínhbởichúng takhôngnhìn thấyđóthôi-ThịChínnói-Chúngtangửithấyrõhơn,vàthínhhơnkhichúngtakhôngnhìnthấy”.Bàdừngbướctrênđường:“Xemkìa,bâygiờchúngtasẽngắmcácngôisao”.Tiếngkêulanhlảnhcủaconcàocàolạirộlênsáthaibàcháu.Ngànsaolầnlượtxuấthiệnhấpháymộtcáchyếuớttrongkhôngkhíẩmướtcủabuổiđêm.Mondongắmnhìnchúng,đầungửaraphíasau,hơithởchùnglại.“Quảlàđẹp,chúngcónóigìkhôngbàThịChín?”“Cóchứ,chúngnóirấtnhiềuđiều,nhưngngườitakhônghiểunhữnggìchúngnói”.“Ngaycảkhibiếtđọc,ngườitacũngkhôngthểư?”"Không,ngườitakhôngthểhiểuchúng,Mondoạ.Conngườikhông thểhiểucácngôi saonóigì”.“Biết đâu chúng kể những câu chuyện sẽ xảy ra rất lâu về sau thì sao?”“Cháunóiphải,hoặcrấtcóthểchúngthuậtlạinhữngcâuchuyện”.ThịChíncũng lặng ngắm sao, vừa xiết thật tayMondo. “Có thể chúng nói về conđườngphảitheo,nhữngxứsởchúngphảiđến”.Mondonghĩngợi.“Bâygiờchúngsánglấplánh.Biếtđâuchúnglànhữnglinhhồn”.

ThịChínmuốnnhìnkhuônmặtMondonhưngmọi thứđềuđen thẫm.Khiấy,bỗngnhiênbàbắtđầu run rẩy,như thể sợhãiđiềugì.Bàkéo tayMondoápvàongựcmìnhvàkềmávàovainó.Giọngbàhếtsứclạlùngvàbuồnthảm,cơhồcócáigìđólàmbàđauđớn.“Ôi,Mondo.Mondo...”Bàlặpđilặplạitênnóbằnggiọngnghẹnngàovàcơthểbàrunlên.“Bàlàmsaovậy?-Mondohỏi.Nócốanủibà-Cháuđâynày,cháusẽkhôngbỏđiđâu,cháukhôngmuốnđinữa”.NókhôngtrôngthấymặtThịChínsongnóđoánchừngbàđangkhócvàchínhbởithếmàngườibàcứrunglên.ThịChínlùilạimộtchútđểMondokhôngtrôngthấynhữnggiọtlệlăndài.“Bàxinlỗi,bàthậtlàngốcnghếch”-Bànói,nhưnggiọngcứnghẹnlại.“Bàđừngbuồn”-Mondonói.Nódắtbàsangbênkiakhuvườn."Lạiđâybà,tađixemánhsángcủathànhphốhắtlêntrời”.

Haibàcháuratậnchỗngườitacóthểtrôngthấyquầngsángmàuhồnghìnhchiếcnấmbêntrênnhữngngọncây.Thậmchícòncómộtchiếcmáybaynhấpnháyđiquavàđiềuđókhiếnhọbậtcười.

Rồivẫnkhôngrời tay,họngồixuống lốiđi trải sỏi.Ngườiđànbàbénhỏđãquêncơnbuồnphiềnvàbàlạibắtđầuthủthỉ,khôngnghĩxemmìnhnóigì.Mondocũng lên tiếng,cònconcàocàonấp trongđámlávẫnkhuarộnnhữngâmthanhchóitai.MondovàThịChínngồinhưvậyrấtlâu,cho

tớikhimímắtnặng trĩu.Khiđóhọ thiếpngủ trênđất,vàkhuvườnchầmchậm,chầmchậmđuđưatựamộtchiếccầutàu.

Lầncuốicùnglàkhichớmvàohạ.Mondolặnglẽrađitrướcbìnhminh.Nónhẩnnhađixuốngconđườngbậcthangchạyquađồi.Câycỏcònphủđầysươngsớm,mộtmànsươngmùgiăngtrênmậtbiển.Trênnhữngchiếclábìmbìmrộngbảndọcbứctườngrêuphong,mộtgiọtnướctreolấplánhtựamộtviênkimcương.Mondohứngmiệngphíadưới,vítchiếclávàuốnggiọtnướctươimát.Nhữnggiọtnướcbéxíutanchảytrongmiệngvàcơthểnó,làmdịuhẳncơnđói.Haibênđường,cácbứctườngbằngđákhôkhốcđãấmlên.Lũkỳnhôngchuirakhỏinhữngkhenứtđểđónánhngày.

Mondođixuốngđồi,đếntậnbiển,vànótớingồiởchỗcủamìnhtrênbãibiểnhoangvắng.Vàogiờnàycũngchẳngcóaikhácngoàilũchimmòngbiển.Chúngdậpdềnh trênmặt nướcdọc bờ hoặc núngnính bước đi trênnhữngđámđácuội.Chúnghámỏ thanvãn.Chúngbay, lượn tròn rồiđầuxuốngnghỉngơixahơntíchút.Nhữngconmòngbiểnluôncógiọngđiệukỳcụcvàobuổisáng,dườngnhưchúnggọinhautrướckhilênđường.

Khivầngdươngnhôcaohơntrênbầutrờimàuhồng,nhữngngọnđènđườngtắtngấmvàngườitanghethànhphốbắtđầugầmgừ.Đólàmộtâmthanh xa xôi vọng ra từ những đường phố kẹp giữa các tòa nhà cao ngấtngưởng,mộttiếngđộngtrầmđụcrunglênquanhữngviêncuộitrênbãibiển.Nhữngchiếcxeđạpmáyrìrìchạytrongcácđạilộ,chởđànôngvàđànbàmặcáoanorac,đầuchụpmũlen.

Mondongồibấtđộngtrênbãicátchờchomặttrờisưởiấmkhôngkhí.Nó lắng nghe tiếng sóng trườn trên đá cuội, Nó yêu giờ khắc này bởi lẽchẳngcóaiởgầnbiển,ngoàinóvã lũchimmòngbiển.Khiấynócó thểnghĩtớitấtcảmọingườitrongthànhphố,tớitấtcảnhữngngườinósẽgặp.Vừalơláongắmtrờibiển,nóvừanghĩđếnhọ,nhưthểnhữngngườiđóvừaxavờivừarấtgần,đangngồiquanhnó.Cơhồchỉcầnnhìnthấyhọlàhọtồntại,vànếuquaycáinhìnđinơikháclàhọsẽkhôngcònởđónữa.

Mondotròchuyệnvớimọingườitrênbãibiển.Nónóivớihọtheocáchcủamình, không cầnđến lời lẽmàphát đi những làn sóng; chúngbayvềphíahọhòalẫnvàotiếngsóng,vàoánhsángvàngườitanhậnđượcchúng

màkhôngbiếttừđâuđến.MondonghĩđếnGitan,đếnCosaque,đếnngườithợnhồilạirơmghế,đếnRosa,đếnbàhàngbánhmìIda,đếnnhàquánquânthảdiềuhay tớiônggiàđãdạynóhọcvà tấtcảbọnhọ lắngnghenó.Họnghenhưcómộttiếnghuýtgiótrongtaihọ,haytiếngầmìcủamáybayvàhọlúclắcđầuvìkhônghiểuchuyệngì.NhưngMondohài lòngbởicóthểtròchuyệnvớihọtheolốinhưvậy,gửichohọnhữnglànsóngcủabiển,củavầngdươngvàbầutrời.

SauđóMondođidọctheobãibiển,đếntậnngôinhàbằnggỗtrênbãibiểntưnhân.Dướichânbứctường,nótìmkiếmnhữngviênđácuộimàônggiàđãviếtnhữngconchữlênđó.Mondođãkhôngquaylạinơinàytừnhiềungàynay,muốibiểnvàánhsángđãxoáđiphânnửacácnétchữ.Vớimộthònđálửasắcnhọn,Mondovạchnhữngkýhiệuvàsắpxếpcácviêncuộilênbờtườngđểviếttênmìnhnhưthếnày:

M

ON

DO

đểôngcụđọcđượctênnókhiôngtrởlạivàôngbiếtrằngnóđãđến.

Ngàyhômđókhônggiốngnhưmọingày,bởilẽtrongthànhphốthiếuvắngaiđó.Mondođitìmlãoănmàyvànhữngconchimbồcâu,timnónệnthìnhthịchvìbiếtrằngnósẽkhôngthấylão.Nótìmlãokhắpnơi,trêncácđườngphố,trongnhữngngõnhỏ,ngoàibãichợ,trướccácnhàthờ.Mondomong gặp lão vô cùng.Nhưng ban đêm, chiếc xe tải xám đã qua đây và

nhữngngườiđànôngmặcđồngphụcđãđemlãoDadiđi.

MondotiếptụclùngtìmDadikhắpnơikhôngngơinghỉ.Timnóngàycàngđậpmạnhkhichạytừnơinàysangnơikhác.Nóngónghiêngkhắpmọingõngáchmà lão ănmày thường lui tới, tronggóc các cổngxe, trên cầuthang,gầnđàiphunnước,trongkhuônviên,ởlốiravàocủacáctòanhàcũkỹ.Thỉnhthoảngnóbắtgặptrênvỉahèmộtmẩubánh,thếlànókhựnglạinhìnquanhnhưthểlãoDadisẽquaylạingồiđâuđó.

RốtcuộcchínhCosaquebáochoMondohay tin.Mondogặpanh trênđườngphốgầnchợ.Anhtađimộtcáchkhónhọc,đứngdựavàotườngbởianhđãsaykhướt.Mọingườiđứnglại,nhìnanhcườicợt.Thậmchíanhđãđánhmấtcâyđànắccoócđêôngnhỏmàuđen,mộtkẻnàođóđãđánhcắpnókhianhnằmngủquêntrờiđất.KhiMondohỏilãoDadicùnglũbồcâucủa lãoở đâu, anh ngâyngười nhìn nómột lát khônghiểu, đôimắt trốngrỗng.Rồianhchỉcằnnhằn:“Khôngbiết...Ðêmrồi,họđãđưaôngấyđi…”“Người ta mang ông ấy đi đâu?” “Không biết. Chắc là tới bệnh viện”.Cosaquelạicốđitiếp.“Hượmđã!Thếcònlũbồcâu?Họcóbắtchúngtheokhông?”“Nhữngconbồcâuấyà?”-Cosaquekhônghiểu.“Nhữngconchimtrắngấymà!”“À,phảirồi,tớcócbiết-Cosaquenhúnvai-Cócbiếthọlàmgìvớilũbồcâucủaôngấy...Cóthểhọđãxơitáichúngrồicũngnên...”Vàanhlạilảođảotiếndọctheobứctường.

KhiấythìnhlìnhMondocảmthấymệtkinhkhủng.Nómuốnquaylạingồitrênbãicátngoàibờbiểnđểđánhmộtgiấc.Nhưngđườngquáxamànólạichẳngcònhơisứcnàonữa.Cólẽquálâurồinókhôngđượcănuốngđầyđủ,hoặcgiảđólàsựsợhãi.Nócảmtưởngrằngmọiâmthanhcứdộilêntrongđầucònmặtđấtrungchuyểndướichân.

Mondokiếmmộtchỗtrênhèđườngvàngồiởđó,lưngdựavàotường.Bâygiờnóchờđợi.Cáchđómộtquãng,cómộtcửahàngbánđồnộithấtvớimộttủkínhlớnphảnchiếuánhsánglấplánh.Mondongồi imkhôngnhúcnhích,thậmchínókhôngnhìnthấychâncủanhữngngườiđiquatrướcmặtvàthỉnhthoảngdừnglại.Nókhôngnghethấynhữnggiọngnói.Nócảmthấymộtsựuểoảixâmchiếmcơthể,dânglêntựamộtcơnớnlạnh,khiếnmôinómấthếtcảmgiácvàngănkhôngchođôimắtđộngđậy.Trái timnókhôngcòn đậpmạnh nữa, lúc này nó đập rấtmơ hồ và yếu ớt, khua chậm chạptronglồngngực,cơhồsắptắthẳn.

Mondonghĩtớitấtcảnhữngchỗẩnlánhtốtnhấtcủanó,tấtcảnhữngnơinóbiếtbênbờbiển, trongnhữngtảngđátrắng,giữaconđêchắnsónghay trong khu vườn của Ngôi Nhà Ánh Vàng. Nó cũng nghĩ tới con tàuOxytonđẹpđẽđanggiãydụađểthoátkhỏikè,bởinómuốnchudutớitậnbiểnĐỏ.Nhưngđồngthời,dườngnhưnókhôngthểthoátkhỏicáichỗđángghétnọtrênvỉahè,tựavàokhúctườngấy,dườngnhưđôichânnókhôngthểbướcnổinữa.

Khingườitagọinó,Mondokhôngngẩngđầulên.Nóngồibấtđộngtrênvỉahè,trántìlênhaicẳngtay.Lúcnày,châncủanhữngngườiđứnglạitrướcnótạonênmộtbứctườngthànhhìnhbánnguyệtnhưkhingườitaxúmlạixemGitantrổtài.Mondochorằngtốthơnlàhọnênđi,tiếptụcconđườngcủamình.Nónhìn tấtcảnhữngđôichânkia,nhữngđôigiàyda tosụcủađànông,nhữngđôixăngđancaogótchophụnữ..Nónghenhiềugiọngnóivanglênquanhmình,nhưngnókhônghiểunhữnggìhọnói.“…Gọiđiệnđi...”–Nhữnggiọngkiabảo.Gọiđiệnchoaikiachứ?Mondonghĩnóđãbiếnthànhmộtconchógiàlôngvànghungnằmcuộntrònngủtrênmộtgócởvỉahè.Khôngaicóthểtrôngthấynó,khôngmộtaichúýđếnmộtconchóvànggiànua.Cáilạnhtiếptụcchầmchậmbòlêncơthểnó,lankhắpchântay,lênbụng,đếntậnđầu.

KhiđóchiếcxetảixámcủaCiapacanxuấthiện.Mondonghetiếngnóđến,tronggiấcngủchậpchờncủamình,nónghetiếngphanhrítlênvàcửaxemởra.Nhưngnómặckệ.RừngchânngườigiãnramộtchútvàMondonhìnthấynhữngốngquânmàuxanhlínhthủyvànhữngđôigiàyđenđếdàycộp tiến lại gần nó. “Cháu ốm phải không?”Mondo nghe giọng nói củanhững người đàn ông vận đồng phục. Chúng vang xa hàng ngàn cây số.“Cháutêngì?Cháusốngởđâu?”“Cháusẽđicùngchúngta,cháucómuốnvậykhông?”

Mondonghĩvềnhữngquảđồibốccháy,khắpnơiquanhthànhphố.Cứnhưthểnóngồibênbờđườngvàthấynhữngbãithanhồngrực,nhữngđámlửa lớnđỏ lừvànócảmthấymùinhựacâyvà lànkhói trắngbay lên trời;thậmchínócònnhìnthấynhữngchiếcxecứuhỏamàuđỏđỗtrongcácbụirậmvànhữngchiếcvòidàivươnra.“Cháucóthểđiđượckhông?”Bàntaycủa nhữngngười đàn ông lẹ làng xốc náchMondo lên và đưa nó về phíachiếcxetảinhẹvớicửahậuđãmởsẵn.Mondocảmthấyđôichânquệtđất,

đụng vào các bậc lên xuống, nhưng dường như chúng trở nên lạ lẫm, đôichâncủacon rối làmbằnggỗvàđinhvít.Rồicánhcửaxekéo sập lạivàchiếcxetảibắtđầulănbánhquathànhphố.Ấylàlầncuốicùng.

Haihômsau,ngườiđànbàViệtNambénhỏbướcvàocănphòngcảnhsáttrưởng.Trôngbànhợtnhạt,cặpmắtlộvẻmệtmỏivìmấtngủ.BàđãchờMondosuốthaiđêmcònbanngàyđitìmnókhắpthànhphố.Ôngcảnhsáttrưởng nhìn bả không chút tòmò: “Bà làmột người họ hang chăng?” “Ồkhông, không - Thị Chín nói. Bà tìm lời - Tôi làmột -một người bạn”.Dườngnhưbàcàngbénhỏhơn,gầnnhưmộtđứatrẻchodùkhuônmặthằnsâunhữngnếpnhăn. “Ôngcóbiết cậubéởđâukhông?”Cảnh sát trưởngnhìnbà,khôngvộitrảlời.Rốtcuộcôngtađáp:“Cậutaởtrạicứutế”.Ngườiđànbàlặplạinhưthểbàkhônghiểu:“Ởtrạicứutếsao...”Rồibàgầnnhưkêulên:“Nhưngkhôngthểnhưthếđược!”“Cáigìkhôngthểđược?”-Cảnhsáttrưởnghỏi.“Tạisao?Cậubéđãlàmgì?”“Cậutakhaivớichúngtôirằngkhôngcógiađình,thếlàchúngtôiphảiđưacậutađếnđó.”“Khôngthểthếđược!-ThịChínnhắclại-Chẳnglẽôngkhôngnhậnthấylà…”Viêncảnhsát trưởng nhìn bà một cách nghiêm khắc: “Chính bà mới không ý thứcđược,thưabà-Ôngtanói:Mộtđứatrẻkhônggiađình,khôngnhàcửa,lêlangoàiđườngphốvớinhữngkẻvôgiacư,nhữngngườiănmàycóthểsựviệccòntồitệhơn!Nósốngnhưmộtkẻhoangdại,ănbấtcứthứgì,ngủởbấtcứđâu!Vảchăngngườitađãbáochochúngtôivềtrườnghợpcủacậuta,mọingười kêu caphànnànvà ít lâunay chúng tôi đã tìmkiếmcậu ta, nhưngthằngbérấtmalanh,nótrốnbiệt!Bâygiờđãđếnlúcmọiviệckếtthúc”.

Người đàn bà bé nhỏ nhìn chằm chằm về phía trước, người bà runlên.Viêncảnhsátdịugiọnghơn:“Bà-bàđãchămsóccậutaư?”ThịChíngậtđầu.“Nghenày,nếubàmuốnnuôinấngđứatrẻnày.Nếubàmuốnngườitagiaochobàtrôngnomnó,thìchắcchắnđólàmộtviệccóthểđược”.“Nócầnphảirakhỏi...”“Nhưnghiệnthờicậutaphảiởlạitrạicứutếchotớikhinàotìnhtrạngsứckhỏecủacậutakháhơn.Nếubàmuốnnhậnnuôicậu,sẽphảilàmmộtláđơn,lậpmộthồsơvàdĩnhiênkhôngphảilàviệcngàymộtngàyhaimàxongngayđược”.ThịChíntìmlờilẽ,songbàkhôngthểthốtlênlời.“Bâygiờcầnphảihoàntấtthủtụchànhchínhđã.Đứatrẻđótêngìnhỉ?”. “Mondo -ThịChín đáp -Tôi...” “Cậubé này đang trong thời giantheodõi.Cậutacầnđượcchămsóc.Ởcơquancứutế,ngườitasẽquantâmđếncậu,ngườitasẽlậphồsơ.Bàcóbiếtrằngvàotuổiấymàcậutakhônghềbiếtđọcbiếtviết,rằngcậutachưabaogiờđếntrườngkhông?”ThịChín

gắngnói,songgiọngbàtắcnghẹn.“Tôicóthểgặpcháukhông,thưaông?”-Rốtcuộcbàhỏi.“Được,tấtnhiênrồi-Ôngcảnhsáttrưởngđứngdậy-Vàingàynữa,khicậutađãkhỏehẳn,bàcóthểđếngặpcậuấy,bàhãyxinphépônggiámđốc”.“Thếhômnaythìsao?-ThịChínnói.Bàlạikêulên,giọngkhảnđặc-Hômnay,hômnaydứtkhoát tôiphảigặpcháu!”“Khôngđượcđâu, hoàn toàn không thể được. Bà không thể gặp cậu ta trước 4 hoặc 5ngày”“Tôixinôngđấy!Việcấyrấthệ trọngđốivớicháutronglúcnày!”ÔngcảnhsáttrưởngtiễnThịChínracửa:“Khôngđượcphéptrước4hoặc5ngày”.Lúcmởcửa,ôngtađộtnhiênthayđổiýkiến.“Hãychotôibiếttênvàđịachỉcủabàđểchúng tôicó thể liênhệvớibà”.Ông taghi lạivàomộtcuốnsổcũ.“Tốtrồi.Haihômnữabàhãygọiđiệnchochúngtôiđểbắtđầulàmhồsơ”.Nhưngngayngàyhômsau,ôngcảnhsát trưởngđíchthântìmđếnnhàbàThịChín.Ôngđẩycổngvàbướctrênconđườngtrảisỏidẫnđếncửanhà.

KhiThịChínmởcửa,ôngtagầnnhưxôvào;vànhìnquanhgianphònglớn.“CậuMondocủabà”-Ôngtamởđầu.ThịChínhỏi:“Chuyệngìđãxảyravớithằngbévậy?”Bàcònnhợtnhạthơncảhômtrướcvàngướcnhìnviêncảnhsátvớivẻlosợ.“Cậutađãđirồi”.“Đirồiư?”“Phải,bỏđi,biếnmất.Cậuấymấttíchrồi”.ViêncảnhsátnhìnquađầuThịChín,đưamắtsụcsạotrongnhà.“Bàkhôngthấycậutaư?Cậutakhôngtớiđâysao?”“Không!”-ThịChínlalên.“Cậutađãđốtcháytấmđệmtrongtrạmxárồilợidụngcơnhoảngsợhỗnloạnđểchuồnmất.Tôinghĩcóthểbàđãtrôngthấycậutaquađây”.“Không!Không!”ThịChínlạihétlên.Giờđâyđôimắthẹpcủabàloélêngiậndữ.Viêncảnhsáttrưởngphảilùilại.“Bảhãynghetôi.Tôiđãlậptứcđếnđâyđểbáochobàbiết.Cầnphảitìmracậubénàytrướckhicậutalàm những trò dại dột khác”.Viên cảnh sát trưởng bước xuống bậc thềmhìnhbánnguyệt.“Nếucậutaquaylạinhàbà,xinhãybáochotôihay!”Ôngtađiralốiđitrảisỏidẫntớicổng.“Hômquatôiđãbãobàmà.Đólàmộtkẻhoangdại!”.ThịChínkhôngnhúcnhíchtrênngưỡngcửa.Mắtbàgiàndụacòn cổ họng tắc nghẹn đếnmức không thể thở được. “Ông chẳng hiểu gìhết”.Bàlẩmbẩmmộtmình,tronglúcviêncảnhsáttrưởngđấycánhcổngvàxăm xăm sải những bước dài xuống chiếc xe hơi màu đen đậu cuối conđườngbậcthang.

KhiấyThịChínngồixuốngbậcthềmmàutrắng,vàbàngồibấtđộnghồi lâu,khôngnhận thấyánhvàngđangùavàocănphònglớn trốngrỗng,khôngnghetiếngkêuchóitaicủaconcàocàogiấumặt.Bànứcnở,thậmchí

khôngbiếtđếnđiềuđóvàgiọtgiọtlệrơixuốngchópmũibàrồirơixuốngtấmtạpdềmàuxanh.Bàbiếtrằngđứatrẻvớimóntócmàutrosẽkhôngtrởlại, ngàymai cũng như những ngày sau đó.Lúc nàymùa hạ sắp bắt đầu,nhưnglạthaytrờicứnhưtrởlạnh.Hếtthảy,ởđây,trongthànhphố,chúngtôicảmthấyđiềuđó.Mọingườitiếptụcđilại,bánmua,nhữngchiếcôtôvẫnlănbánhtrênđườngphốvàđạilộ,tiếngđộngcơgầmgàovàbópcòiinhỏi.Thỉnh thoảng, trênbầu trờixanhngắt,mộtchiếcmáybayđiquađể lạiđằngsaumộtvệttrắngdài.Nhữngngườikhấtthựcvẫntiếptụcxinăntrongcácgóctường,ngoàicửatòathịchínhvàcácnhàthờ.Nhưngmọisựkhônggiốngnhưxưanữa.Dườngnhưcómộtđámmâyvôhìnhbaophủtráiđất,ngănánhsángrótxuốngtràntrề.

Tấtcảkhôngcònnhưtrướcđâynữa.Vảchăng,ítlâusau,Gitancũngbịcảnhsátbắtgiữ,mộtngàynọkhingườitanhậnanhlàmtròảothuậttrongcảtúikháchquađường.Cosaquethựcsựlàmộttaynátrượu,thậmchíkhôngcònlàmìnhnữa,bởilẽanhsinhratạiAuvergne.GiordanNgườicâucábẻgãy cần câu củamình trên đê chắn sóng và ông chẳng bao giờ đến đượcErythreacũngnhưbấtkỳmiềnđấtnàokhác.LãoDadirốtcuộcđãthoátkhỏibệnhviện,nhưngkhôngbaogiờ tìm lạiđượcnhữngconbồcâucủamìnhnữa,vàđể thếchỗchúng, lãođãmuamộtconmèo.Ônghọasĩnghiệpdưcũngkhôngthànhcôngtrongviệcvẽbầutrờivàôngtabắtđầuvẽcácthủythủvànhữngbứctĩnhvật,cònthằngbéchơitrongkhuônviênđãbịlấytrộmmấtchiếcxeđạpbabánhmàuđỏ.VềphầnônggiàcókhuônmặtngườiẤn,ôngvẫn cặmcụi san cát ngoài bãi biển, khônghànhhươngvề dòng sôngHằngthiêngliêng.Ởđầudâybuộc,bịcộtvàocáivònghangỉtrênkè,contàuOxytonđơncôilắclưtrênmặtnướccủacảng,giữalớpdầuloang,chẳngcóaiđếnngồiởđuôitàuđểhátchonónghemộtgiaiđiệu.

GiờđâynămthángtrôiquamàkhôngcóMondo,bởilẽđólàmộtquãngthời gian vừa dài lại vừa ngắn và rất nhiều người ở đây, trong thành phốchúngtôi,đợichờmộtngườimàchẳngdámnóira.

Khôngbậnlòngvềđiềuđó,chúngtôithườngtìmkiếmngườiấytrongđámđông,ởcácgócphố, trướccửanhà.Chúng tôinhìnnhữngviêncuộimàutrắngtrênbãicát,vàbiểngiốngnhưmộtbứctường.Rồichúngtôidầnquênlãng.

Rấtlâusau,mộthôm,ngườiphụnữViệtNambénhỏdạobướctrong

khuvườncủamình,nơiđỉnhđồi.Bàngồidướiđámcâythắngxòarộngcóvôsốmuỗivằnnhảymúatrongkhôngkhí,vàbãnhặtđượcmộthònđákỳlạđượcmài nhẵnbởi nướcbiển.Trênviênđá, bànhìn thấynhữngnét khắcnguệchngoạc,bịbụixoámấtphânnửa.Vớitấtcảsựthậntrọng,timđậpgấpgáphơn,bàlấygóctấmtạpdềlausạchlớpbụivàđọcđượchaitừviếthoavụngvề:

MÃIMÃILẮMLẮM.

NGƯỜITRỜI

PetiteCroixđặcbiệtthíchlàmchuyệnnày:Côbératítđầulàngvàngồithẳngngườitrênmặtđấtcứng,khitrờithậtnắng.Côkhôngđộngđậy,hoặcgần như thế trong nhiều giờ, thânmình dựng thẳng, đôi chân duỗi dài rađằng trước.Thỉnh thoảngđôi taycócựaquậy,như thểchúngđộc lập,bứtnhững sợi cỏđểbệnnhữngchiếc lànhaycác sợidây.PetiteCroixdườngnhưchỉnhìnđấtphíadướicô,chẳngnghĩtớichuyệngìkhácmàcũngkhôngchờđợi,chỉthuầntúyngồitrênđấtrắn,títngoàiđầulàng,nơidãynúiđộtngộtdừnglạivànhườngchỗchobầutrời.

Ấylàmộtxứkhôngngười,mộtxứsởcủacátbụivàđườnggiớihạnnơichântrờicủanhữngbìnhnguyên.Đấtđaiquácằncỗiđểmanglạicáiănchoconngườivàtrờikhôngmưa.Conđườngtrảinhựaxuyêntừbênnàysangbên kia xứ, song đó làmột con đường để đi không dừng lại, không nhìnngắmnhữngngôi làngnhuốmbụi, chạy thẳngvàocácảoảnh, trong tiếnglốpxenóngbỏng.

Nơiđây,mặttrờichóigắt,dữdộihơnmặtđấtnhiều.PetiteCroixngồivàcảmthấysứcmạnhcủanótrênmặtđấtvàcơthểcô.“Nhưngcôkhôngsợmặttrời.Nóđitheolộtrìnhdàidặccủamìnhtrêntrờimàkhôngbậntâmđếncô.Nónungđốtcáctảngđá;làmkhôcạnnhữngdòngsuốivàgiếngnước,khiếncáccâynhỏvàbụigaikêurăngrắc.Thậmchílàlũrắnvàbọcạpcũngngánmặttrờivànấptronghangchotớikhiđêmxuống.

NhưngPetitechẳnghềsợ.Khuônmặtlầmlìcủacôgầnnhưbiếnthànhmàuđenvàcôphủlênđầumộtvạtkhăn.Côrấtyêuchỗđangngồi,bêntrênváchđá,nơiđấtđáhốtnhiênbịbẻgãyvàxégiólạnhhệtmũimộtcontàu.Cơthểcôbiếtrõnơinày,nóđượctạorachocô.Mộtchỗnhỏvừavặnkhổngườicô;khoétxuốnglớpđấtcứngtheohìnhmôngvàchâncô.Khiấycôcóthểnánlạiđóhồilâu,ngồithẳnggóctrênđấtchotớikhiánhnắngtrởnênlạnhlẽovàônglãoBahtiđếndắttaycôbévềănchiều.

PetiteCroixlấyganbàntayxoaxuốngđất,côchậmchạplầncácngón

taytheonhữngđườngrãnhdogióbụiđểlại,nhữngkhe,nhữngmôđất.Bụicátđãtạoramộtthứbộtmịncứtanchuộidướibàntaycô.Khigiónổilên,bụi lọt giữa các ngón tay, nhẹ nhàng tựa một làn khói rồi mất hút trongkhôngkhí.Ðấtcứngnóngrẫydướiánhnắngchóichang.PetiteCroixluitớichốnnàyđãnhiềungàytháng.Côcũngkhôngnhớrõlắmviệclàmthếnàođểtìmrađượcchốnnày.CôchỉnhớcâucôhỏiônglãoBahtivềbầutrờivàmàusắccủatrời"Màuxanhlàgì?"Lầnđầutiêncôhỏivềchuyệnđóvàrồicôđãtìmđượcnơinàyvớihốtrũngtrênđấtcứngsẵnsàngđónnhậncô.

Giờđây,nhữngngườidướithunglũngđãởxa.Họđinhưbầycôntrùngkhoác áo choàng sặc sỡ trên đường, giữa samạc và người ta không nghethấytiếngồnãcủahọnữa.Hoặcgiảhọđitrênnhữngchiếcxetảinhỏvừanghenhạcphátratừradiokêukènkẹtnhưđámcôntrùng.Họtiếnthẳngtrênconđườngmàuđen,quacácđồngruộngkhôhạnvànhữngcáihốảoảnh,khôngbuồnnhìnxungquanh.Họđinhưthểsẽchẳngbaogiờtrởlạinữa.

PetiteCroix rất thíchkhikhôngcóngườinàoquanhcô.Sau lưngcô,đường làng vắng tanh, gió lùa thông thống, cơn gió lạnh của sự im lặng.Nhữngbứctườngcủa.cácngôinhàđổnátphânnửatựakhốiđánặngnềbấtđộng,bịbàomònbởigió,khôngtiếngđộng,khôngsựsống.Giókhôngnói,khôngkhinàolêntiếng.Nókhônggiốngnhưcánhđànôngvảlũnhóc,cũngchẳngnhưcácconvật.Gióchỉluồnquacácbứctường,lướttrênnhữngtảngđávàtrênđấtcứng.GióthổithốcvàoPetiteCroixvàbaobọclấycôbé,làmmấtđi trong chốc lát sự thiêuđốt củamặt trời trênkhuônmặt, khiến tấmkhănbaylấtphất.

Vínhưgióngừnglặng,khiấycóthểngườitanghethấygiọngnóicủađànôngvàđànbàtrêncánhđồng,tiếngròngrọcrítlêngầnbểchứa,tiếngcủalũtrẻ trướctoànhàlắpghépbằngcáccấukiệnđúcsẵnđểlàmtrườnghọc,phíadưới,tronglànggồmtoànnhữngngôinhàmáitôn.XahơnnữacóthểPetiteCroixngheđượcnhữngđoàntàuhàngnghiếnkenkéttrênđườngray,nhữngchiếcxetảitámbánhgầmgàotrênđường,hướngvềphíanhữngthànhphốcònồnàohơn,hoặcchạyvềphíabiển?

LúcnàyPetiteCroix chỉ cảm thấy cái lạnh thấmvàocơ thểvà côbékhôngchịunổi.Côchàxátganbàntayrồixoalênmặt.Đằngsaucô,cácđókhôngxa,lũchósủaủngoẳngmộtcáchvôcớrồilạikhoanhtrònnằmngủtronggóctường,mũisụctrongđámbụi.Thờiđiểmnàytĩnhmịchđếnmức

mọisựcóthểxảyđến.PetiteCroixnhớlạicâuhỏimàcôđãhỏitừbaonhiêunămnay,cáiđiềumàcôkhaokhátmuốnbiết;vềbầutrờivàmàusắccủanó.Nhưngcôbékhôngcỏnnóitonữa:"Màuxanhlàgì?"

Vìkhôngmột aibiết câu trả lời chínhxác.Cô im lìm,ngồi thẳng sátmép vách đá, trước khoảng trời rộngmở.Cô biết rõ điều gì đó phải đến.Hàngngàycôngồitrênđấtcứng,ởchỗcủamìnhvàchờđợi.Gươngmặtcôgầnnhưđensạmbởinắngvàgió,hơingướclêncaođểkhôngcômộtbóngkhuấtnàotrênda.Côyênlặng,khôngsợhãi.Côbiếtrõmộtngàykìacâutrảlờiphảiđếnmàkhônghiểurasao.Nhưngsẽchẳngcógìxấuxa,cóthểtừtrêntrờixuống,chắcchắnnhưthế.Sựimlặngcủathunglũngtrốngtrải,củangôilàngphíasaucôchínhlàđểcôcóthểngherõhơnlờigiảiđápcâuhỏicủamình. Duy chỉ có cômới nghe được. Ngay cả bầy chó cũng ngủ tít,khôngnhânthấyđiềugìxảyđến.

Thoạttiênlàánhsáng.Nógâyramộttiếngđộngrấtêmtrênđấttựahồtiếngxạcxàocủachổiquétláhoặcmộtmànbụinướctiếnlại.PetiteCroixnínthởlắngnghevàcôphânbiệttiếngđộngđangđến.

Nóphátratiếngchchchvàdtdtdt,khắpnơi,trênmặtđất,trênđávàtrênnhữngmáinhàbằngphẳng;ấy là tiếngđộngcủaánhsáng, rấtnhẹvàkháchậm:chạp,mộtthứánhsánghiềnhoảkhôngngầnngừ,phóngranhữngtialửa.Nóđến từ trêncao,đốidiệnvớicôvàbayngangquabầukhíquyển,nhữngcặpcánhnhỏxíuphátratiếngrìrầm.PetiteCroixngheâmthanhxạcxàolớndần,trảirộngquanhcô.Giờđâynódồnvềtừkhắpmọinẻo,khôngphảitừtrêncao,màcảtừđất,đá,nhữngngôinhàtronglàng,toérakhắpcáchướng như những giọt nước, làm thành những chiếc nơ, những ngôi sao,nhữngbônghoahồng,ánhsángvạchnhữngđườngcongdàivượtquađầucôbé,nhũngvòngcungkhổnglồ,nhữngchùmánhsáng.

Ấylàâmthanhđầutiên,lờiđầutiên.Trướckhitrànngậpbầutrời,cônghenhữngtiasángchói loà lướtquavà trái timcôbắtđầuđậpnhanhvàmạnhhơn.PetiteCroixkhôngnhúcnhắcđầuvàthânmình.Cônhấctaykhỏimặtđấtkhônẻvàvươnvềphíaánhsáng, lòngbàntayquayraphíangoàinhưcầnphảilàmthế.Khiđócôcảmthấysứcnónglướtquađầungóntaytựamộtcáivuốtve,ánhsáng,nổláchtáchmáitócdàycủacô,trênnhữngsợilôngvảicủatấmkhăn,trênhàngmicủacô.Làndacủaánhsángmềmmạivàrungrinhlayđộng,cọtấmlưngvàcáibụngmênhmôngvàolòngbàn

taymởrộngcủacôbé.

Vẫnnhulúcđầu,ánhsángxoayquanhcôbé,vàquệtvàoganbàntaycủacônhưlũngựacủalãoBahti.Nhưngbầyngựanàycònđôngđúcvàhiềndịuhơn,chúnglậptứcđếnbêncônhưthểcôlàchủnhâncủachúng.Chúngđếntừđinhtrời,nhảytừngọnnúinàysangngọnnúikhác,quanhữngthànhphốlớn,quanhữngconsông,khônghềgâyồnào,chỉcótiếngsệtsoạtmịnnhưnhungcủalớplongtuyết.

PetiteCroixhếtsứcthíchthúkhichúngtới.Chúngchỉđếnvìcô,cólẽđểgiảiđápcâuhỏicủacôbởilẽcôlàngườiduynhấthiểuchúngvàyêuquýchúng.Nhữngngườikhácsợhãivàlàmchúnghoảnghồnvàchínhvỉlẽđómàhọchẳngbaogiờnhìnthấybầytuấnmãcủatrờixanh.PetiteCroixgọichúng,dịudàngnóivớichúngbằnggiọngkhekhẽ,vừahátnhonhỏbồilẽbầytuấnmãcủaánhsángcũnggiốngnhưbầyngựatrênmặtđất,chúngưagiọngnóiêmdịuvànhữngbàica.

"Tuấnmã,tuấnmã

Hỡibầytuấnmãnhỏcủatrờixanh.

Hãybaymangtatheo

Hãybaymangtatheo

Bầytuấnmãnhỏcủatrờixanh“.

Côbé nói "những con tuấnmãnhỏ" để làm chúngvui thích, bởi hẳnchúngkhôngthíchbiếtrằngchúngkhổnglồ.

Tựanhưlúcđầu,sauđómâykéotới.Nhữngđụnmâykhônggiốngnhưánhsáng.Chúngkhôngmơntrớnlưngvàbụngvàolòngtaycôbévìquánhẹvàmỏngmảnhđếnmứccócơtanthànhnhữngsợitơnhưhoacâybôngvải.PetiteCroixbiếtrõchúng.Côbiếtrằngmâyrấtkhônguathứgìcóthểlàmchúngtanra,khiđócôkìmhơithởvàchỉthởnhữnghơingắngiốngnhưlũchósaukhiđãchạyhồilâu.Điềuđókhiếnhọngvàphổicôbịlạnh,côcảm

thấymìnhcũngtrởnênyếuớtvànhẹtênhtựanhữngángmây.Khiấymâycóthểđổđến.

Thoạt tiênchúngởcao tít,vươndài,chồngđống, thayđổihìnhdạng,qua lại trướcmặt trời, và bóng chúng đổ trên đất cứng và trênmặt PetiteCroixnhưluồnggiótừmộtchiếcquạt.

Trên làndagầnnhưđensạmnơigòmá, trên trán, trênmimắtvàđôibàntaycủacôbé,bóngmátlướtqualàmdịubớtánhsáng,tạonênnhữngđiểmlạnhvàtrốngtrải,ấylàmàutrắng,màucủanhữngđámmây.LãoBahtivàthầyJasperởtrườngbảoPetiteCroix:màutrắnglàmàucủatuyết,màucủamuối,củamâyvàcủagióphươngbắc.Đócũnglàcủaxươngvàrăng.Tuyếtgiálạnhvàtantrongtay,còngiócũnglạnhvàchẳngcóaicóthểgiữnóđược.Muốilàmbỏngrộpmôi,Xươnglàcủanhữngkẻchếtvàrăngthìtựanhữngviênđátrongmiệng.Nhưngbởivìmàutrắnglàmàucủasựtrốngrỗng,vìchẳngcógìcònlạisaumàutrắng

Nhũngđụnmâycũngnhưvậy.Chúnglơlửngcaotít,đếntừđỉnhtrờixanh, lạnh lẽonhưgió, nhẹvàmỏngmanhnhưnhữngbông tuyết.Chúngkhôngồnãkhibay tới,hoàn toàn lặng lẽnhưnhữngngườiđãkhuất, cònlặnglẽhơncảlũtrẻchăntrâudòdẫmbướctrêndẻođáquanhngôilàng.

Nhưng chúng lại thích đến thămPetiteCroix, chúng không hề sợ cô.Giờ đây chúng nở phình xung quanh cô, trước vách đá dốc đứng. ChúngthừabiếtPetiteCroixlàmộtngườiimlặng.Chúngbiếtrằngcôkhônglàmhạichúng.Nhũngcụmmâyphồngtoravàtrôiquasátcôbé,vâybọclấycôvàcôcảmnhậnrõsựtươimát,hàngtriệugiọtnướclitithấmướtdamặtvàcặpmôicôtựasươngđêm,cônghethấytiếngđộngrấtêmphảngphấtquanhmìnhvàcôlạicấtgiọnghátdànhchochúng:

“Mâyơi,mâyơi

Hỡinhữngángmâynhỏcủatrời

Hãybaymangtatheo

Hãybaymangtatheo

Trongbầycủacácbạn"

Cônói"nhữngángmâynhỏ"songcôbiếtrằngchúnglớnhếtsứcvìsựtươimátcủachúngbaophủhồilâu,checảcáinóngbứccủamặttrờilâuđếnnỗicôrùngmìnhvìlạnh”

Cô cử độngmột cách từ tốn khimây ở phía trên để khỏi làm chúnghoảnghốt.Nhữngngườiởđâykhôngbiếtcáchnóichuyệnvớimây.Họgâyquánhiềuồnĩ,làmquánhiềucửchỉkhiếnmâynánlạicaotíttrêntrời.PetiteCroixchậmrãiđưataylênmặtvàápmávàolòngtay..

Rồicácđụnmâytảnra.Chúngbỏđinơikhác,nơichúngcóviệcphảilàm, xa hơn bức tường thành của bình nguyên, xa hơn những thành phố.Chúngra tậnbiển;chốnmọi thứ luônxanhbiếcđể làmmưavì rằngđó lảviệc chúng khoái nhất trên đời: Làmmưa giăng trênmặt biển xanh. LãoBahtibảobiểnkhơilànơituyệtnhấttrầngian,nơitấtcảđềuxanhthậtsự.Có hết thảy các loạimàu xanh trong đại dương, lãoBahti bảo thế. PetiteCroixhỏilàmsaoởđólạicóthểcónhiềuloạimàuxanhnhưvậy.Tuynhiêncóvôsốcácmàuxanh,nhưnướcngười tauốngchẳnghạn,đầymiệngvàchảyxuốngbụng,khithìlạnh,khithìnóng

PetiteCroixvẫnchờ,nhữngkẻkháchắnsẽđến.Côbéchờmùi thơmcủacâycỏ,mùiấmnồngcủalửa,đámbụivàngxoaytrònnhảymúa,chimkêumộtlầnduynhấtvàphấtcánhquamặtcô.Chúngluônđếnkhicôởđó.Chúngkhôngsợcô.Chúngluônlắngnghecâuhỏicủacôvềbầutrờivàmàusắccủanóvàchúnglướtgầnđếnmứccôcảmthấykhôngkhílayđộngmáitócvàhàngmi.

Rồibầyongbaytới.Chúngrờikhỏitổdướithunglũngtừsớm.Lũongthămtấtcảnhữngđámhoadạitrêncánhđồng,giữacáckhốiđá.Chúngbiếtrõcácloàihoavàchânchúngchởnặngphấnhoa.PetiteCroixnghechúngbayđến,luônvàomộtgiờnhấtđịnh,khivầngdươngđãlêncao.Cùnglúccônghe thấy tiếng chúng ở khắpmọi phía bởi chúng đến từ trời xanh thămthẳm.KhiấyPetiteCroixlụclọitrongtúiáovétvàlấyranhữnghạtđường.Bầyong rungcánh trong thinhkhông,giaikhúc rù rì lanxa trongkhoảng

trời,dộitrênđá,vàlướtquataivàPetiteCroix.

Hàngngày,chúngđếnvàothờigiannhấtđịnh.LũongbiếtrằngPetiteCroixđợichúngvàchúngcũngrấtyêucô.Chúngkéotớihàngđàn,từkhắpmọihướng,vừatấulênkhúcnhạccủaloàiongtronglànánhsángmàuhổphách.ChúngđậuxuốnglòngbảntaycủaPetiteCroixvànhấmnhápđườngvẻ hết sức khoái trá.Rồi đản ong dạo chơi trênmặt,má vàmiệng cô bé,chúngbò rất êmnhữngcặpchânnhẹnhãngcù lên làndakhiếncôbébậtcười.NhưngPetiteCroixkhôngdámcườitođểkhỏilàmchúnghoảnghốt.Bầyong rầmrì trênmái tóchuyềncủacô, sátbên taivà tạonênmộtgiaiđiệuđầuđềunóivềhoacỏvàcâycối,vềtấtcảnhữngcâyvàhoamàchúngđã thămhồisáng."Hãynghechúng tôi–bầyong lên tiếng-chúng tôiđãthấycơmanlàhoatrongthunglũng,chúngtôiđãđếntậnđầuthunglũngmàkhôngdừnglạivìgiómangchúngtôiđi,rồichúngtôitrởvề,từbônghoanàysangbônghoakhác",Cácbạngặpnhữnggì?"-PetiteCroixhỏi.

“Chúng tôi thấyhoahướngdươngvàng rực,hoacúcgaimàuđỏ,hoaOcotillotựamộtconrắnvớicáiđầuđỏ.Chúngtôigặpcâyhoaxươngrồnglớnmàu tímhoa tựađăng tencủanhữngcâycà rốthoang,hoacây thắng.Chúngtôi thấyhoađộccủacâySenecio,hoachàmloănxoăn,nhữngcảnhhoa nhẹ nhàng của cây hoa xôn đỏ”. "Còn gì nữa?". "Chúng tôi bay tớinhữngbônghoaxanhất,óngánhtrêncâyhoalốcdại,chúngtôitrôngthấynhữngngôisaođỏcủacâyhoagấmMêhicô,bánhxelửa,hoasữa.Chúngtôibay trênđồng,uống thoả thuêmậthoadươngkỳ thảovànướccâybạchàchanh.Thậmchíchúngtôiđượcchiêmngưỡngloàihoađẹpnhấtthểgian,loàihoatrắngnhưtuyếtvươnrấtcaokhỏinhữngchiếc lágiốnglưỡikiếmcủacâyngọcgiá.Tấtcảnhữngloàihoaấylàđểdànhchobạn,PetiteCroixạ,chủngtôimangchúngđếnchobạnđểcảmơnbạn.

Bầyongnóinhưvậyvàcònnhiềuđiềukhácnữa.Chúngkểvềthứcátmàuđỏvàxámlấplánhdướiánhnắng,nhữnggiọtnướcđọngtrênlớplôngtơcủacâyxươngkhôhoặctrêncâythùa.Chúngkểvềcơngióquétsátmặtđất khiến cỏ đổ rạp.Chúng nói về vầng dươngmọc lên và lặn xuống, vềnhữngngôisaochọcthủngđêmđen.

Chúng không nói bằng ngôn ngữ con người nhưng Petite Croix hiểunhữngđiềuchúngdiễntảvànhịprungcủahàngngànđôicảnhlàmhiệnlêntrongmắt cô những đốm, những ngôi sao và hoa. Bầy ong hiểu biết bao

điều!PetiteCroix xòa rộnghai bàn tay để chúng có thể ăn hết nhữnghạtđườngcuốicùngvàcôbécũnghátchochủngnghe,hầunhưkhônghémôi,khiấygiọngcôtựahồtiếngranrỉcôntrùng

“Ongơi,ongơi

Hỡibầyongxanhcủatrời

Hãybaymangtatheo

Hãybaymangtatheo

Trongbàycủacácbạn"

Khilũongđãbayđirồi,vẫncònimắngrấtlâu.

GiólạnhmơntrớntrênkhuônmặtcủaPetiteCroixvàcôhơiquayđầuđểthở.Đôitaycôchắptrướcbụngdướitấmkhănvàcôngồibấtđộng,thẳngngườitrênđấtcứng.Aisẽtớivàolúcnày?Vầngdươngđãcaotrênbầutrờixanh,đổbóngxuốngkhuônmặtcôbé,dướimũivàtràngmày.

PetiteCroix nghĩ đến người lính lúc nãy hẳn đang sải bước đến đây.Chúmen theo con đường dẫn lênmỏm núi đến tận ngôi làng xưa cũ bỏhoang.PetiteCroix lắngnghe,nhưngcôkhôngnghe tiếngbướcchânchú.Vảlại,lũchócũngkhôngsủa.Chúngvẫnngủvùitronggóctường,mũisụctrongbụi.

Giórítvàrênrỉtrênđá,trênmặtđấtrắnđanh,ấylànhữngconvậtmìnhdàinhanhnhẹn,nhữngconvậtcómũidàivàđôitainhỏxíunhảynhóttronglànbụivàtạoramộttiếngđộngnhẹ.PetiteCroixbiếtrấtrõnhữngconvậtnọ.Chúng rakhỏihangởđầubênkia thung lũngvàphóngchạy,phi thậtnhanh,đùagiỡn,nhảyquacácdòngthác,thunglũng,kherãnh.Chốcchốc,chúngdừnglạithởhổnhểnvàánhsảnglấploátrênbộlôngmaovàngrựccủachúng.Rồichúnglạibắtđầunhữngcúnhảytrênbầutrời,cuộcrượtđuổicuồngdại,chứngàoquaPetiteCroix,xôđộngmái tócvàquầnáocủacô,đuôichúngquấtvàokhôngkhíphátratiếnghuýt.PetiteCroixvươntaycố

gắngchặnchúnglạiđểtómlấyđuôichúng."Ðừng!DừnglạiCácbạnchạyquánhanh!Hãydừnglại!".Songnhữngconvậtkhôngnghecô.Chủngnhảymúađùagiỡnsátcạnhcô,luồnvàođôitay,phảhơithởcủachúngvàomặtcô.Chúngchếnhạocôbé.Nếunhưcôcóthểbắtđượcdùchỉmộtcon,côsẽkhôngbaogiờ thảranữa.Côbiếtmìnhsẽ làmgì.Côsẽnhẩylên lưngnónhưcưỡimộtconngựa,côômthậtchặtcổnóvàhấp!Chỉvớimộtcúnhảy,convậtsẽmangcôlêngiữatrời.Côbayvàchạycùngvớinónhanhđếnnỗikhôngaicóthểtrôngthấycô.Côlướttrêncao,bêntrênthunglũng,núinon,các thành phố và thậm chí đến tận biển, cô lướt đi suốt khắp khoảng trờixanh.Hoặccôsàthấpsátmặtđất,quađámcànhcâyvàcỏgâyratiếngđộngrấtêmtựanướcchảyrìrào.Thậttuyệtvời.

NhưngPetiteCroixkhôngbaogiờcóthểtómđượcdùchỉmộtconvật.Côcảmthấylớpdatrơnlángtrượtquanhữngngóntaycô,xoáytítquầnáovàmáitóccô.Đôikhinhữngconvậttrởnênchậmchạpvàlạnhnhưnhữngconrắn.

Chẳngcóngườinàotrênmỏmnúi.Bọntrẻtronglàngkhôngbénmảngđếnđây,trừđôikhiđểbắtlũrắnráo.Mộthôm,chúngđếnmàPetiteCroixkhôngbiết.Mộtđứatrongbọnbảo:"Chủngtaomangđếnchomàymộtmónquàđấy”."Cáigìthế?".-PetiteCroixhỏi."Cứxòetayra,màysẽbiết"-đứabékianóivàkhinóbỏconrắnráovàotayPetiteCroix,côgiậtnẩymìnhnhưngkhôngkêuthétlên.Côrùngmìnhtừđầuđếnchân.Lũnhóccườirélên,nhưngPetiteCroixđểconrắnbòxuốngđất,chẳngnóinănggì rồicôgiấutaydướitấmkhăn.

Giờ đây chúng là bạn bè của cô, tất cả những loài bò trên đất cứngkhônggâyđộng,nhữngloàithândàilạnhnhưnước,nhữngconrắn,rắnthuỷtinh,thằnlằn.PetiteCroixbiếtcáchtròchuyệnvớichúng.Côkhekhẽgọichúng,huýtsáoquakẽrăngvàchúngtiếnlạiphíacô.Côkhôngnghethấytiếngchúngđếnnhưngcôbiếtchúngđangbòlạigần,từkhenứtnàyđếnkhenứtkhác,từphiếnđánàysangphiếnđákhác,chúngngócđầudậyđểngherõhơntiếnghuýtsáongọtngàovàcổchúngphậpphồng.“Rắnơi,rắnơi”-PetiteCroix lạihát.Khôngphải tấtcảđều là rắn, songcô thíchgọichúngnhưvậy:

“Rắnơi,rắnơi

Hãybaymangtatheo

Hãybaymangtatheo”

Lũrắnđến,trườnlênđầugốicô,chủngnằmsưởinắngchốclátvàcôrấtthíchkhicảmnhậntrọnglượngkhôngđángkểcủachúngtrênbắpchân.Rồibầyrắnbỗngphóngvụtđivìchúnghoảngsợkhigiónổihoặckhiđấtrunglên..

PetiteCroixlắngtainghebướcchâncủangườilính.Ngàynàochúcũngtớivàocùngmộtgiờkhimặttrờichiếuthắngvàomặtvàmặtđấtấmnóngdưới bàn tay.Khôngphải bao giờPetiteCroix cũngbiết chú đến bởi chúbướcêmrutrênđểđếgiàycaosu.Chúngồitrênmộttảngđá,bêncạnhcôvànhìncôhồi lâumàchẳnghềnóigì.Tuynhiên,PetiteCroixcảm thấyánhmắtcủachúdõivàomìnhvàcôhỏi:“Aiởđóthế?”.

Đólàmộtngườilạ,khôngnóisõingônngữvùngnày,giốngnhưnhữngngườiđếntừcácthànhphốlớnbênbờbiển.KhiPetiteCroixhỏichúlàai,chúmìnhlàngườilínhvàkểvềmộtcuộcchiếntranhtạimộtđất”nướcxaxôitrướckia.Nhưngcólẽgiờđâychúkhôngcònlàquânnhânnữa.

Khitớiđây,chúmangchocômấybônghoadạiháidọcđườnglênnúi.Nhữngbônghoadàivàgầyguộcvới lớpcánhxoè ra tựađámmây trắng.Nhưng PetiteCroix rất yêu chúng và cô nắm chặt trong tay "cháu làm gìvậy?"."Cháungắmbầutrời-PetiteCroixnói-Hômnay,trờirấtxanhphảikhông?".“Ừ”–ngườilínhnói,Petite.PetiteCroixluônluôntrảlờinhưvậyvìcôkhôngthểquênđượccâuhỏicủamình.Côhơingướcmặtlênrồichầmchậmđưataylêntrán,gòmávàmimắt."Cháutincháubiếtlàmgì”–cônói"Saocơ?"."Màuxanhấy.Rấtnóng trênmặtcháu“."Ðó lànắng" -Ngườilính nói. Chú châmmột điếu thuốc láAnh và khoan khoái nhả khói,mắtnhìnthẳngvềphíatrước.MùithơmcủathuốclávâybọcPetiteCroixkhiếncôbéhơichoángváng."Hãynóichocháubiết.Kểchocháungheđi”.Côluônyêucầunhưvậy.Ngườilínhthủthỉvớicô,chốcchốclạidừnglờiđểrítthuốc"Ðẹplắm-“chúnói-Trướchếtlàmộtđồngbằngrộnglớnvớinhữngkhoảnhđấtmàuvàng,đóhẳnlànhữngruộngngô,tatinchắcnhưvậy.Cómộtconđườngđấtđỏchạythẳngvàogiữacánhđồngvàmộtcănlềugỗ,..""Cómộtconngựachứ?".-PetiteCroixhỏi"Mộtconngựaấyà?Hượmđã...

không, takhông thấycóngựa", “Vậy thìđókhôngphảinhàcủabáccháurồi”.Cómộtgiếngnướcgầnngôilều;nhưngnócạnkhô,chútinchắcthế...Nhữngtảngđáđenhìnhthùkỷdịtưởngnhưbầychónằm...xahơnlàconđườngquốclộvànhữngcộtđiệnbáo.Tiếpnữacómộtvũngtắmsonghẳnnóđãkhôcạnbởilẽngườitatrôngthấycảđádướiđáy...lổnnhổnđáxámvà.bụi...Sauđólàdảiđồngbằngmênhmôngtrảidàitậnchântrời.Nhữngquảđồinằmởphíađôngvàrảiráckhắpnơi,đồngbằngphẳngphiuvànhẵnnhụi tựamộtsânbay,ởhướngtây,cónhữngrặngnúimàuđenvàđỏsẫmgiốngnhưđànvoingủ...“”Chúngkhôngcửđộngư?"."Không,chúngkhôngđộngđậyvàđãngủhàngngànnămkhôngnhúcnhích"Ởđâynúicũngngủsao?".-PetiteCroixhỏi.Côxoètayápxuốngmặtđấtrắnđanh."Ừ,nócũngngủ”.“Nhưngthỉnhthoảngnólạicựaquậy-PetiteCroixnói-Nócựaquậymộttírồilạingủtiếp".

Ngườilínhimlặngmộtlát.PetiteCroixngắmnhìnphongcảnhđểcảmnhậnnhữnggìngườilínhkể.Dảiđồngbằngrộnglớnchạydàiêmảnhưngcácthunglũngvànhữngconđườngđấtđỏlại thiêuđốtcôđôichútvàbụikhiếnđôimôicônứtnẻ.Côlạingướclênvàcảmthấycáinóngcủamặttrời.“Cógìởtrênkia?"PetiteCroixhỏi."Trêntrờiư?".“Vâng"."Chà..."Ngườilínhthốtlên.Nhưngchúkhôngbiếtthuậtlạiđiềuđónhưthểnàocả.PetiteCroix chìa tay ra đằng trước "Ðúng rồi, nó hẳn phải xanh biếc, hôm naynóngthiêunhưlửaấy".Côcúiđầuvìrằngcáinónglàmcôkhóchịu.“Cólửatrongmàuxanhu?"-PetiteCroixhỏi.Ngườilínhtỏvẻkhônghiểulắm."Không…rốtcuộcchúlêntiếng–lửađỏ,khôngphảimàuxanh."Nhưnglửađãnáuđirồi-PetiteCroixnói-lửaẩntrongtíttronglòngtrờixanhnhưmộtcon cáo vậy và nó nhìn chúng ta với cặp mắt nóng bỏng". "Cháu tưởngtượngđó thôingười línhbảo.Chúmỉmcườinhưngcũngđưa taychemắtsục sạo trênbầu trời -Cáicháucảm thấychính làmặt trời”. "Khôngđâu,mặttrờiviệcgìphảilẩntrốn.Nókhôngthiêuđốtnhưthếnày–PetiteCroixcãi-Mặttrờiêmdịukia,cònmàuxanhgiốngnhữngviênđácủabếplòlàmrátmặt".

Thìnhlình,PetiteCroixthốtlênmộttiếngkêukhekhẽvàgiậtnảymình"Cóchuyệngìvậy?"”Ngườilínhhỏi.Côbérờtaylênmặttrờivàhơirênrỉ.Côdốcđầuxuốngđắtvànói:“Nóđốtcháu...".Người lính rẽmái tóccủaPetiteCroixvàlướtnhữngngóntaythôráptrênmácô"Cáigìđốtcháumớiđược chứ? Ta chẳng thấy gì hết..." "Một tia sáng…Một con ong vò vẽ”“PetiteCroixnói."Chẳngcógìcả,PetiteCroixạ.-Ngườilínhnói-Cháu

mơngủrồi".Họkhôngnóigìhồilâu.PetiteCroixvẫnngồithẳngtrênmặtđấtvàmặttrờihắtsángkhuônmặtmàuđồngcủacô.Bầutrờitĩnhlặngnhưngừngthở."Hômnayngườitakhôngtrôngthấybiểnphảikhông?"-PetiteCroixhỏi.Ngườilínhcười:"Ồkhông!Biểncáchđâyquáxa"."Ởđâychỉcónúithôisao?"."Biểncáchđâyhàngngàyđường,thậmchíđibằngmáybaycũngphảimấthànggiờmớinhìnthấy".

PetiteCroixaoướcđượcngắmbiển.Nhưngquảlàkhóvìcôchẳngbiếtbiểnrasao.Tấtnhiênlàxanhrồinhưngbiểnnhưthếnàonhỉ?"Biểnnóngnhưbầutrờihaylạnhnhưnước?"."Cũngcòntùy.Đôilúc,nólàmloámắtnhưtuyếtdướinắngvậy.Cũngcókhibiểnđenthẫmvàảmđạm.Nóchẳngbaogiờnhư cháunói cả”. “Vậy chú thíchnó lạnhhaynónghơn?“'. "Chúthíchnhấtkhinhữngđámsàthậtthấpvànổitrôinhữngđảotảomàuvàng”.

PetiteCroixnghĩngợirấtlungvàcôcảmnhậnđượctrênmặtnhữngđụnmâythấplướttrênmặtbiển.Tuynhiênchỉkhinàongườilínhcómặtởđócômớicóthểcảmthấyhếtthảyđiểuấy.Cólẽbởingàyxưachủđãngắmbiểnbiết bao nhiêu đếnmứcnó thoát ramột chút từ chúvà trải ra quanh chú.“Biểnkhônggiốngnhưnơiđây–ngườilínhlạinói-nósốngnhưmộtconvậtkhổnglồvậy.Nócửđộng,nhảymúa,thayhìnhđổihìnhdạngvàcảtínhtình,nóầmàosuốtvàchẳngyênlặnglấymộtgiâyvàcháuchẳngthểbuồnchánvớibiểnđược".“Biểncóhungdữkhông?”.“Cóchứ,đôikhinóđuổitheo người, tàu bè và hấp, nuốt chửng họ!Nhưng điều đó chỉ xảy ra vàonhữngngàybiểnnổicơncuồngnộvàtốthơnhếtlàờlạinhàmình”."Cháusẽđingắmbiển"–PetiteCroixhỏi:“Biểncólớnhơntrờikhông?".“Khôngphảivậyđâu.Chẳngcó thứgì rộng lớnhơnbầu trờicả”.Dườngnhưcảmthấy đã nói đủ, chú châmmột điếu thuốc láAnh khác và lại bắt đầu nhảkhói.PetiteCroix rất thíchcáimùi thơmdịucủa thuốc lá..Lúcngười línhhútgầnhếtchúđưachoPetiteCroixđểcôrítvàihơitrướckhidụitắt.PetiteCroixvừahútthuốclávừathởrấtmạnh.Khiánhnắngquágắtvàbầutrờixanh thiêuđốt,khói thuốc tạonênmộtbứcmànmỏngvà làmđầucôongongcứnhưcôngãnhàotừtrênváchđácaoxuống.

Lúchútxongđiếuthuốc,PetiteCroixnémvàokhảngkhôngtrướcmặtvàhỏi:“Chúcóbiếtbaykhông?“.Ngườilínhlạinởnụcười:"Baythếnàokia?".“Baytrêntrờinhưchimấy”."Chà,chẳngcóailàmnổiviệcđó".Rồibỗngnhiênchúnghethấytiếngmáybaybayquatầngbìnhlưu,caođếnđộchỉ nhìn thấymột chấm bạc ở đầu vệt trắng dài rạch trên nền trời. Tiếng

động cơ phản lực dội xuống đồng bằng và trong các hốc hõm của nhữngngọntháctựahồtiếngsấmrềnxaxa."ĐólàmộtchiếcStratoforessbayrấtcao"-Ngườilínhnói."Nóđiđâuvậy?"."Takhôngbiết".PetiteCroixngướcmặtlênkhoảngtrờivờivợivàdõitheođườngtiếnchậmchạpcủachiếcmáybay.Khuônmặtcô tối sầm,cặpmôimím lạinhưsợhãihoặcđauđớn.Cônói:“Nógiốngnhưchimcắt.Khichimcắtbaytrêntrời,cháucảmthấycáibóngcủanó,rấtlạnh,nólượnvòngchầmchậmvìđangkiếmmồi".

“Lúcđócháunhưlũgàmáivậy.Chúngcorúmlạikhithấybóngchimcắt!'“-Ngườilínhđùa,tuynhiênchúcũngcảmthấytiếnggầmcủađộngcơphản lực trong không gian khiến tim chú đậpmạnh hơn. Chú nhìn chiếcStratoforessbaytrênbiểnvềhướngTriềuTiên,trongsuốthànggiờ.Nhữngconsóngbiểntựanhữngnếpnhăn,bầutrờithanhquangvàtronglành,xanhvắttrêncaovàchântrờimàulamcơhồhoànghônkhôngbaogiờchấmdứtcảnhtượngnọ.Trongkhoangcủachiếcmáybaykhổnglồ,nhữngquảbomđượcxếpquảnọcạnhquảkia,cáichếtnặnghàngtấn.

Rồichiếcmáybaychậmchạprờixavềhướngsamạc,vàgióxuatandầncáiđuôikhóitrắngcủanó.Sựimlặngtiếptheothậtnặngnề,gầnnhưđauđớnvàngườilínhcốgắngđứngdậytừtảngđáđangngồi.Chúđứngmộtlát,nhìncôbéngồithẳngtrênđấtcứng."Chúđiđây"-Chúnói."Ngàymaichútrởlạinhé"-PetiteCroixnói.Ngườilínhngầnngừkhôngnóirằngngàymai chú sẽ không tới, có thể ngày kia và những ngày tiếp sau nữa cũngkhông,vìrằngchúcònphảibayđiTriềuTiên.Nhungchúkhôngdámnói,chỉ lặp lạimột lần, giọng vụng về: “Chú đi đây”. PetiteCroix nghe tiếngbướcchânchúxadần trênconđườngđất.Và rồigió trở lại, lúcnày lạnhbuốt,khiếncôrunrẩytrongtắmkhănlen.Mặt trờisà thấp,gầnnhưchạmđườngchântrời,phảratừngluồnghơinóngtựahơithở.

Giờnàymàuxanhcomảnhlạivàtanđi.PetiteCroixcảmthấyđiềuđótrênđôimôinứtnẻ, trênmimắt,nơicácđầungóntay.Thậmchíđấtcũngbớtcứnghơn,nhưthểánhsánglướtquanó,làmnómềmra.PetiteCroixlạicấttiếnggọibầyong,nhữngngườibạncủacô,cảlũthằnlằn,nhữngconkỳnhôngsaynắng,bầysâulá,sâucảnh,đànkiếnxiếtchặtđộingũ.CôgọitấtcảbọnchúngvừahátkhúccamàlãoBahtidạycho

"Cácbạnơi,cácbạn

Hãyđưatatheo

Hãybayđưatatheo

Hãybayđưatatheo

Trongbầycủacácbạn"

Côvươnhaibàntayraphíatrướcđểgiữkhôngkhívàánhsánglại.Côkhôngmuốnrađi.Cômuốntấtcảởlại,khôngquayvềnơiẩnnáucủamình.

Lúcnàyánhsángnungđốtvàgâybứtrứt,ánhsángvọtratừnềnkhônggianxanh.PetiteCroixkhôngđộngđậyvànỗisợhãilớndầntrongcô,ởchỗcủamặttrờicómộtngôisaoxanhbiếcdõixuốngcáinhìncủanóchiếurọixuống tránPetiteCroix.Nómangmộtchiếcmặtnạ làmbằng lôngvàđồimồi,nóđếnvừanhảymúa,vừanệnchânxuốngđất,nóbaylượntựaphicơvàchimcắt,cáibóngcủanótrùmlênthunglũngnhưmộtchiếcáokhoác.

Saquashohuhnhưngườitagọichỉcómộtmình,nóbướcvềphíangôilàngbịbỏhoang, trênconđườngmầuxanhcủanó trênbầu trời.ConmắtđộcnhấtcủanónhìnPetiteCroix,mộtcáinhìnkhủngkhiếpvừathiêuđốtvừabănggiá.PetiteCroixbiếtrấtrõnó.Chínhnóhồinãy,quakhoảngtrốngmênhmôngcủabầutrời,đãđốtcônhưmộtconongvòvẽ.Hàngngày,vàomộtgiờnhấtđịnh,khivầngdươngnhạtnắngvànhữngconthằnlằnlầnvàocáckẽđá,khilũruồitrởnênnặngnềvàđậubấtkỳnơinàothìkhiấynótới.

Nótựahồmộtchiếnbinhkhổnglồ,đứngsừngsữngphíađằngkiatrờivàdõivàongôilàngcáinhìnkhủngkhiếpvừanóngbỏngvàbănggiá.Nónhìn thẳngvàomắtPetiteCroixnhưchưabaogiờ có ai nhìn cônhưvậy.PetiteCroixcảmthấyánhsángtrongsuốt, thuầnkhiếtvàxanhxuyênthấucơthểcônhưdòngnướcmátlàmcôngâyngất,ấylàmộtthứsángêmdịunhưgiónamchởtheomùicâycỏvàhươnghoadại.

Giờđây,vìtinhtúkhôngđứngimnữa.Nótừtừtiếntrênbầutrời,vừabaylượn,tựamộtdòngsôngdàimạnhmẽ.CáinhìntrongsuốtcủanókhôngrờikhỏimắtPetiteCroixvàlấplánhmộtthứánhsángchóiđếnmứccôphải

giơtaychemắt.TimPetiteCroixđậprộnrả.Côchưahềnhìnthấycáigìđẹphơnthế."Ngườilàai?"-Côthốtlên.Nhưngngườichiếnbinhkhôngtrảlời.Saquasohuhđứngtrênmỏmnúiđá,trướcmặtcô.

ĐộtnhiênPetiteCroixvỡlẽrằngnólàngôisaoxanhtrêntrờivàxuốnghạgiớiđểnhảymúaởlàng.Cômuốnđứngdậyvàbỏchạy,songánhsángphóngra từmắtSaquasohuhxuyên thấucôkhôngchocônhúcnhích.Khingườichiếnbinhbắtđầuvũđiệucủamình,trênthếgiớiđànông,đànbàvàtrẻconbắtđầuchết.Nhữngchiếcmáybaylượnvòngtrênbầutrời,caotítđếnnỗingườitahầunhưchỉnghetiếngđộngcơcủachúng,chúngđangtìmkiếmconmồicủamình.Lửavàcáichếthiệndiệnkhắpmọinơi,xungquanhmỏmnúi,ngaycảbiểncũngsôilênnhưmộthồnhựa.Cácthànhphốlớnbịbaophủbởiánhsángchóigắtvọtratừnềntrời.PetiteCroixnghetiếngsấmchuyểnầmầm,nhữngtiếngnổbùnglên,tiếngkêulacủalũtrẻ,tiếngtrucủalũchósắpchết.Gióxoáy títvàđókhôngcòn làmộtđiệunhảynữamà làcuộcđuacủamộtconngựađiên.

PetiteCroixlấytaychemắt.Tạisaoconngườilạimuốnđiềuấy?Tuynhiêncólẽlàquámuộnvàngôisaoxanhkhổnglồkhôngquayvềtrời.Nóđã đến để khiêu vũ ở ngôi làng như lão Bahti nói nó đã từng làm tạiHotevillatrướccuộcđạichiến.

Sauasohuh khổng lồ phân vân, đứng trước vách đá dường như khôngdámvào.NónhìnPetiteCroixvàcáinhìnthiêuđốttrongđầucôđếnmứccôkhông chịunổi.Côkêu lên, nhảyphắt dậyvàđứngbất động, cánh tay raphía sau, hơi thở tắc nghẽn trong họng, tim thắt lại bởi cô vừa thình lìnhtrông thấy dường như cặp mắt độc nhất của người khổng lồ mở hết cỡ,khoảngtrờixanhtrướcmặtcô.

PetiteCroix im lặng.Nướcmắtgiàngiụavìánhmặt trờivàánhsángcủamàuxanhquáloáchói.Côlảođảonơimépváchđấtcứng,côthấychântrời quay chầmchậmquanhmình chínhxácnhưngười línhđãmô tả, dảiđồngbằngrộnglớnmàuvàng,kherãnhtốiom,nhữngconđườngmàuđỏ,nhữngbìnhnguyênmênhmông.Rồicô lao lên,bắtđầuchạy trêncácconđườngcủangôilàngquạnhvắng,trongbóngtốivàánhsáng,dướibầutrời,khôngthốtradùchỉmộttiếngkêu.

NÚICHÚANGỰ

Ngọn núi Reydarbarmur nằm ở mạn phải con đường đất. Trong ánhdươngngày21-6,nótrởnênđồsộ,ánngựvùngthảonguyênvàcáihồlạnhlẽorộnglớnvàJonchỉtrôngthấynó.Tuynhiên,khôngchỉcóngọnnúiduynhất.XahơnmộtchútnữalàdãyKalfstindar,nhữngthunglũnglớnkhoétsâuđếntậnbiểnvàởphíaBắclàkhốinúisẫmtốivươnlêntrênnhữngđộngsôngbăng.NhưngReydarbarmurđẹphơntấtcảcácngọnnúikhác,dườngnhưnótolớnhơn,thuầnkhiếthơndođườnglượnthoaithoảichạyliêntiếptừchânlêntớiđỉnh.Ngọnnúichạmtrờivànhữngcộtmâybayquatựanhưmộtđámkhóibốclêntừnúilửa.

LúcnàyJonđivềphíaReydarbarmur.Nóbỏlạichiếcxeđạpmớicủamìnhdựavàosườndốcbênđườngvàxuyênquacánhđồngthạchthảovàđịay.NókhôngbiếtrõtạisaomìnhlạilênReydarbarmur.Nóbiếtngọnnúinàyđãlâu,sángsángđềutrôngthấyngọnnúikểtừthờithơấunhưngtuyvậy,bây giờ cứ như thểReydarbarmur hiện ra lần đầu tiên.Nó đã ngắm nhìnngọn núi chăm chú khi đi bộ tới trường, dọc theo con đường trải nhựa.Chẳngcó lấymộtđiểmnào; trong thung lũngmàngười takhông thể thấynúi.Giốngnhưmộtlâuđàisẫmtốivờivợimọclêntrênnhữngkhoảngrêuvàđịay,bêntrêncácbãichănthảcừuvàlàngmạc,baoquátkhắpvùng.

Jonđểxeđạpdựavàobờváchẩmướt.Hômnaylàngàyđầutiênnórờikhỏichiếcxeđạpcủamìnhvàchốngchọivớigiódọctheocondốcdẫnđếnchânnúi.Jonmệtđếnđứthơi,mávàtainónóngrực.

CólẽánhsángđãđemlạichonónỗithèmmuốnđiđếnReydarbarmur.Trongnhữngthángmùađông,khimâybaylàsátmặtđấtvànémracơnmưađánhỏ,ngọnnúidườngnhưrấtxaxôi,khôngthểtớiđược.Ðôikhinóđượcnhữngquầngánhsángxanhtônbậttrênnềntrờimàuđenvâyquanh,khiếnmọingườisốngtrongthunglũnghoảngsợ.NhưngJonkhôngsợ.Nóngắmngọn núi như thể núi cũng đang ngắm nó, từ trong mây, bên trên thảonguyênrộnglớnmàuxám.

Hômnay, có lẽ chính thứ ánh sáng tháng sáu này đã dẫn dắt nó đếnngọnnúi,ánhsángđẹpvàdịudàng,bấtchấpgiólạnh.Trongkhibướctrênlớprêuẩmướt,Jonthấynhữngconcôntrùngchaolượntrongánhsáng,lũmuỗivàmòngbaytrênđámcây.Bầyongdạiđảoqua,đảolạigiữanhữngbônghoamàutrắngvàtrêntrời,lũchimmìnhthonđậpcánhrấtnhanh,chaomìnhtrêncácvũngnướcrấtđộtngộtquẫycánhbiếnmất tronggió.Ðólànhữngsinhvậtduynhấtsốngởnơinày.

Jondừnglạiđểnghetiếnggiórít.Giótạonênmộtđiệunhạchayvàlạlùngtrongcáchốclõmtrênmặtđấtvàtrongcácbụicây.Bầychimnáumìnhdướilớprêucũngcấttiếng,giọngríurítlảnhlótcủachúngvangvọngtronggiórồitắtnghỉm.

Ánhsáng thángsáuđẹpđẽchiếusáng rỡngọnnúi.Càng lạigần, Joncàngnhậnthấynókhôngbằngphẳngnhưngườitatưởngkhinhìntừđằngxa.Nómọclêncảmộtkhốitừđồngbằngbazantựamộtngôinhàlớnđổnát.Cónhữngsườnnúirấtcao,mộtsốđứtgãygiữachừngvànhữngđườngnứtmàuđentrêncácváchđágiốngnhưnhữngvếtthương.Mộtdòngsuốilenlỏidướichânnúi.

Jon chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy.Đó làmột con suốitrongvắt,màuxanhdatrời,quanhcochậmrãichảyqualớprêuxanh.Jontừtừtiếnlại,dùngđầungónchânthămdòđểkhỏibịsaxuốngmộtvũngnước.Nóquỳgốibênbờsuối.

Dòng nước xanh chảy róc rách, lấp lánh và trong như thủy tinh.ĐáysuốiphủđầynhữngviênđácuộinhỏvàJonthòtayxuốngnhặtlênmộthòn.Nướclạnhbuốtvàsâuhơnnótưởng,vànóphảithọctaysâuđếntậnnách.Nhữngngóntaynótómđượcmộtviêncuộimàutrắngvàhơitrongsuốt,cóhìnhquảtim.

Độtnhiên,một lầnnữa, Joncảmgiácaiđóđangnhìnmình.Nó rùngmìnhđứngdậy,ốngtayáovétướtđẫmnướclạnh.Nóquayđầungóquanh.Nhưngphónghếttầmmắt,chỉthấythunglũngthoaỉthoảixuốngthànhsườndốc, cánhđồng rêuvàđịa y rộngmênhmônggióđùa.Giờđây, thậmchíchẳngcònbóngchimnàonữa.

Títdướichândốc, Jonnhận thấychiếcxeđạpmớicủamìnhdựavàolớprêutrênsườndốckhiếnnóyêntâm.

KhônghẳnlàmộtcáinhìnkhiJonnghiêngmìnhxuốngsuốinước.Hồnhưcómộtgiọnggọitênnó,rấtnhẹnhàng,bêntainó,mộtgiọngêmáivàngọtngàochưa từng thấy.Hoặcgiảmộtconsôngđãbaobọcnónhưánhsáng,khiếnnó rùngmình run rẩynhưkhimộtđámmây rẽ ravàmặt trờihiểnlộ.

Jonmendọcsuối,đìtìmmộtchỗlộiquađược.Nóthấyđiểmđóởphíatrên, tạimột khúc quanhvà vượt qua.Nuớc chảyxiết trên nhữngviên đáphẳngphiuvànhữngkhómrêuxanhbậtkhỏibờlặnglẽtrôixuôi.Trướckhitiếp tụcbướcđi, Jon lạiquỳbên suốivàuốngnhiềungụmnước lạnhmộtcách ngon lành.Những đámmây tan ra, tụ vào, ánh sáng thay đổi khôngngừng.Đólàmộtthứánhsánglạvìdườngnhưnóchẳngcóbổnphậngìvớimặttrời.Nólướttrongthinhkhông,quanhcácváchnúi.ẤylàmộtthứánhsángrấtchậmchạpvàJonhiểurằngnósẽcònkéodàihàngtháng,khônghềyếuđi,ngàylạingày,khôngnhườngchỗchobóngđêm.Giờđâynóđãsinhratừđất,thắpsánggiữanhữngvầngmâytrêntrời,dườngnhưnósẽtồntạimãi.Joncảmthấyánhsángthấmvàonóquatoànbộlớpdatrêncơthểvàmặt.Nóthiêuđốtvàluồnqualỗchânlôngnhưmộtloạichấtlỏngnóngrẫy,tẩm ướt quần áo vàmái tóc. Bỗng nhiên Jonmuốn được trần truồng.Nóchọnmộtchỗcánhđồngrêutạothànhmộtcáihốtrũngkíngióvàvộivàngtrútbỏtấtcảquầnáotrênngười.Rồinólăntrênđấtẩm,chântaydụitrongrêu.NhữngkhómrêurênrỉtrướcsứcnặngcủacơthểJon,phủlênnónhữnggiọtnước lạnh.Jonnằmbấtđộng,hai taygiangra,nhìn trờivà lắngnghetiếnggiógào.Vàothờiđiểmđó,trênngọnReydarbarmur,mâytanđivàmặttrờithiêuđốtkhuônmặt,ngựcvàbụngJon.

Jonmặcquầnáovàovàlạibắtđầuđivềphíanúi.Mặtnónóngbỏngvàtaiongongnhưthểnóvừauốngbia.Rêumềmkhiếnbướcchânnảylênvàlàmchohơikhóđi thẳng.Khicánhđồngrêukết thúc,Jonbắtđầu leo lênhoànhsơn.Ðịathếtrởnênhỗnđộn,tạothànhnhữngkhốibazanmàusẫmvànhữngconđườngđákêuxàoxạcvàrãvụndướiđếgiày.

TrướcJon,váchnúidựnglêncaovútđếnmứckhôngtrôngthấyđỉnh.Chẳngcócáchnàođểleolênđó.Jonđivòngváchnúi,leolênmạnbắcđểtìmmộtlốiđi.Độtnhiênnótìmthấyđườnglên.Luồnggiópthổimàvách

núichechoJonchotớikhiđóchợtquấtmạnh,đẩynóloạngchoạngvềphíasau.TrướcmặtJon,mộtkhenứtrộngrẽkhốiđáđen,tạothànhmộtcánhcửakhổnglồ.Jonbènđivào.

Giữahai vách củakhenứt, nhữngkhối bazan rơi lổnnhổn, cẩnphảithận trọngvượtqua từngkhe rãnh. Jonnín thở leoquahết khốinày sangkhối khác.Một sự vội vã đang thúc giục nó, nómuốn đến đỉnh khe nứtnhanhnhấtcóthểđược.NhiềulầnJonsuýtngãngửadođáẩmtrơnvàphủđầyđịay.Jonphảidùnghaitaybíulấyvàgãymóngtaytừlúcnàokhônghay.Sứcnóngtiếptụclưuthôngtrongmáunó,bấtchấpcáilạnhtrongbóngrâm.

Lênđỉnhkhe,nóngoáilại.Thunglũngdungnhamvàrêurộnglớntrảidảingúttầmmắtvànhữngđámmâyxámtrôitrênbầutrờimênhmông.Jonchưabaogiờđượcngắmcảnhtượngnàokỳvĩhơn.Cơhồmặtđấtxaxôivàtrốngrỗng,khôngngười,khôngsúcvật,khôngcâycối,baolavàcôđơnnhưđại dương. Ðôi chỗ, phía trên thung lũng, một đám mây vỡ ra Jon thấynhữngđườngxiênchéocủacơnmưavànhữngquầngánhsáng.

Jonđứngimlìmnhìnđồngbằng,lưngtựavàováchđá.Nóđưamắttìmkiếmmàuđỏchiếcxeđạpcủamìnhvàhìnhbóngngôinhàcủachanónằmởđầubênkiathunglũng.Nhưngnókhôngthểtrôngthấychúng.Tấtcảnhữnggìquenthuộcđãbiếnmấtcứnhưrêuxanhđãdânglênđãdânglênvàchephủtấtcả.Duychỉdướichânnúi,dòngnướclấplánhtựamộtconrắnxanhóngánh.Nhưngnócũngbiếnmắtphíaxanhưthểchảyvàomộtcáihang.

ThìnhlìnhJonnhìnchằmchằmvàokhenứttốithẫmphíabêndướivàrùngmình, nó đã không hề nhân thấy trong khi leo qua các khối chướngngại,thìmỗitảngbazantạothànhbậccủamộtchiếcthangkhổnglồ.

Khi ấy,một lầnnữa Jon cảm thấy cái nhìn lạ lùngbaobọcmình.Sựhiệndiệnxalạđèlênđầu,lênvai,lêntoànbộcơthểnó,mộtcáinhìnthâmuvàmạnhmẽchephủhếtthảymặtđất.Trênđầunó,bầutrờitrànngậpmộtthứánhsángchóilòachiếurọitừchântrờinàysangchântrờikia.Jonnhắmnghiềnmắtnhưnhìnthấysét.Rồinhữngdảimâythấplớntựađámkhóilạitụvào,vâyphủmặtđất sẫmđen. Jonnhắmmắthồi lâuđểkhỏicảm thấychóng mặt. Nó nghe tiếng gió trượt qua những phiến đá trơn, nhưng cái

giọnglạlùngvàngọtngàokiakhônggọitênnó.Nóchỉthì thàomộtcáchkhóhiểutrongđiệunhạccủagió.

Phảichănglàgió?Jonnghenhữngâmthanhxalạ, tiếngnhữngngườiphụnữlẩmbẩm,tiếngđậpcánh,tiếngsóng.Thỉnhthoảng,dướiđáythunglũngvọnglênnhữngtiếngvùvùkỳcụccủabầyong,tiếngìầmcủađộngcơ.Nhữngtiếngđộnghòalẫnvàonhau,vangvọngtrênsườnnúi,chuộiđinhưnướcsuối,lặnsâuvàođámđịayvàxuốngcát.

Jonmởmắt.Taynóbámvàováchđá.Mộtítmồhôivãratrênmặtmặcdùtrờilạnh.Lúcnày,nónhưđứngtrênmộtmạchdungnhamrẽchầmchậmlướtquamộtđámmây.NgọnnúiđồsộtrượtnhẹnhàngtrênđấtvàJoncảmnhậnrõsựrậprìnhnhồilắc.Trêntrời,mâytrảirộng,lướtđitựanhữngđợtsóngmênhmông,khiếnánhsánglấplóa.

Việcđódiễnralâunhưmộtchuyếndungoạnramộthònđảotíttrùngkhơi.RồiJoncảmthấyánhnhìnrờixakhỏimình.Nóbuôngcácngóntaykhỏi vách đá. Phía trên, ngọnnúi hiện ra sắc nét.Đó làmột vòmđá đen,phồnglênnhưtráibóng,nhẵnnhụivàlấplánhdướiánhsángtrời.

DòngdungnhamvàbazantạothànhmộtđườngthoảitrênsườnnúivàJonchọnchínhchỗnàyđểtiếptụcleolên.Nónhíchtừngbướcnhỏ,đivòngvèonhưmộtchúdê,nửathântrênchúivềphíatrước.Bâygiờgiómặcsứcquấtmạnh,khiếnquầnáobayphầnphật.Jonmímmôivàmắtnónhòenước.Tuynhiênnókhôngsợhãi,cũngkhôngthấychóngmặtnữa.Cáinhìnxalạlúcnàykhôngđènặngnữa.Trái lại,nónângđỡthânxác,đẩyJonlêncaovớitấtcảánhsángcủamình.

Jonchưakhinàocảmthấymộtấntượngmạnhmẽnhưvậy.MộtngườinàođóyêuquýJonbướcbêncạnhnó,cùngnhịpbước,cùngnhịpthở,ánhmắtxa lạkéonóvềphíachòmđácao,giúpnó leo lên.Mộtngườinàođóđến từ nơi sâu thẳm nhất củamột giấcmơ và quyền năng của nó khôngngừnglớnlên,phìnhtotựamộtđámmây.Jonđặtchânlênnhữngtảngnhamthạch,chínhxáclànơiphảiqua,vìcólẽnóđãlầntheodấuvếtvôhình.Giólạnhkhiếnnóthởhổnhểnvàlàmmắtnómờđì,nhưngnókhôngcầnnhìn.Cơthểnótựdichuyểntừngmétmột,nólầndọctheođườngvồngcủangọnnúi.

Nómộtmìnhcô lẻgiữa trời.Xungquanhnó,giờđâykhôngcònđất,khôngcònchântrờinữa,chỉcókhôngkhí,ánhsáng,nhữngvầngmâyxám.Jonchuệchchoạngtiến lênnúi,nhữngđộngtáccủanótrởnênchậmchạpnhưmộtngườibơi.Ðôilúc,taynóchạmvàophiếnđátrònvàlạnh,bụngnóchàlênđávànócảmthấygờsắccủakhenứtvànhữngvếtvỉanhamthạch.Ánhsángthổiphồngđá,thổiphồngkhungtrời,lớnlêntrongcơthểvàrungngântrongmáuJon.Điệunhạccủagióchoánđầytainó,vangâmnơimiệngnó.Jonchẳngnghĩngợigì,chẳngnhìngì.Nótrèolênbằngmộtcốgắngduynhất,cảcơthểnóleolên,khôngngừng,vềphíađỉnhnúi.

Dầndànólênđếnnơi.Sườndốcbazantrởnênthoaithoảihơn,dàira.LúcnàyJonnhưđangởtrongthunglũng,dướichânnúi,nhưnglàmộtthunglũng đá rộng rãi và đẹp đẽ, vươn thànhmột đường cong dài cho đến khichạmvàomây.

Mưagióbàomònđá,đánhbóngnhưđámài.Đôichỗ,nhữngtinhthểmàuđỏmáulấplánh,nhữngđườngvânxanhxanhdatrời,nhữngvếtmàunâudườngnhưgợnsóngnhấpnhôtronglànánhsáng.Lêncaohơn,thunglũngđãbiếnmấttrongmây,chúnglướttrênthungđểlạiđằngsaunhữngdảivà lọnmâyvàkhichúng tanđi Jon lại trông thấyđườngcong thuầnkhiếtcủađá.

Mộtlátsau,Jonđãđứnghẳntrênđỉnhnúi.Nókhôngnhậnrađiềuđóngay tứckhắcvìviệcấydiễn radầndẩn.Nhưngkhingóquanh,nó trôngthấycáivòngtrònđennọmànólàtrungtâmvànóhiểurằngmìnhđãđếnnơi.Ngọnnúilàcáimâmdungnhamchạmtrời.Tạiđây,gióthổikhôngphảinhững cơn cuồng phong, nhưng thổimạnhkhôngngớt, phóng trên đá tựamộtlưỡidao.Jonlảođảođivàibước.Tìmnóđậprấtmạnhtronglồngngực,đẩymáudồnlêntháidươngvàcổ.Trongmộtlúcnàođó,nóbịngạtbởigióthốcvàomũivàmiệng.

Jontìmmộtchỗtrúẩn.Đỉnhnúitrơtrụi,khôngmộtcọngcỏ,khôngmộtcáihốc.Nhamthạchlóesángđếnnhứcmắtnhưnhựađường,đôichỗnứtnẻ,nơimưakhoét thànhnhữngcáimáng thoátnước.Giógiậtmột ít bụixámkhỏibềmặtđá,tungthànhcácđámbụinhỏ.

Ánhsángngựtrịnơinày.NóđãkêugọiJonkhicậubéđidướichânnúi

vàchínhvìđiềuđómànóđãbỏlạichiếcxeđạpởsườndốcrêuphong,bênbờđường.Ánh sáng trời quay cuồngnơi đây, hoàn toàn tưdo.Nókhôngngừngphóng ra từkhônggianvàđậpvàođá rồinảy tung lênnhữngđámmây.Dungnhamđenthấmđẫmthứánhsángnọ,nặngnềvàsâuthẳmnhưbiểnmùahạ.Ðó làmột thứánhsángkhôngnóngbức,đến từnơixanhấttrongkhônggian,ánhsángcủatấtcảmọimặttrờivàmọithiênthểkhôngnhìnthấyvànóthắplạinhữngđốngthanhồngxưacũ,làmtáisinhngọnlửađãthiêuhuỷtráiđấthàngtriệunămtrướcđây.Ngọnlửalấplánhtrongnhamthạch,bêntrongnúi,longlanhtronggiólạnh.GiờđâyJonnhìnthấyởphíatrước,dưới lớpđácứng, tấtcảnhữngdòngchảybíẩn lưuchuyển.Nhữngđườngvânđỏtrườnchẳngkhácnàobầyrắnlửa;nhữngbọngnướcđọnglạilóesángtựanhữngsinhvậtbiểnphátquang.

Gióđột ngột ngừngnhưngười ta nínmột hơi thở.Khi đó Jon có thểbướcvàogiữamảngdungnham.Nódừngchântrướcbavậtlạ.Ðólàbahốtrũngkhoétvàođá.Mộttrongcáchốnọchứađầynướcmưacònhaihốkhácmọcđầyrêuvàmộtcáicâygầyguộc.Quanhcáihố,cónhữngtảngđáđentảnmátvảbộtdungnhamđỏchảylọtxuốngcáckherãnh.

Đólànơitrúẩnduynhất.Jonngồibênbờhốtrũngcócáccâynhỏ.Nơiđây,giódườngnhưchưabaogiờthổithậtmạnh.Dungnhammềmvàtrơn,ấmlêndoánhsáng trời.Jon tựa trênkhuỷu tay,ngảngườirađằngsauvàngắmmâybay.

Nóchưabaogiờnhìnthấymâygầnnhưvậy.Jonrấtthíchmây.Trongthunglũngphíadưới,nóthườngnằmngửasaubứctườngcủatrangtrạiđểnhìnngắmmây.Hoặcnáukíntrongmộtvũnghồ,nóởlìtạiđóhồilâu,đầungậtrasauchotớikhicảmthấynhữngsợigâncổcứnglạinhưdâythừng.Nhưngởđây,nơiđỉnhnúithìkhônggiốngnhưvậy.Mâykéotớinhanh,sàsát bình nguyên dung nham, sải rộng đôi cánh mênh mang. Chúng nuốtchửng thinhkhôngvàđá,không tiếngđộng,khôngcốgắng, trải rộngmộtcáchkhônggiớihạn.Khimâylướtquađỉnhnúi,tấtcảtrởthànhmàutrắngvàcóánhlânquang,cònđáđenphủđầynhữnghạtngọc.Mâytrôiquamàkhôngcóbóng.Ngược lại, ánhsáng lấp lánhmãnh liệthơn,phát ra thuầnmàubọtvàtuyết.Jonnhìnđôitaytrắngbệchcủamình,nhữngmóngtaytựanhữngmẩukimloại.Nóngửacổvàhámiệngđểuốngnhữnggiọt li ti lẫntrongánhsángchóilóa.Cặpmắtmởtongắmánhbạcchoánđầykhônggian.Lúcđó,khôngcònnúi,khôngcònthunglũngrêu,khôngcònlàngmạcnữa,

chẳngcòngìhết,khốimâydạtvềhướngnam,dồnđẩycáchốcvàkherãnh.Hơimátquấnhồilâutrênđỉnhnúi,khiếnmọingườilóamắt.Rồirấtnhanh,nhưnóđãtới,khốimâydàyđặcbayđi,trôivềnẻotrờiđằngkia.

Joncảmthấyhạnhphúcvìđãđếnđây,gầngũimây.Nóyêuxứsởcủamây, thật cao, thật xa khỏi các thung lũng và những con đường của conngười.Bầutrờikhéplạivàmởrakhôngngừngquanhcáivòngdungnham,ánhmặttrờigiánđoạnlayđộngtựanhữngchùmđènpha.Cólẽchẳngcógìkhác thựcsự.Có lẽgiờđây, tấtcả layđộngkhôngngừng,bốckhói,quaycuồng,nhữngchiếc thònglọng,nhữngcánhbuồm,nhữngđôicánh,nhữngdòng sông màu sáng. Dung nham đen đúa cũng trượt đi, lan ra và chảyxuốngvùngthấp,dungnhamlạnhrấtchậmrãitrànkhỏimépnúilửa.

Khimâybayđi,Jonngắmnhữngcáilưngtròncủachúngchạytrêntrời.Khiđóbầukhôngkhílạhiệnra,rấtxanh,rungrẩyánhmặttrờivàcáckhốidungnhamcứnglại.

Jonnằmápbụngxuốngdungnham.Thìnhlình,nótrôngthấymộtviênđákỳcục,nằmbênbờhốtrũngchứađầynướcmua.Nóbòlạigầnxemsao.Ðólàmộtkhốidungnhamđen,khônghồnghilàbịlởradoxóimòn.Jonmuốnlậtnólên,nhưngkhôngtàinàolàmđược.Nógắnchặtxuốngđấtbằngmộttronglượngghêgớmkhôngtươngxứngvớikíchthước.

Khi ấy Jon cảm thấy vẫn sự rùngmìnhbannãy khi leo qua các khốichướngngại trongthung.Hònđágiốnghệthìnhdángngọnnúi.Khôngcónghi ngờnàokhả dĩ: cũng là phần chân rộng, góc cạnh, và cũng cái đỉnhhìnhbáncẩu.Jonnghiêngxuốnggầnhơnvàphânbiệtrõràngkhenứtquađóđãleolên.Trênhònđá,nótạochínhxácmộtđườngnứt,nhưngxẻrăngcưagiốngnhưbậccầuthangkhổnglồnóđãleoqua.

Jonápmặtgầnlạiđáđenchotớikhicáinhìnnhòeđi.Khốidungnhamlớn lên,choán toànbộcáinhìncủanó, trải raquanhnó. Jondầndầncảmthấynóđánhmấtthânxácvàsứcnặng.Bâygiờnótrôinổỉ,nằmtrênlưngmâyxámvàánhsángcứ từngđợt trànqua.Nónhìn thấybêndướinhữngmảngdungnhamlớnlấploángnướcvàmặttrời,nhữngvếtmàugỉsắtcủacâyđịay,nhữnghồnướctrònxanh.Nótừtừlướttrênmặtđấtvìnóđãtrởnêngiốngnhưmộtđámmây,nhẹbỗngvà thayhìnhđổidạng.Nó làmột

luồngkhóixám,mộtđámhơibámvàođávàgửilênđónhữnghạtnhỏmịn.

Jonkhôngrờimắtkhỏiđánữa.Nósungsướngxòetayvuốtvegiâylâubềmặtnhẵn láng.Ðá rùng lêndướingón taynónhưmột lớpda.Nócảmthấymỗigờmấu,mỗikhenứt,mỗivếtnhănbởithờigian,vàsứcnóngêmdịucủaánhsángtạothànhmộtlớpthảmnhẹ,giốngnhưbụi.

Cáinhìncủanódừnglạitrênđỉnhviênđá.Ởđó,trênbềmặttròntrịavàlấplánh,nóthấybalỗbéxíu.Quảlàmộtcảmgiácsaysưalạlẫmkhithấychínhđịađiểmnóđangcómặt.Jonchămchúnhìnhầunhưđauđáudấuvếtcủacáchốtrũng,songnókhôngthểtrôngthấyloạicôntrùngđenđứngbấtđộngnơiđỉnhđá.

Nóngắmkhốidungnhamhồilâu.Quacáinhìn,nódầndầncảmthấythoátkhỏichínhmình.Nókhôngmấttrigiác,nhưngcơthểnótừtừđờđẫn.Ðôi bàn tay trở nên lạnh giá, đặt úp trên sườn núi. Đầu dựa, cằm chốngxuốngđácònmắtmởchằmchằm.

Trongthờigianđó,khoảngtrờiquanhquảnúihếtmởralạikhépvào.Mâylướttrênkhoảngdungnham,nhữnggiọtnướcnhỏchảytrênmặtJon,bámvàotóc.Ðôilúcmặttrờilóesángvớinhữngtiabỏnggắt.Gióthổirềnrĩquanhnúi,lúctheohướngnày,khiđổichiềutheohướngkhác.

Rồi Jon nghe tiếng timmìnhđập, nhưngxa xôi trong lòngđất, xa títdướiđáydungnham,tớimạchlửa,tớinềndòngsôngbăng.Nhữngnhịpđậpkhiếnnúilaychuyển,rungtrongcácmạchdungnham,trongthạchcao,trêncáckhốibazan.Chúngâmvangdướiđáyhang,trongcáckhenứtvàhẳnlàâmthanhđềuđặnnọchạytheonhữngthunglũngrêuđến tậncửanhàcủangườiở."Dom-dom,dom-dom,dom-dom,dom-dom,dom-dom”.

Ðólà tiếngđộngnặngnềdầntớimột thếgiớikhác,nhưvàongàytạolậpvàJonnhìnthấytrướcmặtmìnhkhốiđáđenlớnphậpphồngtrongánhsángCứmỗinhịpđập,toànbộánhsángtrờilayđộngtănglênbởimộtluồngphóngsángquắcnhưchớp.Mâynởra,tíchđiện,lấplóelânquangnhưánhtrăngtrònđầy.

Jonnhận thấymột tiếngđộngkhác,một thanhâmcủabiểnkhơi ìầm

nặngnhọc,mộtâmthanhcủahơinướcrítlênvàđiềuđóđưanóđixahơn.Quảlàkhókhănkhiphảichốnglạicơnbuồnngủ.Nhữngtiếngđộngkháckhôngngớtnổilên,nhữngâmthanhmới,tiếngđộngcơgàorú,tiếngchimkêu,tiếngtờinghiếnkenkét,tiếngchấtlỏngsôilụcbục.

Tấtcảnhữngâmthanhsinhra,ùatới,rờixavàtrởlại,tạonênmộtkhúcnhạcvangxa.Jonlúcnàychẳngcốgắngquaytrởlạinữa.Hoàntoàntrơì,nócảmthấyđixuốngvàibướcvềphíahònđáđen,bênmépnhữngcái lỗnhỏxíu.

Khimởmắt ra, lập tức nó trông thấy đứa trẻ có gươngmặt sáng sủađứngtrênphiếnnhamthạch,đằngtrướcvũngnước.Quanhđứabé,ánhsángmềmmạihơnvìtrêntrờikhôngcònmâynữa.“Jon”-Đứatrẻnói.Giọngnóimềmmạicóphầnyếuớt,tuynhiênkhuônmặttrongsángcủanómỉmcười.“Làmthếnàocậubiếttêntớ?”-Jonhỏi.Đứatrẻkhôngtrảlời.Nóđứngimlìmbênbờvũngnước,hơixoaysangbênnhưthểsẵnsàngchạytrốn.“Thếcòncậu,cậutêngì?-Jonhỏi- tớkhôngbiếtcậu”.Nókhôngđộngđậyđểkhỏilàmđứatrẻhoảngsợ.“Tạisaocậutớiđây?Chưabaogiờcóailênnúi”.Jonnói:“Tớmuốnthấytầmnhìnngườitacótừđây.Tớnghĩngườitathấyhếtthảytừrấtcao,nhưlũchimvậy”.Nóngậpngừngđôichútrồilêntiếng:“Cậuởđâyà?”Đứatrẻtiếptụccười.Ánhsángbaoquanhdườngnhưphátratừcặpmắtvàmáitóccủanó.“Cậulàngườichăncừuphảikhông?Cậuănmặc như những người mục đồng”. “Tớ sống ở đây - đứa bé nói - tất cảnhữnggì cậu thấy nơi đây đều thuộc về tớ”. Jon ngắmnhìn khoảngdungnhamtrảidàivàbầutrời.“Cậunhầmrồi-nónói-cáiđóchẳngthuộcvềaicả”.Jonlàmmộtcửchỉđểđứngdậy.Nhưngđứatrẻnhảysangbêncạnhnhưthể sắpbỏđi. “Tớkhôngcựaquậy - Jonnóiđể trấnan -Hãyở lại, tớ sẽkhông đứng dậy đâu”. “Cậu không phải đứng dậy bây giờ” - đứa trẻ nói.“Vậythìđếnngồicạnhtớ”.Đứatrẻphânvânlưỡnglự.NónhìnJonnhưtìmcách đoán suy nghĩ của cậu.Rồi nó xáp gần và ngồi cạnh Jon. “Cậu vẫnchưatrảlờitớ.Têncậulàgì?”-Jonlạihỏi.“Điềuđókhôngquantrọng,bởilẽcậukhôngbiếttớ-Đứatrẻnói-Tớ,tớđãkhônghỏitêncậu”.“Quảvậy”-Jonnói.Songcậucảmthấyngạcnhiên.“Nào,hãynóichotớbiếtcậulàmgìởđây?Cậuởđâu.Khileolên,tớchẳngthấynhàcửagìhết”.“Tấtcảđềulànhàcủa tớ” -Đứa trẻnói.Taynócửđộng từ tốnvớinhữngcửchỉduyêndángmàJonchưatừngthấy.

“Cậuthậtsựsốngởnơinàyư?-Jonhỏi-Thếchamẹcậuđâu?”“Tớ

khôngcóchamẹ”.“Anhemcậu thì sao?”Tớsốngmỗimộtmình, tớvừachẳngbảocậuđấythôi”.“Cậukhôngsợà?Cậucònquátrẻdạiđểsốngmộtmình”.Đứa trẻ lạicười:“Tạisao tớphải sợchứ?Trongnhàmình,cậucóhoảngsợkhông?”“Không”-Jonđáp.Nónghĩđồrằngviệcđókhônggiốngnhau,nhưngkhôngdámnói.Chúngimlặngchốclát,rồiđứatrẻlêntiếng:“Tớđãsốngtạiđâytừrấtlâu.Tớbiếttừnghònđátrênngọnnúinàyrõhơncậu biết phòng mình. Cậu có biết tại sao tớ sống ở chốn này không?”“Không”-Jontrảlời.“Ðólàmộtcâuchuyệndài-đứatrẻnói-xaxưa,cáchđâyrấtlâurồi,nhiềungườiđãđến,họcấtnhàtrênbờbiển,trongcácthunglũngvànhàcửatạonênlàngmạcvàlàngmạctrởthànhcácđôthị.Ngaycảchimchóccũngđãchạytrốn.Thậmchícácũnghốthoảng.Khiấytớcũngrờibờbiển, thung lũngvà tớingọnnúinày.Bâygiờcậucũngđãđếnnúinày,vàsaunhữngngườikhácsẽkéotới”.“Cậunóicứnhưcậuđãgiàlắm-Jonbảo-Tuynhiêncậuchỉlàmộtđứatrẻmàthôi”.“Phải,tớlàmộtđứatrẻ”-Đứa bé nói. Nó nhìn Jon chằm chằm, ánhmàu xanh tràn đầy ánh sángkhiếnJonphảicụpmắtxuống.

Ánhsángthángsáucònđẹphơn.Jonnghĩrằngcólẽnótoátratừcặpmắtkẻmụcđồnglạlùng,vànótrảitậntrời,mãitớibiển.Phíatrênnúi,bầutrờixuaquangmây,vàđáđenhiềnlànhvàấmáp.LúcnàyJonkhôngbuồnngủnữa.Bằngtấtcảsứclựcnónhìnđứatrẻngồibêncạnhmình.Songđứatrẻlạinhìnđichỗkhác.Cómộtkhoảnglặngtờ,khôngmộtngọngió.ĐứatrẻlạiquayvềphíaJon:“Cậubiếtchơinhạcchứ?”-nóhỏi-Tớrấtthíchâmnhạc”.Jonlắcđầu,rồichợtnhớcómangtrongtúimộtchiếckènghimbacnhỏ.Nólấynhạckhíravàđưachođứatrẻxem.Jonhỏi:“Cậumuốntớchơichocậunghenhạcgì?”“Bấtcứloạinàocậubiết!Tớyêumọiloạiâmnhạc”.Jonđưacâyghimbaclênmiệngvàdùngngóntrỏgẩylákimloạimảnh.Nóchơimộtđiệunhạcyêu thích,Draumkvaedi,mộtkhúcnhạccổmàchanódạychongàyxưa.

Âm thanh giọngmũi của cây ghimbac ngân xa trên cánh đồng dungnham,đứatrẻhơinghiêngđầulắngnghe.“Haylắm-đứatrẻnóikhiJonkếtthúc-xinhãychơichotớnghenữađi”.Khônghiểurõtạisao,Joncảmthấysung sướngvìđiệunhạccủamìnhkhiếnđứamụcđồng trẻ thích thú. “Tớcũng biết chơiManstu ekki Vina - Jon nói - Ðó là một khúc nhạc nướcngoài”.Vừachơinhạc,nóvừalấychândậmnhịplênphiếndungnham.Đứatrẻlắngnghevàcặpmắtnólấplánhhàilòng.“Tớthíchđiệunhạccủacậu-rốt cuộc nó nói - cậu biết chơi các loại nhạc khác chứ?” Jon nghĩ ngợi:

“Thỉnhthoảngchatớchomượncâysáocủaông.Ôngcómộtcâysáobằngbạctuyệtđẹpvàđôikhichotớmượnđểchơi”.“Tớrấtmê"-Đứatrẻnói.

RồiJonlạitiếptụcchơighimbac.Lákimloạingânlừngtrongsựthinhvắngcủanúinon,vàJonnghĩrằngngườitacóthểnghethấytừđầubênkiathung lũng, tận trang trại.Đứa trẻxích lạigầnJon.Nóvung tay theonhịpđềuđặn,đầuhơicúi.Ðôimắttrongtrẻolấplánhvànóbắtđầucườiphálênkhi khúc nhạc thật sự trở nên quá giọngmũi.Khi ấy Jon ghìm chậmgiaiđiệu,ngânnhữngnốtnhạcdàirunrẩytrongthinhkhông,vàkhuônmặtcủađứatrẻlạitrởnênnghiêmtrangtrịnhtrọng,mắtnóhiệnlênmàubiểnsâu.

Đếnđoạnkết,nódừnglại, tưởngchừngmuốnmuốnđứthơi.Răngvàmôiđaunhức.Đứa trẻvỗ tayvàbảo: “Thật taonhã!Cậuchơinhạc tuyệtquát!”“Tớcònbiếtnóivớicâyghimbacnữakia"-Jonnói.Đứatrẻcóvẻngạcnhiên:“Nóiư?Làmsaocậucóthểnóivớithứđồvậtấy?”Jonlạiđặtghimbaclênmiệngvàhếtsứcchậmrãi,nóphátravàitừbằngcáchlàmrunglákimloại.“Cậucóhiểukhông?”“Không”-Đứatrẻđáp.“Hãynghechorõnhé”. Jon lại tiếp tục, lầnnày còn chậmhơn.Gươngmặt đứa trẻ rạng rỡ:“Cậu nói: chào bạn!” “Đúng thế”. Jon giải thích: “Ở chỗ chúng tớ, dướithunglũng,tấtcảbọncontraiđềubiếtlàmtrònày.Khimùahạtới,ngườitađivàocáccánhđồng,đằngsaunhữngtrangtrạivànóinhưvậyvớicáccôgáibằngnhữngcâyghimbac.Khingườitatìmđượcmộtcôgáilàmchúngtôi thíchthú,ngườitađếnsaunhàcôtavàobuổi tốivànóivớicôấynhưvậyđểchamẹcôkhônghiểu.Cáccôgáirấtthíchchuyệnnày.Họlóđầuracủasổvàlắngnghenhữnggìngườitathổlộcùngcáccôgáibằngâmnhạc”.

Jonbàychođứatrẻlàmthếnàongườitanói:“Anhyêuem,anhyêuem,anhyêuem”,chẳngcógìngoàiviệcgạilưỡithépcủacâyghimbacvàuốnlưỡitrongmiệng.“Dễthôi”-Jonbảo.Nótraonhạccụchođứatrẻ,đếnlượtmìnhbằng cáchgại lá kim loại.Tuynhiênnó chẳnggiốngmột ngônngữchútnàovàcảhaicùngcườiphálên.

Giờđâyđứabékhôngcònngờvựcnữa.Joncũngchỉbảolàmcáchnàochơicácđiệunhạcvànhữngâmthanhgiọngmũingânvanghồi lâu trongnúi.Chúngcùngngồitrênmépnúivànhìntrời.Khôngcólấymộtluồnggió,khôngmộttiếngđộng,khôngmộtchuyểnđộng.Joncảmthấykhônggianđivàonóvàlàmcơthểnóphồnglênnhưthểnónínthở.Đứatrẻkhôngcấtlờinữa.Nóbấtđộng,thânngồithẳng,đầuhơingảrasauvànhìnlêngiữatrời.

Từngngôisaomộtthắplên,xòeranhữngtiasánglấplánh.Jonlạicảmthấynhịpđậpđềuđặntronglồngngựcvàtrongcácmạchmáunơicổ,bởilẽđiềuđóđến từgiữa trờiquanóvàâmvangkhắpnúi.Ánhngàycũnghắtmạnh,ngaysátchântrời,đáplạisựphậpphồngcủatrờiđêm.Haimàusắc,mộttốisẫmvàsâu,mộtsángvànôngtụlạitrênthiênđỉnhvàlayđộngbởicùngmộtsựchuyểnvần.

Jonlùilạitrênđávànằmngửara,mắtmởto.Bâygiờnóngherõtiếngđộng,âmthanhlớnđếntừkhắpnẻokhônggianvàtụlạitrênnó.Ðókhôngphảilờinói,thậmchícũngkhôngphảiâmnhạcvàtuynhiêndườngnhưnóhiểunhữnggìhiệntượngđómuốnnói,tựacáclờilẽ,tựatiếtnhạccủabàihát.Nónghetiếngbiển,bầutrời,mặttrời,thunglũngkêulênnhưnhữngconvật.Nónghenhữngâmthanhnặngnềtùhãmdướivựcthẳm,nhữngtiếngrìrầmdướiđáygiếng,dướiđáykhenứt.Ðâuđóđếntừmạnbắc,tiếngđộngtiếptụcvàlướttrênsôngbăng,tiếngxàoxạcđổvềvànghiếnkenkéttrênbệđá.Luồnghơivọtrakhỏiđấtphunkhílưuhuỳnh,phátlênnhữngtiếngchóitạivànhữngquầnglửamặttrờisánggắtréovùvùnhưxưởngrèn.Khắpnơi,nướclenlỏi,bùnlàmvỡtungnhữngđámbóngnước,nhữnghạtcứngnứtravànảymầmdướiđất.Rễcâyrùngmình,giọtnhựasốngtrongthâncây,cỏsắcréotronggió.RồicònnhiềutiếngđộngkhácmàJonbiếtrõ,độngcơxetảivànhữngchiếcbơm, tiếngxíchkimkhí láchcách, cưađiện, tiếngbúanệncủapíttông,tiếngcòitàubiển.Mộtchiếcmáybaybốnđộngcơphảnlựcxéráchkhôngkhí,xaxaphíatrênĐạiTâyDưong.Mộtgiọngngườinóiđâuđó trongmộtphònghọc,songđócóđúng làmộtconngườikhông?Đó làtiếngcôntrùngrỉranvàbiếnngaythànhtiếngsuỵtnặngnề,tiếngsôibụnghoặcnhữngtiếnghuýtchóitai.Bầychimbiểnđậpcánhàoàotrêncácváchđá,lũmòngbiểnkêuquangquác.TấtcảcáctiếngđộngmangJonđi, thânxác nó trôi vật vờ trên khoảng dung nham, như trượt trênmộtmảng rêu,quay cuồng trong nhữngdòngxoáy vô hình, trong lúc trên bầu trời, nhậpnhoạnggiữangàyvàđêm,nhữngvìsaolấplánh.

Jonnánlạihồilâu,nhìnquanhvànghengóng.Rồinhữngtiếngđộngrờixa,yếuđi,tiếngnàysautiếngkia.Nhịptimđậptrởnênnhẹnhàng,đềuđặnhơnvàánhsángđượcphủlênbởimộttấmáogốimàuxám.

Jonquaysangbêncạnhnhìnngườibạncủamình.Trênphiếnđáđen,đứatrẻnằmcochân,đầuápnơicánhtay.NgựcnónhẹphậpphồngvàJon

hiểurằngnóđãngủ.KhiđóJoncũngnhắmmắtvàchờđợigiấcngủ.

Jontỉnhgiấckhimặttrờilórạngphíachântrời.Nónhỏmdậyvànhìnquanhngỡngàng.Đứatrẻkhôngcònởđónữa.Chỉcókhoảngdungnhammàuđentrảihút tầmmắt, thunglũngnơinhữngcáibóngđầu tiênbắtđầunổilên.Giólạithổi,quéttrongkhônggian.Jonđứnglênvàđitìmngườibạncủa mình. Nó theo con dốc dung nham cho đến tận các hố trũng. Trongvũng,nướcmangmàukimloại,gợnsốnglăntănbởinhữngluồnggiómạnh.Trongcáihổphủđầyrêuvàcâyđịay,cáicâygiànuakhôhéorunrẩy.Trênphiếnđá,viênđáhìnhtráinúivẫnnằmnguyênchỗcũ.LúcđóJonđứngmộtláttrênđỉnhnúivàcấttiếnggọinhiềulần,songthậmchíkhôngcólấymộttiếngvọngđáplời:“Ohé!Ohé!”

Lúchiểurằngnókhônggặplạingườibạnấy,Joncảmnhậnmộtnỗicôđơnghêgớmvànóđautrongcơthể,giốngmộtcơnđaungực.Nóbắtđầuđixuốngnúicàngnhanhcàngtốt,nhảyquacácmỏmđá.Nóvộivãtìmkiếmkhenứtnơicóchiếcthangkhổnglồ.Lenlỏitrênnhữngtảngđátoẩmướt,nóđixuốngthunglũng,khôngngoảnhlại.Thứánhsángđẹpđẽnởrộngtrêntrờivàtrờisánghẳnkhinóxuốngđếnphíadưới.

RồiJonbắtđầuchạytrênlớprêu,cặpchânnónảylênvàđẩynóvềphíatrướcnhanhhơn.Bằngmộtcúnhảy,nóvượtdòngsuốimàutrời,khôngnhìnnhữngtảngrêutrôixuôiquaycuồngtrongxoáynước.Khôngxalắm,nóbắtgặpmộtđàncừuvừachạyvừakêubebevàvỡlẽrarằngnólạicómặttrênđịaphậncủaconngười.Sátconđườngđất,chiếcxeđạpmớixinhxẻođangchờnó,tayláimạcromphủđầynhữnggiọtnước.Joncưỡilênchiếcxevàbắtđầu lănbánh trênconđườngđất thấp.Nóchẳnghề suynghĩ, chỉ cảmthấytrốngrỗng,nỗicôđơnvôbờ,tronglúcđạpxedọctheoconđường.Khivềtớitrangtrại,Jondựngchiếcxeđạpvàotườngvàbướcthậtkhẽkhàngđểbốmẹnócònđangngủkhỏithứcgiấc.

HAZARAN

LaDiguecủanhữngngườiPhápkhôngphảilàmộtthànhphốthựcsự,bởilẽởđókhôngcónhà,cũngchẳngcócácđườngphố,màchỉcónhữngtúplềughépbằngvángỗ,giấydầuvàđấtnện.Cólẽnóđượcgọi tênnhưvậyvìcưtrútạiđâylànhữngngườiÝ,ngườiNamTư,ngườiBồĐàoNha,ngườiThổNhĩKỳ,ngườiAnGiêRi,ngườiPhi,thợnề,thợđấu,nhữngnôngdânkhôngchắcchắntìmđượcviệclàmvàkhôngbaogiờbiếtđíchxáchọsẽởlạimộtnămhaychỉhaingày.Họkéođếnđây, tớiLaDigue,gầnnhữngđầmlầyvencửasông,cắmtrạiởnơicóthểvàdựnglênnhữngtúplềutrongvàigiờ.Họmuaváncủanhữngngườirađì,nhữngtấmváncũmèmvàthủnglỗchỗnhìnxuyênquađược.Đểlợpmái,họcũngdùngvángỗvànhữngtấmgiấydầu lớn,hoặckhimaymắnhơn tìmđượcnhữngmảnh tônuốnsóng,đượcgiữbằngdâythépvànhữnghònđádăm.Họlấynùigiẻnhétvàocáclỗhổng.

AliasốngởphíatâyLaDigue,khôngxanhàcủaMartin.Côbéđếnđâycùngthờigianvớichú,ngaytừđầu,khimớichỉcóchừngmươitúplềuvàđấtvẫncònrấtmềmvớinhữngđốngcỏvàlausậybênbờđầmlầy.Chamẹcôđãchếtdo tainạn,khiđóAliachẳngbiết làmgìngoàiviệcnôđùavớinhữngđứatrẻkhácvàbácgáicôđãđemcôvềnhàmình.Giờđây,saubốnnăm,LaDigueđãrộnglớnhơn,chiếmtảngạncửasông,từváchconđườnglớnkéođếntậnbiểnvớihàngtrămconđườngđấtnệnvàvôsốnhữngcănlềumàngườitakhôngthểđếmxuể.Hàngtuần,nhiềuxetảidừnglạiởlốivàoLaDigueđểđổxuốngnhữnggiađìnhmớivàđónnhữngngười rađi.Khiđilấynướcởvòibơmhaymuagạovàcáxácđintạikhudâncư,Aliadừngbướcđểxemnhữngngườimớitớiđịnhcưởnơicònchỗ.Đôikhicảnhsátcũngtới lốivàoLaDigueđểkiểmtravàghichépviệcđiđếnvàomộtcuốnsổ.

AlíanhớrấtrõhômMartintới.Lầnđầutiêncôbénhìnthấychủnhảyxuốngtừxetảicùngvôinhữngngườikhác.Khuônmặtvàquầnáochúphủđầybụixám,nhưngAlialậptúcchúýđếnMartin.Ðólàmộtngườiđànôngkỳquặc,caovàgầyvớibộmặtcháynắngnhưmộtthuỷthủ.Ngườitadễlầmtưởngchúđãgiàdonhữngvếtnhăntrêntránvàmá,nhưngtócMartinrậm

vàđennhứccònđôimắtlấplánhtựagương.AliađinhninhrằngchúcócặpmắthấpdẫnnhấtLaDiguevàthậmchícólẽcảvùngvàcôbéđãđểýchúchínhvìđiềuđó.

Aliađứng imkhiMartin lướtquabêncạnhcô.Chúbướcchậmchạp,vừanhìnxungquanhnhưthểchúchỉđếnthămnơinàyvàchiếcxetảisẽlạiđónchúđitrongvòngmộtgiờnữa.Tuynhiênchúđãởlại.

MartinkhôngởtrongtrungtâmLaDigue.Chúchọnchỗsátđầmnơibắtđầuxuấthiệnđámđácuộicủabãibiển.Chínhtạiđịađiểmnàychúdựngcănlềucủamình,trơtrọitrênthửađấtchẳngaimuốnvìquáxađườngvàbơmnướcngọt.Nhàcủachúthựcsựlàngôinhàcuốicùngcủathànhphố.

Martintựmìnhdựnglều,khôngcầnsựgiúpđỡcủaaicảvàAlianghĩrằngđócũnglàngôinhàvịnhấtvùng,theocáchcủanó.Mộtcănlềuhìnhtròn, chẳng có lối nào khác ngoàimột cái cửa thấpmàMartin không thểthẳngngườichuiqua.Máilềulợpgiấydầunhưbaocănlềukhácnhưnghìnhnắpvung.Khingười tanhìnnhàcủaMartin từxa, trongsươngsớm,hoàntoàncôđộcgiữanhữngkhoảnhđấtrộngnằmởgiớihạncủađầmlầyvàbãibiển,nódườngnhưcaolớnhơn,nhưngọnthápcủamộtlâuđài.

VảchăngđócũnglàcáitênAliađặtchonóngaytừđầu:lâuđài.MọingườikhôngưaMartinvàhơicoithườngchú,chẳnghạnnhưviênquảnlýkhunóirằngcănlềukhágiốngmộtcáiổ,songđólàvìhọghentị.Điềunàycóvẻ lạ lùngbởiMartinnghèoxơxác,cònnghèohơnbấtcứai trongcáithànhphốnọ,tuynhiênngôinhàkhôngcửasổđóchứađựngđiềugìbíẩnvàgầnnhưuynghiêmmàngườitakhônghiểurõlắmvàđầyvẻhămdọa.

Martinởđómộtmình,xacáchtấtcả.Sựtĩnhlặngluônngựtrịquanhnhàchú,nhấtlàvàobuổitối,mộtsựtĩnhlặngkhiếnmọivậttrởnênxaxôivàkhông thực.Khimặt trời tỏanắng trên thung lũngđầybụivà trênđầmlầy,Martinngồi trênmộtcáihòmtrướccửanhà.MọingườikhônghayđiquaphíanàycólẽdosựvắngvẻlàmhọhoảngsợthậtsựhoặcgiảhọkhôngmuốnlàmphiềnMartin.Buổisángvàchiềutối,đôikhiđámphụnữđikiếmcủikhôvàlũtrẻtừtrườnghọctrởvề.Martinrấtyêubọntrẻ.Chúngọtngàotròchuyệnvớichúngvàchúnglànhữngngườiduynhấtđượcthấychúcười.Khiđóđôimắtchútrởnên tuyệtđẹp, lấp lánh tựanhữngtấmgươngbằng

đá,trànđầymộtthứánhsángtrongtrẻomàAliachưabaogiờthấy.BọntrẻconcũngrấtyêuquýMartinvìchúbiếtkểchuyệnvàđặtranhữngcâuđố.Thờigiờcòn lại,Martinkhông làmviệc thựcsự,nhưngchúbiếtsửachữanhững đồ lặt vặt như đồng hồ, rađio và bếp dầu.Chú làm việc đó khôngcôngbởikhôngmuốnlấytiền.

VậynênkểtừkhiMartintớiđây,hàngngày,ngườitasaiconcáiđemtớichochúmột ít thứcăn trongđĩa,khoai tây, cáxácđin, cơm,bánhmỳhoặcmộtchútcàphênóngtrongmộtchiếccốc,ĐôikhiđámphụnữcũngmangđồănđếnchochúvàMartinnóivàilờicảmơn.Rồikhiđãănxong,chútrảlạiđĩachobọntrẻ.Chúmuốnđượctrảcôngnhưvậy.

AliarấtthíchđếnthămMartinđểđượcnghenhữngcâuchuyệnvàngắmmàumắtcủachú.CôbélấymộtmiếngbánhtrongkhodựtrữvàđixuyênquaLaDiguetớilâuđài.Khitớinơi,côbéthấychúngồitrêncáihòmtrướcnhà,đangchữamộtcâyđènđốtkhígazvàcôngồiphệtxuốngđấttrướcmặtchúđểxemchúlàmviệc.

LầnđầutiênAliamangbánhđếnchochú,Martinnhìncôvớicặpmắttrànngậpánhsángvàbảocô:"Chàomặttrăng""Tạisaochủlạigọicháulàmặttrăng?"-Aliahỏi.Martinmỉmcườivàmắtchúcànglấplánhhơn."Vìđólàmộtcáitênlàmchúthích.Cháukhôngmuốnchúgọitêncháulàmặttrăngư?""Cháucũngchẳngbiếtnữa.Cháukhôngnghĩđólàmộtcáitên"."Đó làmộtcái tênđẹp -Martinnói - cháuđãngắm trăngkhibầu trời rấttrongvàsâu,nhữngđêmtrờirấtlạnhchưa?Nótrònvàdịudàngvàchúthấycháucũngnhưvậy".

Vàkểtừhômđó,Martinluônluôngọicôbằngcáitênấy:vầngtrăng,trăngnhỏ.VàMartintìmchomỗiđứatrẻđếnchơivớimìnhmộtcáitên,têncây,tênquảhaytêncácconvậtkhiếnchúngcườinắcnẻ.Martinkhôngnóigìvềbản thânvàcũngchẳngmộtaidámhỏichúvềchuyệnđó.Thực ra,dườngnhưchúvẫnluônởđây,tạiLaDigue,trướcnhữngngườikhácrấtlâu,thậm chí rất lâu trước lúc người ta xây dựng đường xá, cầu sắt và đườngbăngchomáybayhạcánh.Martinbiếtrõnhữngđiềumàmọingườiởđâykhông biết, những điều rất xa xưa và tuyệt đẹpmà chú giữ trong đầu vàkhiếnchomắtchủlấplánh.

ẤylàsựlạnhấtlàvìMartinchẳngcótàisảngì,thậmchíkhôngcólấymộtchiếcghếdựahaymộtcáigiường.Trongnhàchẳngcógìkhácngoàimộtmảnhchiếuđểngủtrênđấtvàmộtvònướcđặttrêncáihòm.Aliakhônghiểulắmnhưngcôcảmthấyởnhàchúnhưthểmộtniềmaoước,dườngnhưMartinchẳngmuốngiữthứgìhết.Kỳquặcvìdườngnhưcóchútánhsángtrongtrẻoluônlấplánhtrongđôimắtchú,tựanhữngaonướccàngtrongvàđẹphơnkhikhôngcógìdướiđáy.

Ngaykhilàmviệcxong,Aliarakhỏinhàbácgái,giấutrongáosơmimẩubánhmỳvàcôbéđếnngồitrướcmặtMartin.Côrấtthíchngắmđôitaychútronglúcchúsửachữavậtgì.Martincóđôitaysạmnắngvớinhữngcáimónggãygiốngnhưcánhthợđấuvàthợnề,songchúngcựckỳnhẹnhàngvà khéo léo, biết làm những chiếc nơ với những sợi dây nhỏ xíu và vặnnhữngconốc tí teo.Ðôi tay tuân theomệnh lệnhmàchúkhôngphảibậntâm,khôngcầnnhìnvàmắtchúchằmchằmnhìnvàomộtnơinàoxaxôinhưthểđangnghĩđiềugìkhác."Chúnghĩtớichuyệngìvậy?"-Aliahỏi.Ngườiđànôngnhìncôbémỉmcười."Tạisaocháuhỏichúđiềuđóhảmặttrăngbénhỏ?Còncháu,cháunghĩtớiđiềugì?"Aliatậptrungsuynghĩ."Cháunghĩnơimàchútừđóđếnhẳnphảiđẹplắm"."Cáigìkhiếncháutinnhưvậy?""Bởivì..."-Côbékhôngtìmđượccâutrảlờivàđỏmặt."Cháunóiđúng-Martinbảo-rấtđẹp"."Cháucũngcholàcuộcsốngnơiđâybuồntẻ."-Alialạinói."Cớsaocháulạinóivậy?Chúkhôngthấythế"."Vìởđâychẳngcógìcả,lạibẩnthỉunữa,phảiđikiếmnướcởmáybơm,đầyruồivàchuột,cònmọi người thì nghèo kiết". "Chú cũng vậy, chú nghèo -Martin nói - tuynhiênchúkhông thấyđó làmột lýđođểbuồnchán".Aliavẫnnghĩngợi:"Nếunhưnơichútừđóđếnđẹptuyệtvời,vậythìtạisaochúlạirađi,tạisaochúlạiđếnđây,nơimàtấtcảhếtsứcbẩnthỉu,xấuxa?"

MartinchămchúnhìncôcònAliatìmkiếmtrongánhsángchiếutỏatừmắtchútấtcảnhữnggìmàcôcóthểthấytừvẻđẹpmàngườiđànôngtừngngắmxưakia,xứsởmênhmôngvớiánhphảnchiếuánhvàngsâukíncònvẹnnguyêntrongmàusắccủatròngmắtchú.NhưnggiọngMartincònngọtngàohơn,nhưkhichúkểmộtcâuchuyệnvậy."Nàymặttrăngbénhỏ,liệucháucóthểănuốngsungsướngnếucháubiếtbêncạnhcómộtgiađìnhđãkhông ăn gì từ hai ngày không?"Alia lắc đầu. "Liệu cháu có thể vui thúngắmtrời,biển,hoaláhaynghechimhótnếucháubiếtbêncạnhcháu,trongnhàhàngxóm,cómộtemnhỏbịnhốtvôcớvàkhôngthểnhìnthấygì,nghethấygìkhông?""Không-Alianói-trướchếtcháusẽmởcửanhàđểcậubé

có thểrađi".Vàđồng thờivớiđiềuđãnói,côbéhiểurằngcôvừa trả lờichínhcâuhỏicủamình.Martinvẫnmỉmcườinhìncô, rồi lại tiếp tụcsửachữađềvật,hơilơđãng,khôngnhìnđôitaycửđộng.

Aliakhôngchắcđãhoàntoànbịthuyếtphục.Côbélạilêntiếng:"Dẫusao,nơichúsốnghẳnphảiđẹplắm".Khingườiđànôngkếtthúccôngviệc,chúđứnglênvàcầmtayAlia.Chúchậmrãidắtcôbératậnđầukhoảngđấtrộngphíatrướcđầmlầy."Nhìnkìa-khiấychúbảo.Chúchỉbầutrời,bãiđấtbằngphẳng,cửasôngmởrabiển-Ðó,chúđếntừtấtcảnhữngnơiấy"."Tấtcảnhữngchốnấyư?""Tấtcả,phải,tấtcảnhữnggìcháuthấy".Aliađứngimhồilâu,ngắmnghíathoảthuêchotớikhimắtcônhứcmỏi.Cônhìnngắmbằngtấtcảsứclực,nhưbầutrờirốtcuộcsắpmởravàphơibàyhếtthảycáccungđiện,lâuđài,nhữngkhuvườnđầyquảvàchimchóc,vàsựbànghoàngkhiếncôbéphảinhắmmắtlại.KhiAliangoái lại thìMartinđãđirồi.Cáidángcaogầycủachúbướcgiữacácdãylều,vềphíabênkiathànhphố.

Kểtừbuổiđó,Aliabắtđầungắmbầutrời,ngắmmộtcáchthậtsựnhưthểcôchưabaogiờ thấy.Khi cô làmviệcởnhàngườibác,đôikhi cô rangoàichốclátđểnghếchđầulêntrờivàkhiquayvào,côcảmthấycócáigìđótiếptụcngânrungtrongmắtvàcơthểmình.Côvấpcảvàocácđồgỗvìmắtcònbịchói.KhinhữngđứatrẻkhácbiếtđượcMartintừđâutới,chúngvôcùngkinhngạc.Lúcđó,baonhiêutrẻconởLaDigueđidạo,đầunghểnlêntrờimànhìnđếnnỗihúccảvàocọc,vàmọingườitựhỏiđiềugìđãxảyđếnvớichúng.Cólẽhọchorằngđólàmộttròchơimới.

Thỉnh thoảng, khôngmột ai biết tại sao,Martin khôngmuốn ăn nữa.Bọn trẻmang đồ ăn trong đĩa đến cho chú nhưmọi sáng, nhưng chú nhãnhặntừchốivànói:"Không,cámơn,hômnaythìkhông".

Ngay cảkhiAlia tới vớimẩubánhgiấu trong áo sơmi chú cũng chỉmỉmcười lịch sự và lắc đầu.Alia khônghiểu tại sao chú lại khước từ ănuống,vìquanhnhà,dướimặtđất, trên trời,mọi sựvẫnbình thường.Trênbầu trờixanh thẳm làvầngdương,mộtvài ángmâyvàđôikhimột chiếcmáybayphản lực lênxuống.TrênnhữngnẻođườngcủaLaDigue, lũ trẻchơiđùalahétcònđámphụnữgọivàquáttháochúngbằngtấtcảcácngônngữ.Aliakhôngthấycóthểxoaychuyểnđượcđiểugì.Tuyvậycôbévẫncứngồi trướcmặtMartin cùng với hai hoặc ba đứa trẻ khác và đợi chú lêntiếng.

Martinkhôngnhưnhữngngàytrướcđây.Khinhịnăn,khuônmặtchúdườngnhưgiàhơnvàcặpmắtlấplánhkhácthường,thứánhsángđánglongạicủanhữngngườilêncơnsốt.Martinnhìnđinơikhác.Phíatrênđầubọntrẻ,dườngnhưchúphóngmắtxahơndẻođấtvàđầmlầy,vềphíabờsôngbênkiavànhữngquảđồixatắpphảimấthàngthángtrờimớiđitớiđược.Nhữngngàyđó,chúhầunhưkhôngnóivàAliacũngkhônghỏichú.Mọingườivẫnđếnnhưhàngngàyđểnhờvảchúmộtviệc,dánlạiđôigiày,sửachiếcđồnghồquảlắc,hoặcđơngiảnlàviếtmộtbứcthư.SongMartinhầunhưkhôngđáplờihọ,chúlắcđầuvànóikhekhẽ,hẩunhưkhôngmấpmáymôi: "Không phải hôm nay, không phải hôm nay…" Alia hiểu rằng chúkhôngởđótrongnhữngngàynày,rằngchúthậtsựđangởchỗkhác,chodùthânthểchúvẩnnằmimlìmtrênchiếcchiếutrongnhà.Cóthểchúđãquayvềxứsởquêhương,nơitấtcảđềutuyệtdiệu,mọingườiđềulàhoàngtửvàcôngchúa,cáixứsởmàngàynọchúđãchỉchothấyconđườngvắtngangtrời.

Cứmỗingày,Alia lại tớivớimộtmẩubánhmớiđểchờchúquayvề.Việcnàykéodàirấtlâuvàcôbéhơihoảngsợkhithấymặtchúhốchác,trởnênxámxịtnhưthểánhsángđãtắtvàchỉcònlạitrotàn.Thếrồi,mộtbuổisángkia,Martinđãtrởlại,kiệtsứcđếnnỗihầunhưkhôngbướcnổitừchỗnằmrakhoảngđấttrướcnhà.KhitrôngthấyAlia,rốtcuộcchúnhìncôbévàmỉmcườiyếuớt,đôimắtchúxỉnmờvìmệtmỏi."Chúkhát"-Martinnói,giọngchúchậmvàkhànđục.Aliađặtmiếngbánhxuốngđấtvàchạyxuyênquathànhphốđểkiếmmộtxônước.Lúccôhổnhểnquayvề,Martinuốngmộthơidàitrongcáixôấy.Rồichúrửamặtvàtay,ngồilêncáihòmdướiánhnắngvàănmiếngbánh.Chúdạovàibướcquanhnhà,nhìnngóquanhmình.Ánhmặttrờisưởiấmkhuônmặtvàtay,mắtchúlạibắtđầulấplánh.

Alianhìnngườiđànôngvẻsốtruột.CôbéđánhbạohỏiMartin:"Thếnàohảchú?"Chútỏvẻkhônghiểu."Thếnàolàsao?""Nơichúđãđếnrasao?"Martinkhôngtrảlời.Cóthểlàchúkhôngcònnhớgì,nhưthểchúvừatrảiquamộtgiấcmộng.Chúlạibắtđầusốngvàtròchuyệnnhưtrước,ngồidướimặttrời,trướccửanhà,sửanhữngchiếcmáyhỏng,hoặcđitrênnhữngconđườngcủaLaDiguevàchàomọingườingangqua.Vềsau,Alialạihỏi:"Tại sao đôi khi chú lại khôngmuốn ăn?" "Bởi vì chú phải tuyệt thực" -Martinnói.Aliangẫmnghĩ."Tuyệt thựcnghĩalàgì?"Ngayliềnđócôhỏithêm:"Cóphảinhưđiđulịchkhông?"NhưngMartincười:"Quảlàýtưởng

kỳ cục!Không, tuyệt thực là đôi khi người ta khôngmuốn ăn".LàmSaongườitacóthểkhôngmuốnâncơchứ?-Alianghĩ.Chưacóainóivớicôđiềugìkỳquặchơnthế.Mặcdùvậy,côcũngnghĩđếntấtcảlũnhócởLaDiguesuốtngàyđikiếmthứgìđểăn,thậmchícảnhữngđứakhôngđóicũngvậy.Cônghĩtớinhữngkẻăncắptrongcácsiêuthịgầnsânbay,tớinhữngđứatrộmvặthoaquảvàtrứngtrongnhữngkhuvườnởvùnglâncận.

Martinkhôngtrảlờingaytứckhắc,dườngnhưchúđọcđượcđiềuAlianghĩ:"Ðãcómộtngàynàocháukhátcháyhọngchưa?""Rồiạ".Alianói."Lúccháuthậtkhát,cháucómuốnănkhông?"Côbélắcđầu."Khôngchứgì?Cháuchỉthèmuống,rấtthèm.Cháucócảmtưởngcháucóthểuốngsạchnướcởmáybơmvàvàolúcấynếungườitađưacháumộtđĩathứcănlớn,cháusẽtừchốivìđiềucháucầnchínhlànướckia".Martinngừnglờigiâylát.Chúmỉmcười:"Cũngtươngtự,khicháurấtđói,cháukhôngthíchngườitađưacháumộtvònước.Cháusẽnói,không,khôngphảibâygiờ,trướchếttôimuốnăncáiđã,ănthậtnhiềucóthểđượcvàrồisauđó,giảsửbụngvẫncòn chỗ chứa, tôi sẽ uống nước". "Nhưng chú không ăn mà cũng chẳnguống"-Aliathốtlên."Ðóchínhlàđiềuchúmuốnnóivớicháu,trăngnhỏạ-Martinnói-khingườituyệtthực,họkhôngmuốncảthứcănvànướcbởilẽhọ rất thèm thứ khác còn quan trọng hơn cả ăn và uống". "Vậy họ thèmmuốnđiềugì?" -Aliahỏi. "Chúa trời" -Martinđáp.Chúnóiđiềuđómộtcáchgiảndị,nhưthểlẽhiểnnhiênvàAliakhônghỏithêmnữa.Đâylàlầnđầu tiênMartinnóivềChúa trờivàviệcnàykhiếnAliahơisợhãi,khônghẳnlàhoảnghốt,nhưngnóđộtngộttáchxacôbé,đẩyluicôtítvềphíasau,dườngnhưtấtcảchiềurộngcủaLaDiguevớinhữngtúplềugỗvàđầmlầybênbờsôngchiarẽcôvớiMartin.

Songngườiđànôngdườngnhưkhôngnhậnthấyđiềuđó.Lúcnày,chúđứngdậy,nhìnlausậynghiêngngảtrênđầmlầybằngphẳng.Chúđưatayvuốt tócAlia và thong thả dạo bước trên con đường chạy qua thành phố,trongkhilũtrẻchạynhảyđằngtrướcchúđểchàomừngchútrởvề.

Vào thời kỳ đó,Martin bắt đầu việc dạy dỗ của mình, nhưng chẳngngườinàobiếtviệcnày.Tôimuốnnóikhônghẳn làmột sựdạydỗgiốngnhưmột thày tuhaymộtgiáoviênvì lẽnóđược tiếnhànhkhôngnghi lễtrịnh trọngvàngười tachẳngbiết rõnhữnggìđãhọc.Bọn trẻđãquen tớiđầuconđê,trướclâuđàicủaMartinvảngồiphệtxuốngđấtđểtángẫuvànôđùahoặcnghekểchuyện.Martinvẫnkhôngrờikhỏicáihòmcủamình,chú

tiếptụcsửachữađồđạc,mộtcáinồi,vanmộtnồiápsuấthaymộtổkhoávàviệcdạyhọcbắtđầu.Nhấtlàkhibọntrẻkéođếnsaubữatrưahoặctừtrườnghọctrởvề.Nhưngđôilúccũngcócảđànôngvàđànbàdorảnhviệcvàtrờiquáoibứcnênkhóngủ, lũnhócngồiđằng trước,ngaysátMartinvàAliacũngthíchngồiởđó.Chúnggâyhuyênnáo,khôngchịuởyêntạichỗ,songMartinhàilòngthấychúng.Chúnóivớichúng,hỏichúngđãlàmnhữnggìvà thấygì tạiLaDiguehayngoàibờbiển.Cónhữngđứarất thíchnói,kểnhữngchuyệnvôthưởngvôphạttrongnhiềugiờliền.Nhữngđứakhácimlặng,lấytaychemặtlúcMartinnóivớichúng.

SauđóMartinkểmộtcâuchuyện.Bọntrẻrấtthíchnghechuyện,chínhvìthếmàchúngđếnđây.KhiMartinbắtđầucâuchuyệncủamình,ngaycảkẻnghịchngợmnhấtcũngngồiim.Martinbiếtnhiềuchuyện,dàivàhơikỳquặcdiễnraởnhữngxứsởxalạmàchắchẳnngàyxưachútừngghéthăm.

Cóchuyệnvềbọntrẻxuốngsông,cưỡitrênmộtchiếcbèsậyvàđiquanhữngvươngquốckỳdiệu,nhữngcánhrừng,núinonvàcácthànhphốbíẩn,ra tậnbiển.Cóchuyệnkểvềconngườipháthiệnramộtcáigiếngdẫnvàogiữalòngquảđất,nơitồntạivươngquốccủalửa.Chuyệnvềnhàbuônnọđinhninhcóthểlàmgiàubằngcáchbántuyết,ôngtamangnhữngbaotuyết từđỉnhnúi caoxuống,nhưngkhi tới vùng thấp, ông ta chỉ cònmộtvũngnước.Chuyệnvềmộtcậubéphiêulưuđếnlâuđàinơicôngchúacủanhữnggiấcmơsống,nàngpháiđinhữnggiấcmơvàácmộngxuống trầngian.Chuyệnvềngườikhổnglồtạctượngnhữngngọnnúi,chuyệnconbéthuầnphụclũcáheo,chuyệnthuyềntrườngTecumđãcócôngcứusốngmộtchúhảiâulớnvàconchimđãtrảơnbằngcáchdạyôngbímậtđểbiếtbay.Ấylànhữngcâuchuyệnhấpdẫn,hayđếnnỗingườitađôikhingủthiếpđitrướckhingheđoạnkết.Martinthủthỉkể,làmđiệubộ,chốcchốclạingừngđểngười tacó thểđặtcâuhỏi.Trong lúcnói,cặpmắtchú rực lên,dườngnhưchúcũnghếtsứcvuithích.

Trong số tất cả các câu chuyện Martin kể, bọn trẻ thích chuyện vềHazarannhất.Chúngkhônghiểucặnkẽlắmsongtấtcảbọnđềunínthởkhicâuchuyệnbắtđầu.Cómộtcôbé tên làTrèfle,đó làmộtcái tênkỳquặcngườitađặtchocô,khôngnghingờlàdocáivếtnhỏtrênmá,gầntai tráicủacô,giốnghệtmộtcâycỏba lá.Trèflenghèo, rấtnghèo,nghèoxơxácđếnđộ cô chẳng cógì để ănngoàimột ít bánhvàquả cây cô lượmđượctrongbụi.Côsống thui thủimộtmình trongmột túp lềucủanhữngngười

chăncừu,chơvơgiữađámngấygaivàđá,chẳngmộtaiquantâmđếncô.Nhưngkhi thấycôđơnđộcvàbuồn tẻ,nhữngconvậtnhỏsống trêncánhđồngđãtrởthànhbạncủacôbé.Chúngthườngxuyênđếnthămcôsớmtốivàtròchuyệnvớicôđểgiảikhuây,chúngdạochơivàkểchuyệnchocôbénghevìTrèlebiếtnóingônngữcủachúng.CómộtconkiếntênlàZoé,mộtchúthằnlằntênZoof,mộtconchimsẻtênPipit,mộtconchuồnchuồntênlàZellvàđủloạibướmvàng,xanh,đỏ,nâu.NgoàiracòncómộtchúbọhungthôngtháitênKeprvàmộtconchâuchấucộxanhtắmnắngtrênđámlá.CôbéTrèflerất tử tếvớicácconvậtvàchúngyêuquýcôvì lẽđó.MộthômTrèflecònbuồnbãhơnthườnglệbởilẽcôchẳngcòngìđểmàăn,conchâuchấucộxanhgọicô.Bạncómuốnthayđổimộtcuộcđờikhông?-Conchâuchấuhuýtlênhỏicô.Làmsaotôicóthểđổiđờiđược-Trèfleđáp-tôichẳngcó gì ăn và côi cútmột thânmộtmình.-Bạn có thể làmđiều đó nếu bạnmuốn-châuchấunói-chỉcầnđếnxứsởcủaHazaran.-Ðấtnướcấyralàmsao?-Trèflehỏi-Tôichưatừngbaogiờnghenóivềxứsởnọ.-Ðểtớiđượcđó,bạnphải trả lởicâuhỏicủangườicanhcửacủaHazaran.Nhưngtrướctiênbạnphải thông tuệ, cựckỳ thông tuệmới có thểgiảiđápnổi.KhiđóTrèfleđigặpbọhungKeprđangđậutrênthâncâyhoahồngvàbảonó:nàyKepr,hãydạy tôinhữnggì cầnbiếtvà tôimuốnđi tớiHazaran.Suốtmộtthờigiandài,bọhungvàchâuchấucộxanhdạychocôbétấtcảnhữngđiềuchúngbiết.Chúngdạycôđoánthờitiếthoặcđoánbiếtnhữnggìlũngườihạtiệnnghĩ,dạychữatrịchứngsốtvàcácloạibệnhtật.Chúngcòndạycôhỏiconbọngựaxemnhữngđứatrẻsắpsinhralàtraihaylàgái,vìrằngloàibọngựabiếtbímậtnọvàtrảlờibằngcáchgiơcànglênlàmộtbétrai,hạcàngxuống là một bé gái. Cô bé Trèfle học tất cả và rất nhiều thứ khác nữa,nhữngđiềubímậtvàbíẩn,Khiconbọhungvàchâuchấucộxanhkếtthúcviệcdạydỗ,mộtngàykia,cómộtngườiđếnlàng.Ôngtaănvậnsangtrọngvàgiốngmộthoàng tửhaymộtvịbộ trưởng.Ông tađiqua làngvàphánbảo:Tatìmmộtngười.Nhưngdânlàngkhônghiểu.LúcđóTrèfleđếngặpông ta và nói: tôi chính là ngườimà ngài cần tìm kiếm. Tôimuốn đi tớiHazaran.NgườinọhơisửngsốtbởicôbéTrèflerấtnghèovàdườngnhưhếtsứcdốtnát.Côcóbiếtgiảiđápcáccâuhỏikhông?-Vịbộtrưởnghỏi-Nếucôkhôngthểtrảlờiđược,côsẽkhôngbaogiờcóthểtớixứsởcủaHazaran.-Tôisẽgiảiđápcáccâuhỏi-Trèflenói.Tuynhiêncôsợkhôngchắcchắncóthểtrảlờiđược.Vậythìhãytrảlờinhữngcâuhỏicủatanêura.Nếucôbiếtlờigiảiđáp,côsẽlàcôngchúacủaHazaran.Sauđâylàbacâuhỏi.

Martinngừnglờitronggiâylátvàbọntrẻchờđợi.Đâylàcâuhỏithứ

nhất-vịbộtrưởngnói.Trongbữaănmàtađượcmời,chatamangchotabamónănrấtngon.Móntaytacóthểcầm,miệngtakhôngthểănđược.Móntaytacóthểlấy,taytakhôngthểgiữđược.Mónmiệngtacóthểănđược,miệngtakhôngthểgiữđược.Côbésuynghĩrồinói: tôicóthểtrảlờicâuhỏinày.Vịbộtrưởngngạcnhiênnhìncôbởilẽchotớilúcđóchưamộtaitrảlờiđược.Ðâylàcâuđốthứhai-Vịbộtrưởngtiếptục-chatamờitatớibốnngôinhàcủaông.Ngôithứnhấtởphươngbắc,nghèovàbuồntẻ.Ngôithứhainằmởphíađôngđầyhoa.Ngôinhàthứbaởphươngnamlàcáinhàđẹpnhất.Ngôinhàthứtưởphươngtây,khitavào,tanhậnđượcmộtmónqua tặng, tuy nhiên ta càng nghèo hơn. Tôi có thể giải đáp câu hỏi này -Trèfle lại nói.Vị bộ trường càng kinh ngạc hơn, vì rằng cũng chẳngmộtngườinàotrảlờinổicâuhỏinọ.Đâylàcâuthứba-vịbộtrưởngnói-gươngmặtcủachatatuyệtđẹp,tuyvậytakhôngthểtrôngthấynó.Vớiông,ngườiđầytớcủatanhảymúahàngngày.Nhưngmẹtacònxinhđẹphơnthế,tócbàđenmướtvàkhuônmặttrắngnhưtuyết.Bàđeonhiềuđồtrangsứcvàcoisóckhitangủ.Trèflelạingẫmnghĩvàrahiệucôsẽgiảithíchcáccâuđố.Cônóiđâylàlờigiảithứnhất:bữaănmàtađượcmờichínhlàthếgiớinơitasinh ra.Bamón ăn tuyệt diệumà cha tamangđến cho ta là đất, nướcvàkhôngkhí.Taytacóthểlấyđấtsongkhôngthểănđược.Taytacóthểlấynước,songkhôngthểgiữđược.Miệngtacóthểhớpkhôngkhí,songtaphảithởra.

Martinngừnglạimộtchốcvàlũnhócbốcđấtlêntayvàđểnướcchảyrakhỏikẽtay.Chúngthổiphùphùrađằngtrước.Ðâylàlờigiảichocâuhỏithứhai:bốnngôinhàmàchatamớitađếnchínhlàbốnmùatrongnăm.Cáithứnhấtởhướngbắc,buồnvànghèolànhàcủamùađông.Nhàphíađôngnơicónhiềuhoa, lànhàcủamùaxuân.Nhàphíanamđẹpnhất lànhàcủamùahạ.Ngôinhàởhướngtâylànhàcủamùathuvàkhivàotrong,tanhậnđượcmónquànămmớikhiếntanghèohơnvềsứclựcbởitagiàhơn,Vịbộtrưởnggậtgùtánđồngvìôngtavôcùngsửngsốtvềsựhiểubiếtuyênbáccủacôbé.Câutrảlờicuốicùngthậtđơngiản-Trèflenói-ngườichúngtagọilàchatứclàmặttrờimàtakhôngthểnhìnthẳngvào.Ngườiđầytớnhảymúavớiôngchínhlàbóngtối.Ngườichúngtagọilàmẹchínhlàđêm,tócmẹđenmướtvàmặtsángtựamặttrăng.Đồtrangsứccủabàchínhlànhữngvìsao.Ðólànghĩacủacáccâuđố.KhivịbộtrưởngđãnghecáclờigiảiđápcủaTrèfle,ôngtabènhạlệnhvàtấtcảchimchóctrêntrờiđếnđưacôbétớitậnxứsởcủaHazaran.Ấylàmộtđấtnướcxatítmùtắp,xađếnnỗilũchimphảibaysuốtnhiềuđêmngày,nhưngkhiTrèfleđếnnơicôđãngẩnngơthán

phụcvìcôkhônghìnhdungnổinhữnggìđẹpđếnvậythậmchítrongmơ.

ĐếnđâyMartinlạingừngmộtchútcònbọntrẻnónglònghỏi:Thếnào?XứsởHazaranrasaonhỉ?Dĩnhiênlàmọithứđềutođẹpvàcónhữngkhuvườnđầyhoavàbướm,nhữngdòngsôngsángloángnhưđúcbằngbạc,câycốicaolớnvàphủđầycácloạiquả.Nơiđâyquầntụchimchóc,tấtcảcácloàichimtrênđời.Chúngbaychuyềntừcànhnọsangcànhkia,cahótsuốtngàyvàkhiTrèfletới,chúngquâyquầnquanhcôbéđểchàomừng.ChúngcónhữngbộlôngđủmàusắcvànhảymúatrướcmặtTrèflevìsungsướngcómộtnàngcôngchúanhưcô.

Rồibầychimhétbayđến,ấylàcácvịbộtrườngcủavuacácloàichimvàchúngđưacôtớitậncungđiệncủaHazaran.Quốcvươnglàmộtchúhọamihóthaymêliđếnmứcmọingườinínlặngđểnghenó.KểtừđóTrèflesốngtrongcungđiệncủaquốcvươngvàvìcôđãbiếtngônngữcủaloàivậtnêncôcũnghọccahátđểđáptừvuaHazaran.Côđãởlạixứsởnàyvàcólẽvẫn còn sống ở đó, khi Trèflemuốn thăm trái đất, cô hóa thànhmột conchimsẻngôvàbayvềgặpbạnbècònởđó.Rồicôlạitrởvềnhà,trongkhuvườnrộnglớnmàcôđãtrởthànhcôngchúa.

Lúccâuchuyệnkếtthúc,lũnhóctừngđứamộtquayvềnhà.Alialuônlàngườicuốicũngnánlại trướcnhàMartin.Côbéchỉravềkhichúquayvàolâuđàicủamìnhvàtrảichiếuđingủ.CôlữngthữngbướctrêncácconđườngcủaLaDigue,trongkhinhữngcâyđèngazthắplênbêntrongnhữngcănlều,vàcôbékhôngbuồnnữa.Alianghĩđếnngàycóthểmộtngườiđànôngănvậnnhưmộtvịbộtrưởngsẽđến,ôngtanhìnquanhvàbảo:“Tatớitìmmộtngười”.

Đúngvàokhoảng thờikỳấy,chínhphủbắtđầu tớiđây, tớiLaDiguecủangườiPháp.Mộtđámngườikỳcụckéođếnmộthailầnmỗituần,trongnhững chiếc xe hơimàu đen và xe tảimàu da cam đậu trên đường, ngaytrướcđịaphậncủathànhphổ.Họmặcsứclàmmọiđiềumàchẳngcầnlýdo,nhưđochiềudàicácconđường,khoảngcáchgiữacácngôinhà,lấymộtítđấtđỏvàonhữngchiếchộpsắt,mộtchútnướcvàocácốngthủytinhvàmộtítkhôngkhítrongnhữngquảcầunhỏmàuvàng.Họđặtnhiềucâuhỏichonhữngngườihọgặp,nhấtlàcánhđànôngvìđámphụnữtỏrakhônghiểulắmnhữnggìhộnóivàchungquyhọkhôngdámtrảlời.

Khiđilấynướcởmáybơm,Aliadừngchânquansátđámngườinọđiqua,nhưngcôbiếtthừahọkhôngđếnđểtìmmộtngười.Khôngphảihọđếnđểhỏinhữngcâu chophépđi tới xứ sở củaHazaran.Vảchănghọkhôngquantâmđếnlũtrẻvàchẳngbaogiờhỏihanchúng.Cónhữngngườivớivẻnghiêmtúcmặccomlêxámvàxáchnhữngchiếcvalinhỏbằngda,nhữngsinhviên,nhữngcôcậumặcáosăngđayvàanorac toxù.Sốnàykỳquặchơncảbởihọnêuranhữngcâuhỏimàtấtcảmọingườiđềuhiểuvềthờitiếthoặcvềgiađình,nhưngngườitachỉkhônghiểutạisaohọlạihỏinhữngvấnđềđó.Họghinhữngcâutrảlờivàosổcứnhưnhữngđiềucựckỳquantrọngvàchụp rấtnhiềuảnhvềnhữngcănnhàghépvángỗnhư thểchúngxứngđượcnhưvậy.Thậmchíhọchụpảnhnhữnggìcótrongnhàvớimộtcâyđènnhỏphátraánhsángchóilòahơncảmặttrời.

Ítlâusaungườitamớivỡlẽkhibiếtđượcđólàcácquýôngvànhữngsinhviêncủachínhphủđếnđểchuyểntấtcảthànhphốvàmọingườitớimộtđịađiểmkhác.ChínhphủđãquyếtđịnhrằngLaDiguekhôngđượctồntạinữavìnóquágầnđườngvàsânbay,hoặccólẽhọcầnđấtđaiđểxâydựngcác tòanhàvàvănphòng.Người tabiếtđượcchuyệnnàyvìhọphânphátgiấytờchohếtthảymọigiađìnhnhằmthôngbáotấtcảmọingườiphảirađivàthànhphốsẽbịmáymócvàxetảiphátrụi.Nhữngsinhviêncủachínhphủchomọingườixemnhữngbảnvẽgiới thiệu thànhphốmớihọsẽxâyphíathượngnguồnconsông.Ðólànhữngđiềuhếtsứckỳlạvớinhữngngôinhàchẳnggiốngchútgìvớinhữnggìdânnơiđâytừngbiết,nhữngtòanhàlớnvuôngvắnvớicáccửasốgiốnghệtnhữngcái lỗbằnggạch.Giữamỗitoànhà,cómộtkhoảngsânrộng,trồngcâycốivàđườngphốthẳngtắpnhưđườngrayxelửa.NhữngngườisinhviêngọilàThànhphốTươnglaivàkhihọnóichuyệnđóvớiđànôngđànbàởLaDigue,họcóvẻrấthàilòng,mắthọlấplánhvàhọkhoachânmúatay.Hẳnlàvìhọđãvẽcácbảnthiếtkế.

KhichínhphủquyếtđịnhsẽphảhuỷLaDiguevàkhôngaicóthểởlại,cầnphảicósựđồngýcủangườicótráchnhiệm.NhưngkhôngcóngườiđảmđươngtạiLaDigue.Ngườitađãquensốngnhưvậybởilẽchođếnlúcnàychẳngaicầnmộtnhânvậttươngtự.Chínhphủđãtìmmộtngườimuốncángđáng vai trò này và viên quản lý khu đã được để cử. Khi ấy chính phủthườngđếnnhàôngtađểnóichuyệnvềThànhphốTươnglaivàthậmchíđôikhihọđưaôngtađitrênmộtchiếcxemàuđenđểđếnvănphòngkýcácloạigiấytờvàmọiviệctheođúngnguyêntắc.HẳncólẽChínhphủđãgặpMartintronglâuđàicủachú,songkhôngmộtaiđảđộngđếnchúvàchúở

quáxa,tậncùngcủaLaDigue,gầnđầmlầy.Dẫusao,chúchẳngmuốnkýkếtgìvàmọingườiđồrằngchúđãquágià.

KhiMartin biết tin, chú không nói gì, nhưng người ta cảm thấy chúkhôngthíchchuyệnnày.Chúđãdựnglênlâuđàicủamìnhởnơichúmuốnvàchúhoàn toànkhôngmuốndờiđến chỗkhác chútnào,nhất là tạimộttrongnhữngtòanhàcủaThànhphốTươnglaigiốngmộtđốnggạch.Sauđó,chúbắtđầutuyệtthực,nhưngkhôngphảimộtđợttuyệtthựcvàingàynhưthườnglệ.Mộtcuộctuyệtthựckinhkhủngkéodàihàngtuầnlễ,dườngnhưkhôngcóngàykếtthúc.

Ngàyngày,Aliađếnnhàmangchochúbánhmỳvànhữngđứatrẻkháccũngtớivớicảđĩathứcăn,hyvọngrằngMartinsẽdậy.Tuynhiênchúvẫncứnằmlỳtrênchiếu,mặtxoayracửavàlàndachútrởnêntáinhợtdướisựkhôhéotrướckia.Đôimắtsẫmmàulelóimộtthứánhsánguámdochúngmệt mỏi và đau đớn vì nhìn không nghỉ. Ðêm chú không ngủ. Chú giữnguyên tư thế như vậy, không động cựa, nằm dài trên đất,mặt hướng vềcánhcửađểmở,dõimắtvàođêm.

Aliangồicạnhchú,côbé laumặtchúbằngmộtmảnhvảiướtđể làmsạchbụivàgiócuốnphủlênchúgiốngnhưlênmộttảngđá.Chúuốngmộtítnước trong vò, chỉ vài ngụm cho cả ngày. Alia nói: "Bây giờ chú khôngmuốnănư?Cháuđembánhtớichochúđâynày".Martingượngcười,xongmiệngchúđầynhọcmệtvàchỉcặpmắtchúlộánhcười.Aliacảmthấytimmình co thắt vì cô bé nghĩ rằngMartin sắp chết. "Có phải vì chú khôngmuốndờiđinênchúkhôngđóikhông?"-Aliahỏi.Martinkhôngđápnhưngmắtchúlêntiếngvớiánhđầymệtmỏivàđauđớn.Chúngdõirangoàiquakhuôncửathấpđểngỏ,mặtđấtlausậy,bầutrờixanh."Cólẽchúhẳnkhôngđếnthànhphốmớiđằngkiacùngcháu.Cóthểchúlạiphảiquayvềđấtnướctuyệtđẹpcủamình,nơichútừđótới,nơimọingườiđềunhưcáchoàngtửvàcôngchúa".

Giờđâysinhviêncủachínhphủđếnítthườngxuyênhơn,rồihọkhôngtớinữa.Alia trôngchừnghọ trongkhi làmviệc tạinhàbácgáihoặc tronglúclấynướctạimáybơm.Côbéđểýxemôtôcủahọcóđậutrênđường,ởcửangõthànhphốkhông.RồicôchạybăngđếnlâuđàicủaMartin."Hômnayhọcũngkhôngđến!"Côhổnhểntronghơithởđứtquãng."Họsẽkhôngtới đây nữa! Chú nghe thấy không?Xong rồi, họ sẽ không đến nữa đâu,

chúngtasẽởlạinơinày!"

Timcôbéđậprấtmạnh,vìcônghĩrằngchínhMartinđãtốngkhứđámsinhviênkiađichỉbằngcáchtuyệtthực."Cháuchắcđấychứ?"-Martinhỏi.Giọngchúrấtchậmrãivàchúchốngkhuỷutayhơinhỏmdậy."Họđãkhôngđếnbangàynayrồi!""Bangày?""Bâygiờhọsẽkhôngđếnnữađâu,cháuchắc vậy!" Alia bẻmộtmẩu bánh và đưa choMartin. "Không, không ănngaylậptứcđược-ngườiđànôngnói-trướchếtchúphảirửaráycáiđã".TựavàoAlia,chúloạngchoạngđivàibướcrangoài.Côbéđưachúratậnsông,láchquađámlausậy,Martinquỳgốivàthongthảrửamặt.Vàchúcạorâuvàchảitócchẳngchútvộivãvànhưthểchúvừamớingủdậy.Sauđóchúđếnngồitrêncáihòmdướiánhnắng,vàănbánhcủaAlia.LúcnàybọntrẻlũlượtmangthứcăntớivàMartinănnhữnggìngườitachovàngỏlờicámơn.Khiđãkhánonê,chútrởvàonhàvàlạinằmdàinhưtrước."Bâygiờchúphảingủ"-chúnói.Tuynhiênlũnhócvẫnngồibệttrướccửanhàđểxemchúngủ.

TronglúcMartinngủ thìnhữngchiếcxehơimới tinhđãquay trở lại.Trướctiênlànhữngngườimặccomlêxám,xáchnhữngchiếcvaliđen.Họđithẳngtớinhàviênquảnlýkhudâncư.Rồiđámsinhviêncũngkéođến,cònđônghơnlầnđầu.

Aliađứngim,lưngtựavàotườngmộtngôinhàtrongkhiđámngườinọdiễuquatrướcmặtcôvàsảibướcđếnquảngtrườngnơiđặtbơmnướcngọt.Họ tụ tập lạivàdườngnhưchờđợiđiềugì.Rồinhữngngườibậnđồxámcũngxuấthiện,cóviênquảnlýkhucùngđi.Nhữngngườimặcđồxámnóivới ông ta song ông ta lắc đầu và cuối cùng,một trong những người củachínhphủ,bằngmộtgiọngrõràng,vangxathôngbáochotấtcảmọingười.Ôngtachỉnóimộtcáchđơngiảnrằngviệckhởihànhsẽdiễnravào8giờsángngàymai.Cácxetảicủachínhphủsẽđếnchởmọingườiđếnvùngđấtmới,nơingười tasẽsớmxâydựngThànhPhốTươngLai.Anhtacònnóirằngcácsinhviênchínhphủsẽtìnhnguyệngiúpdânchúngchấtđồđạclênxetải.

Alia không dám động đậy, ngay cả khi những ngườimặc đồ xám vàđám sinh viên lại ra đi trên những chiếc xe ôtô của họ. Cô bé nghĩ đếnMartinlúcnàychắchẳnsắpchếtbởingườichúchẳngbaogiờcònmuốnănuốngnữa.

Khiấycôbéđitìmchỗẩnlánhxanhấtcóthểđược,giữađámlausậybênsông.Côngồitrênđámđácuộivànhìnmặttrờilặn,Ngàymai,khimặttrời cũng ở chỗ này, thì đã chẳng còn một bóng người ở La Digue nữa.Nhữngchiếcmáyủisẽchàsátthànhphố,húctungcácngôinhàchẳngkhácnàonhữnghộpdiêmvàsẽchỉcònlạinhữngvếtlốpxevàbánhxíchtrênmặtđấtbịcàyxới.Aliaimlìmhồilâutrongbàisậyvensông.Ðêmxuống,mộtđêmlạnhlẽođượcchiếutỏabởivầngtrăngtròntrặnmàutrắngbạc.NhưngAliakhôngmuốnquayvềnhàbác.Côbắtđầubướcquađámlaulách,dọctheodòngsông,chotớikhiđếnđầmlầy.Caohơnmộtchút,côđoánrahìnhdạng tròncủa lâuđàicủaMartin.Côbé lắngnghebầycóckêuộpoạpvànướcsôngchảyrìrầmđềuđềuphíabênkiađầm.

KhiAlia đến trướcnhàMartin, côbénhìn thấy chúđứngnhư tượng.Khuônmặtđượcánhtrăngsoisángcòncặpmắttựanướcsông,sẫmtốivàlấplánh.Martinngórađầmlầy,vềphíacửasôngrộnglớntrảirabãiđácuộimênhmônglấplóaánhlântinh.Ngườiđànôngxoayvềphíacôvàcáinhìncủachútrànđầymộtsứcmạnhlạthườngdườngnhưphátquangthậtsự."Tatìmcháu"-Martinnói."Chúsắpđiư?"-Aliakhẽthốt lên."Phải, tasẽđingaylậptức".ChúnhìnAlianhưđùacợt:"cháucómuốnđivớitakhông?".Alia cảm thấy niềm vui đột nhiên nở phồng trong phổi và họng. Cô nói,giọnglúcnàynhưkêulên:"Chờcháuvới!Chờcháuvới!"

Côbéchạyquacácđườngphố,đậpcửatấtcảcácnhàvàhét to:"Lạiđâymau!Lạiđây!Chúngtasẽđiliền!"Bọntrẻvàđámphụnữrakhỏinhàtrước tiên vì họ đã hiểu. Rồi cánh đàn ông cũng vậy, người này tiếp saungười kia.Dân chúngLaDigue đổ ra chật các ngả đường.Người ta đemnhữnggìcóthểdướiánhsángcủacáccâyđènpin,nàobao,thùngđồlàmbếp.Lũnhóclahétvàchạytrênđường,vừalặplạicùngmộtcâu:"Chúngtađithôi!Chúngtađithôi!"

Khimọi người tới nhàMartin, cómột thoảng im lặng như lưỡng lự.Thậmchíviênquản lýkhucũngchẳngdámhohegìvì lẽmọingườiđềucảmthấyđólàmộtsựbíẩn.Martinvẫnđứngbấtđộngtrướcconđườngmởvàođámlausậy.Rồichẳngnóimộtlờivớiđámđôngđangchờđợi,chúbắtđầu lênđường,đivềphíadòngsông.Khiấynhữngngườikhácbámđằngsauchú.Chúđềuđặntiếnbước,khôngngoáilại,khôngtrùtrừnhưthểbiếtrõmìnhđiđâu,vàhọkhôngsợnữa.Dòngnướcđensẫmtỏaánhquanhcơ

thểMartin,tronglúcchúlộiquasông.Lũtrẻnắmtayđànbàvàđànôngvàđámđôngcũngtừtừtiếnlêntrongnướcsônggiálạnh.Phíatrướcmặt,bênkiadòngsôngđenvớinhữngbãiđácuộiphátlânquang,khibướctrênlòngsôngtrơntruội,tấmváydánvàobụngvàđùi,Aliatrôngthấydảisẫmtốicủabờbênkia,nơichẳngmộttiasángnàolấplánh.

NGƯỜICHƯABAOGIỜTHẤYBIỂN

Nó tên là Daniel nhưng rất thích được gọi là Sindbad vì nó đã đọcnhữngcuộcphiêulưucủanhânvậtnọtrongmộtcuốnsáchđóngbìađỏtotướngmànóluônmangtheobênmình,đếnlớphọccũngnhưtrongnhàngủnộitrú.Thậtratôiđinhninhrằngnóchẳngbaogiờđọcđượcgìngoàicuốnsáchnóitrên.Nókhôngđảđộngtớichuyệnđó,trừphithỉnhthoảngngườitahỏi.Khiấyđôimắtđencủanólấplánhmãnhliệthơnvàkhuônmặtnhọnđộtnhiêntrởnênlinhhoạt.Songđólàmộtcậubéítnói.Nókhôngthamgiavào chuyện của người khác, trừ khi đó là chuyện về biển hoặc cuộc dungoạn.Phầnlớnconngườisốngtrêncạn.Họsinhratrênđấtvàchínhđấtvànhững sản vật của đất khiến họ lưu tâm. Thậm chí các thuỷ thủ cũng làngườicủađất,họyêunhàcửavàphụnữ,họbàntánvềchínhtrịvàxehơi.Nhưngnó,Daniel,lạinhưthểthuộcvềdònggiốngkháchẳn.Nhữngthứcótrênmặtđấtlàmnóbuồnchán,nhữngcửahàng,xecộ,âmnhạc,phimảnhvàtấtnhiênlànhữngbàigiảngởtrườngtrunghọc.Nóchằngbuồnnóigì,thậmchỉchẳngthèmngápđểbiểulộsựbuồnbực.Tuynhiênnóvẫnnántạichỗ,ngồitrênmộtchiếcghếdàihaytrênbậccầuthangtrướcsânchơi,nhìnvàokhoảngkhông.Ðólàmộthọcsinhxoàng,mỗiquýchỉvừađiểmđủtrụlại.Khimộtgiáoviênxướngtên,nóđứnglênđọcthuộclòngbàihọc,rồilạingồixuốngvàthếlàxong.Nhưthểnóngủmởmắtvậy.

Ngaycảkhingườitanóitớibiển,điểunàycũngchằngkhiểnnóquantâmđược lâu.Nó lắng nghemột lát, hỏi han vài ba câu rồi nhận thấy họkhôngthựcsựnóivềbiển,màlàvềchuyệntắm,vềđisănngầm,nhữngbãibiểnvànhữngcơncảmnắng.Lúcđónóbènbỏđi,quayvềngồitrêncáighếdàihoặctrênbậccẩuthangquenthuộc,dõimắtvàokhoảngtrống.Nókhôngmuốnnghenóivềloạibiểnấy.Đólàmộtloạibiểnkhác,ngườitachẳngbiếtrõbiểngì,nhưnglàmộtthúbiểnkhác.

Chuyệnlàvậytrướckhinóbiếnmắt,trướckhinórađi.Khôngmộtaihìnhdungnổimộtngàykìanóbỏđi,tôimuốnnóimộtcuộcrađithựcsự,khôngtrởlại.Nónghèoxác,chanócómộtkhoảngđấttrồngtrọtnhỏcáchthànhphốchừngvàicâysố.CònDanielphảimặcbộđồxámcủahọcsinhnộitrúbởilẽgiađìnhnóởquáxađểnócóthểtrởvềnhàmỗitối.Nócóba

hoặcbốnngườianhmàngườitakhôngbiếtmặtngườinào.Danielchẳnghềcóbạnbè,chẳngquenbiếtmộtaivàcũngchẳngaibiếtnó.Cólẽnóthíchnhưvậyhơnđểkhỏibịràngbuộc.Khuônmặtnhònnhọncủanókhákỳcụcvớicặpmắthuyềnđẹp,lãnhđạm.

Danielkhônghérăngvớibấtkỳngườinào.Nhưnghẳnnósửasoạntấtcảchothờiđiểmấy,chắcchắnthế.Nóđãchuẩnbịhếtthảytrongđầu,ghinhớcácconđường,bảnđồvàtênnhữngthànhphốphảiđiqua.Cólẽnóđãướcmơvềnhiềuđiều,ngàylạingàyvàhàngđêmkhinằmtrêngiườngtrongký túcxá, trong lúcnhữngđứa trẻkhácđùa tếuvà lénhút thuốc.Nónghĩđếnnhữngdòngsônglữnglờtrôivềcửasông,tớitiếngtáotáccủabầychimmòngbiển,gió,nhữngcơngiôngrítlêngiữanhữngcộtbuồmvànhữngnàngtiêncátrêncáccâycọctiêu.

Danielbỏđivàođầumùađông,khoảnggiữathángchín.Khiđámhọcsinhnộitrúthứcdậytrongkýtúcxátolớnmàuxám,nóđãbiếnmất.Ngườita lập tức nhận ra điều đó, ngay khi mở mắt, vì giường của Daniel cònnguyênvẹn.Cáctấmchănđượckéocẩnthậnvàtấtcảđềuhếtsứcngănnắp.Khiđóngườitachỉthốtlên:"Này!Danielđãđirồi!"màchẳngthựcsựngạcnhiêncholắmbởilẽdầusaođãbiếtmangmángrằngviệcnàysẽxảyđến.Songkhôngainóigìkhácvìhọkhôngmuốngặplạinó.

Ngaycảnhữnghọcsinhhaychuyệnnhấtcủalớptrungcũngchẳngnóigì.Chungquy,chúngcóthểnóigãkiachứ?Chúngchẳngbiếtgìhết.Suốtmộtthờigiandài,chúngthìthào,ngoàisânhaytronggiờtiếngPháp,nhưngđóchỉlànhữngmẩuchuyệnrờirạcmàchỉchúngtôibiếtnghĩa.“Cậucholàbâygiờnóđã tớinơichưa?”“Cậunghĩ thếư?Chưađâu,cònxa lắm,cậubiếtđấy...” “Ngàymai chăng?”“Ờ,có thể.”Nhữngđứa táobạonhấtbảo:“CóthểnóđãởChâuMỹ…”Cònnhữngđứabiquanthìnói:“Úichà,cólẽhômnaynósẽquayvềchomàxem.”

Nhưngnếuchúngtôi imlặng, trái lạicâuchuyệncóvẻxônxaotronggiớilãnhđạo.Cácgiáoviên,cácgiámthịbịtriệutậpđềuđặnlênvănphònghiệutrưởngvàthậmchíđếnđồncảnhsát.Thỉnhthoảng,nhữngviênthanhtralạivềvàvặnhỏitừnghọcsinhmộthòngcốgắngmoitintức.

Lẽdĩnhiên,chúngtôinóivềmọichuyện,trừcáimàchúngtôibiết,về

biển.Chúngtôinóivềnúinon,vềthànhphổ,vềnhữngkhobáu,thậmchícảnhữngkẻlangthangbắtcóctrẻconvàđộiquânlêdương.Chúngtôilôiranhữngchuyệngiờiơiđấthỡiđể làmrốihướngđiểu tra,đámgiáoviênvàgiámthịngàycàngcáukỉnhvàtrởnêngiậndữ.

Sựồnĩkéođàinhiềutuần,nhiềutháng.ĐãxuấthiệnvàibamẩunhắntìmtrênbáochívớiđặcđiểmnhândạngcủaDanielvàmộttấmảnhchẳnghềgiốngnó.Rồitấtcảđộtngộtdịuđidochúngtôithấmmệtvìcâuchuyệnnày.Cólẽmọingườiđềubiếtrằngnósẽchẳngbaogiờtrởlại.

ChamẹcủaDanielđãkhuâykhoảdầnbởilẽhọquánghèovàchẳngcógìkhácphảilàm.Cảnhsátrataysắpxếpvụviệc,đólànhữnggìchínhhọnói,vàcònthêmvàiđiềuđượccácgiáoviênvàgiámthịlặplại,nhưthểđólàchuyệnthườngtình,trongkhivớichúngtôilạihếtsứckỳdị.Họbảorằngmỗinămcóhàngchụcngànngườibiếnmấtkhôngđểlạidấuvếtvàngườitachẳngbaogiờcòngặplạihọ.Cánhgiáoviênvàgiámthịnhắclạicâunàyvànhúnvainhưthểđólàđiềuvặtvãnhnhấttrầnđời,nhưngkhichúngtôinghenhữnglờinàylạikhiếnchúngtôimơước,bắtđầukhơidậytrongsâuthẳmbảnthânmộtgiấcmơthầmkínvàđầymêhoặc,cỏnchưađếnhồikếtthúc.

KhiDanieltớinơi,chắcchắnlàbanđêm,trênmộtchuyếntàuhàngdàidặclănbánhđêmngàytrongmộtkhoảngthờigianrấtlâu.Nhũngđoàntàuhàng,thườngchạybanđêmvìchúngdàivàđirấtchậm,từđầumốiđườngsắtnày tôiđầumốikhác.Danielnằm trênsàncứng,cuộnmình trongmộtmảnhbaovảicũ.Nónhìnquacửacóchấnsongthưa,tronglúccontàugiảmtốcđộvàdừnglại,bánhnghiềnkenkétdọckhucảng.Danielmởcửa,nhảylênđườngvàchạydọctaluychotớikhitìmđượcmộtlốiqua.Nókhôngcóhànhlýgìcả,chỉmangmộtcáitúilínhthuỷmàuxanhnướcbiểnluônkèkèbênmình,trongđểcuốnsáchcũbìađỏ.

Giờđây,nótựdovàcảmthấylạnh.SauchừngấygiờvạvậttrêntoatàukhiếnđôichânDanielnhứcnhối.Ðêmxuống,trờiđổmưa.Danielbướcthậtnhanhtrongchừngmựccóthểđểrờikhỏithànhphổ.Nókhôngbiếtmìnhđiđâu.Nótiếnthẳngvềphíatrướcgiữacácbứctườngnhàkho,trênconđườnglấp lánhánhsaocủanhữngcộtđènđường.Chẳng thấymộtbóngngườiởnơinày,cũngkhôngcónhữngcáitênviếttrêncácmảngtường.Nhưngbiểnthìkhôngxanữa.Danielđoánnóđâuđóphíabênphải,ẩnsaunhữngtòanhàđồsộxâybằngximăng,phíabênkiabờtường.Biểnđắmchìmtrongđêm.

Một látsau,Danielcảmthấymệtmỏidocuốcbộ.Lúcnàynóđãđếnvùngnôngthônvàthànhphốhấpháyphíaxađằngsaunó.Đêmđenkịt,đấtvàbiểntrởnênvôhình.Daniel tìmmộtchỗđể tránhmưagióvàchuivàomộtchiếclềuvángỗbênlềđường.Nódọnchỗngủchotớisángtạinơinày.ĐãnhiềungàynayDanielkhôngngủvàcó thểnóikhôngănuống,bởi lẽluônphải trôngchừngquacửa toa tàu.Nóbiết thừarằngkhôngnênchạmtráncảnhsát.Khiấy,náukỹtíttrongtúplềugỗ,Danielnhấmnhápmộtchútbánhmìvàngủthiếpđi.

Khinó thứcgiấc,mặt trờiđã lêncaovàDaniel rakhỏi lều,nheomắtdạovàibước.CómộtconđườngdẫntớiđụncátvàDanielbắtđầulầntheoconđườngnọ.Timnóđậpmạnhhơnvìbiếtcáinótìmnằmphíabênkiacồncát,cáchkhôngđầyhaitrămmét.Nóchạytrênđường,leoquacondốccát,gió thổimỗi lúcmộtmạnh hơn,mang theo tiếng động vàmùi lạ.Rồi nócũngđãtớiđỉnhcồncátvàthìnhlìnhnótrôngthấybiển.

Đạidươngđó,khắpnơi,trướcmặtnó,mênhmông,cuộnvồngtựadốcnúi, lấp lánhmàuxanh,sâu thẳm,rấtgầnvớinhữngđợtsóngcaochạyvềphíaDaniel.“Biển!Biển!” -Danielnghĩ,nhưngnókhôngdámnói to.Nóđứngbấtđộng,nhữngngóntayhơixòera,nókhôngnhậnthấymìnhđãngủngaycạnhbiển.Daniel nghe tiếng sóngvỗ trênbãi cát.Độtnhiêngió tắt,vầngdươngsángloátrênbiển,chậmrãithắplênmộtngọnlửatrênmỗingọnsóng.Cáttrênbãibiểnmàutro,trơntruội,dọcngangnhữnglạchnhỏvàphủđầynhữngvũngnướcphảnchiếubầutrời.

Tậnđáylòngmình,Daniellặpđilặplạinhiềulầncáitênđẹpđẽ:“Ðạidương, đại dương, đại dương…” Ðầu tràn ngập tiếng động và nỗi bànghoàng.Nó thèmnói, thậmchỉmuốnkêu to lên,nhưnghọngnó tắcnghẹn.Khiđónóvừađivừalahét,némđithậtxachiếctúimàuxanhlăntrêncát,nó vừa đi vừa khoa chânmúa tay nhưmột người đi qua đường cao tốc.Danielnhảyquanhữngđámtảogiạt,loạngchoạngtrêncátkhônơibãibiểnnhôcao.Nótrútbỏgiàytấtvàđểchântrần,chạycàngmauhơn,khôngcảmthấynhữngcáigainhọncủacâycúcgai.

Biểnđằngxa,phíađầukia trảngcát.Nó lấp lánh trongánh sáng,đổimàuvàhìnhvẻ,xanhnướcbiển,rồixám,xanhlục,gầnnhưđen,nhữngdải

cátmàusonviềnnhữngconsóngbạc.Danielkhôngbiếtbiểnxađếnthế.Nótiếptụcchạy,cánhtaykhépvàongười,timnệnthìnhthịchtronglồngngực.Lúcnày,nócảmthấycátcứngnhưnhựađường,ẩmvàlạnhdướichân.Cànglạigần,tiếngsónggầmcànglớn,tựanhưtiếngrítcủahơinước.Đólàmộttiếngđộngrấtnhẹvàchậm,rồimãnhliệtvàđánglongạinhưnhữngđoàntàutrêncầusắthoặcchạylùivềsaunhưnướcsông.TuynhiênDanielkhôngsợ.Nóvẫntiếptụcchaythậtnhanh,thẳngmộtmạchtrongkhílạnh,khôngnhìnngóchỗkhác.Khichỉcòncáchđiểmbọtsóngvàimét,nócảmnhậnmùi vị của chốn sâu thẳm và đứng lại. Một cơn đau ngực quặn thắt lanxuốngbẹnnóvàmùinướcmặnlàmnókhóthở.

Danielngồibệttrêncátẩmướtvànhìnbiểndânglêntrướcnónhưtớigiữa trời.Nó nghĩ đã lao lung về khoảnh khắc này, tưởng tượng biết baonhiêuvềcáingàyrốtcuộcnósẽđượcngắmbiểnmộtcáchthựcsự,khônggiốngnhư trênphimảnhmà là biểnđích thực, trải ra quanhnó, nổi cuộnnhữngconsónglớndồndậpùavào,nhữngđámmâybọthiển,cơnmưabụinướctrongánhnắngvàxatít,chântrờiuốncongnhưmộtbứctường!Nóđãmongmuốngiờphútnàynhườngnàođếnmứckhôngcònđủsứcnữa,nhưthểnósắpchếthayngủthiếpđi.

Ðúng làbiển,biểncủanó,chỉcủa riêngnó lúcnàyvàDanielbiếtnókhôngbaogiờcóthểrađinữa.Danielnằmhồilâutrêncátrắn,nằmnghiêngvàchờlâuđếnnỗibiểnbắtđầudânglêndọctheobờdốcvàchạmvàođôichântrầncủanó.

Ấy là thuỷ triều.Daniel nhảy lên, tất cả các cơbắpcăng ra chocuộcchạy trốn.Đằngxa,sóngbạcđầu laovàovới tiếngđộngnhưsấm.Nhưngnướccònchưacường.Sóngvỗbờ,sôisụcphíadướibãibiển,trườnlên.LớpbọtnhẹvâyquanhbắpchânDaniel,đàonhữngcáigiếngquanhgótchânnó.Thoạttiênnướclạnhngoạmvàongónchânrồimắtcá,rồikhôngcảmthấygìnữa.

Giónổilêncùnglúcvớithủytriều.Nótrỗidậytừchântrời,mâytụvầnvũ.Nhưngđólànhữngđámmâylạ,giốnghệtbọtbiểnvàmuốicuộntheogiótựanhữnghạtcát.Danielkhôngnghĩtớiviệcchaytrốnnữa.Nóbắtđầuđidọcbiển,tronglớpbọt.Cứmỗiđợtsóng,Daniellạicảmthấycátluồnvàongónchândoãng rồikhép lại.Chân trờiphíaxaphồng lênxẹpxuống tựamộthơithởvàtạorasứcđẩyvềđấtliền.

Danielthấyđóibụng.Nóvốcmộtítnướcvàbọttronglòngtayvàuốngmộtngụm.MuốithiêuđốtmiệngvàlưỡinósongDanielvẫnuốngtiếpvìnóyêuvịcủabiển.Nómơtưởngđếnthứnướcnàyđãtừlâulắm,tựdo,khôngranhgiới,tấtcảthứnướcmàngườitacóthểuốngtrongsuốtcuộcđờimình!Trên bờ biển, đợt thuỷ triều cuối cùng ném lên nhữngmẩu gỗ và đám rễgiốngynhữngmẩuxươnglớn.Lúcnàynướclạidângchậmchạp,đẩychúnglêncaohơnmộtchút,trộnlẫnchúngvàocáckhómtảođentotướng.

Danielđidọcmépnướcvànhìnthaoláonhưthểmuốnbiếttronggiâyláttấtcảnhữnggìbiểncóthểchonóxem.Nócầmtrongtaynhữngsợitảonhớtdính,nhữngmẩuvòsò,nóđàotrongbùntheocáchangcôntrùng,tìmkiếmkhắpnơi,bướcđihoặcbòlồmcồmtrêncátướt.Mặttrờichóigắttrêncaovàbiểngầmgừbấttận.

Chốc chốc,Daniel dừng lại, dõimắt vềphía chân trời vànhìnnhữngngọnsóngcaotìmcáchvượtquacácmỏmđángầm.Nórasứcthởđểcảmnhậnhơithởvàdườngnhưbiểnvàchântrờilàmphổi,bụngvàđầunónởphồng,trởthànhmộtthứkhổnglồ.Nónhìnlànnướcmàusẫmphíaxa,nơikhôngcóđấtcũngchẳngcóbọtbiểnmàchỉthấybầutrờibaolakhoángđạtvàDanielkhekhẽnóivớibiểnnhưthểbiểncóthểnghethấy;nógọi:“Nào!Hãydânglêntậnđâyđi,lạiđây!Lạiđây!”“Màyquảlàđẹp,màysẽđếnvàbaophủlêncảtráiđất,trànngậpcácthànhphố,màysẽdângcaotítlêncácđỉnhnúi!”“Lạiđâyvớinhữngconsóngcủamày,dânglên,dânglên!Quađây,quađây!”Rồinólùidầntừngbước,vềphíachỗcaocủabãicát.

Nóbiết rằng nước dâng lên, nở tràn, lan rộng tựa những bản tay dọctheo các thung lũng cát nhỏ. Những con cua màu xám chạy đằng trướcDaniel,cànggiơlên,lẹlàngnhưlũcôntrùng,Lànnướcbạcđổđầynhữngcái hốc bí ẩn, dìm ngập những cái hang kín đáo.Nó dâng cao,mỗi ngọnsónglạicaohơnchútítrồitrảivươnnhữngtấmthảmchuyểnđộng.Danielnhảymúađằngtrướcnhưbầycuaxám,nóvừagiơtayvừachạyvànướccùvào gót nó,RỗiDaniel lại trở xuống, đào những đường rãnh trong cát đểnướclênnhanhhơnvàcấttiếnghátkhekhẽnhằmgiúpnướcdângtới:“Nào,dânglên,nào,sóng,hãydânglêncaohơn,caohơn,nào!”

LúcnàyDaniellộitrongnướcngậpđếnthắtlưng,nhưngnókhôngcảm

thấylạnhmàcũngchẳnghềsợ.Quầnáoướtbếtvàoda,tócrủtrướcmắtnhưmộtmớtảo.Đạidươngsôisụcquanhnó,nướcrútmạnhđếnnỗiDanielphảibấuxuốngcátđểkhôngbịngãngửara,rồilaiùavàovàđẩynólênbãibiển.

NhữngđámtảochếtquấtvàobắpchânDaniel,quấnvàomắtcá.Danielgỡchúngranhưmộtlũrắn,némxuốngbiểnvàkêulên:“Arrh,Arrh!”Nóchằngbuồnnhìnvầngdươngvàbầutrời.Thậmchínókhôngtrôngthấydảiđất xa xa và những bóng cây.Chẳng cóma nào ở đây, không có ai khácngoàibiểnvàDanielhoàntoàntựdo.

Bỗngnhiên,đạidươngbắtđầudângnhanhhơn.Biển tràoquadãyđángầmvàgiờđâynhữngđợtsóngxuấtpháttừngoàikhơichẳngcógìkìmgiữnổichúng.Sónglừnglững,hơixiênxiênvớicáingọntoảkhóivàbụngmàuxanhthẫmlõmphíadưới,viềnbọt.ChúnglaođếnnhanhquákhiếnDanielkhôngcóthờigianchạytrốn.Nóquaylưngbỏchạy,songtápvàovainó,àoquađầu.Theobảnnăng,Danielmócchặtnhữngngóntayvàocátvànínthở.

Nướcàoàođổlênnóquaytròn,chuivàomắt,vàotai,miệngvàmũinó.

Daniel cổgắng trườnvềphíađámcátkhô.Nóchoángvángđếnmứcphảinằmsấpbụng trongbọtbiểnmột lát,khôngđộngđậy.Nhưngnhữngđợtsóngkháclạigầmgàoxôtới.Chúngcònngócđầulêncaohơntrướcvàbụngkhoétsâutựanhữngcáihang.KhiấyDanielchạyvềphíabãicátcaovàngồitrêncồncát,phíabênkiahàngràotảodạt.Thờigiancònlạitrongngày,nókhôngđếngầnbiểnnữa.Tuynhiêncơthểnóvẫncònrunrẩy,khắptrênlớpdavàthậmchícảbêntrongcóvịmặnchátcủamuốivàđáymắtnóhiệnlênvệtsángcủasóng.

Phíađầukiavịnhcómộtmũiđấtđennhôrabiển,lắmhangđộng.Khirabiển,Danielsốngnhữngngàyđầutiêntạinơinày.Cáihangnóởlàmộthốcnhỏngoằnngoèo trongbờđáđenphủkínđácuộivàcátxám.Danielsốngtạiđâytrongsuốtnhữngngàynày,cóthểnóilàkhôngbaogiờrờimắtkhỏiđạidương.

Khiánhmặttrờilórạng,táixámvàchântrờihầunhưgiốngmộtsợichỉlẫntrongmàubiểnvàtrời,Danielđứngdậyvàrakhỏihang.Nóleolênbờđámàuđenđểuốngnướcmưa trongcácvũng.Lũchimbiển to lớn cũng

đến,chúngbay lượnquanhnó, thốt ranhững tiếngkêu lạc lõngvàDanielhuýtsáochàochúng.Buổisáng,khibiểncònchưadânglên,phầnđáybiẩncủanóđượckhámphá.Cónhữngvũngnướclớnmàusẫm,nhữngdòngthácchảylen lỏi trongđá,nhữngconđườngtrơntuột,nhữngquảđồi tảosống.KhiđóDanielrờimũiđấtvàtụtdọcxuốngtheováchđáđếntậntrungtâmkhoảng bằng phẳngmà biển để lộ ra. Dường như nó tới ngay giữa biển,trongmộtxứsởlạlùngchỉtồntạivàigiờ.

Cầnphảikhẩntrương,đườngviềnmàuđencủadãyđángầmrấtgầnvàDanielnghesóngtrầmtrầm,vànhữngdòngnướcsâurìrầm.

Ở đây,mặt trời không lấp lánh được lâu. Biển sớm quay trở lại phủbónglênmọivậtvàánhsángphảnchiểurấtmạnh,khôngsưởiấmnổi.Biểnhé lộvàiđiềubímậtnhưngphảinắmbắt thậtnhanh trướckhichúngbiếnmất.Danielchạy trênnhững tảngđádưới lòngbiển,giữanhữngrừng tảo.Mộtthứmùinồngnàndânglêntừnhữngvũngnướcvàcácthunglũngmàuđen,mùiconngườikhôngbiếtvàkhiếnhọsaysưa.

Danieltìmkiếmtômcávàsòtrongnhữngvũngnướclớnngaysátbiển.Nóvụctayxuốngnước,giữanhữngkhómtảovàchờlũtômcuađếnùavàongóntaynhồnnhộtvàbắtchúng.Trongcácvũng,nhữngconhảiquỳmàutím,xám,đỏkhépmởnhữngcáitràng.

Trênnhữngtảngđáphẳngphiucóbầysaosaomàutrắngvàxanhsinhsống, những cái lờmàu da cam, những cáimũ lễ, những vòm cầu, vô sốnhữngloàinhuyễnthể.Ánhsánglấplánhtronglòngcácaovũng.Hoặcđộtnhiên,giữađámlátảohiệnracáivỏrỗnglấplánhánhngũsắcnhưđámmâycủamộtconbàongưgià, lưỡimộtcondao,hìnhdạnghoànhảocủa“mộtconsòSaint-Jacques.Danielngắmchúnghồilâuqualớpnướctrongsuốtvànhưthểnócũngđangsốngtrongvũng,dướiđáymộtkhenứtbéxíu,bịchóilóabởimặttrờivàchờđêmbuôngtrênbiển.

Danielbắtnhữngconsaosaođểăn.Nóphải lạigầnchúngmàkhônggâyđộngđểchúngkhỏingậmchặtmiệngvàođárồidùngđầungónchâncáitách chúng ra. Nhưng lũ sao sao thường nghe được tiếng bước chân củaDaniel hay tiếng thở của nó và chúng dán chặt xuống đá phẳng, phát ranhữngtiếnglétđét.KhiDanielbắtđượckhakhátômvàsò,nóbỏnhữngthứ

kiếmđượcvàomộtcáivũngnhỏkhoétvàomộttảngđá,đểsauđónấuchíntrongmộtcáivỏđồhộpnhờđốttảo.Rồinóđixemxahơn,tậncùngkhoảngbằngphẳngcủađáybiển,nơinhữngconsóngdồndậpvỗbờ.Bởivìngườibạnmựctuộccủanósốngchínhtạichỗnày.

Ngayhômđầutiênrabiển,Danielđãlậptứcquenbiếtconvậtnọ,thậmchí trướckhibiếtbầychimbiểnvà lũhảiquỳ.Nóđãđến tậnnhữngmépnhữngđợtsóngẩmàotựđổxuốngchínhmình,khibiểnvàchântrờikhôngxôđộng,khôngnổisóngnữavànhữngdònghảilưulớnthẫmxanhdườngnhưghìmlạitrướckhichồmdậy.

Khônghồnghiđólàchốnbímậtnhấttrênđời,nơiđâybanngàychỉtồntạitrongvàiphút.Danielbướcrấtnhẹ,bámchặtvàováchđátrơnnhẵn,nhưthể tụt xuống giữa lòng quả đất.Nó trông thấy vũng ao lớn với thứ nướcnặng,chậmchạmkhuađộngnhữngbúi tảodàinghêuvànóbấtđộng,mặtgầnnhưchạmmặtnước.Khiấynóđãthấynhữngcáivòicủaconmựctuộcngoenguẩytrướcbờvũng.Chúngvươnra từmộtkhenứt,sátđáy, tựahồmột làn khói và trườn nhẹ nhàng trên các đám tảo. Daniel nín thở, nhìnnhữngchiếcvòihầunhưkhôngđộngđậy,lẫnvàocácsợitảo.

Rồiconmựctuộcchuira.Cái thândàihìnhtrụcủanódichuyểnmộtcáchthậntrọng,cácvòicủanóuốnlượnđằngtrước.Trongánhsángchậpchờncủamặttrờiphùdu,cặpmắtmàuvàngcủaconbạchtuộclấplánhtựakimloạiđuôilớpdanổigồ.Conmựctuộcđểnhữngchiếcvòidàimúalượnmộtchốcvớinhữngđĩakhớpmàutímnhưtìmkiếmcáigìđó.RồinhìnthấybóngDanielnghiêngxuốngvũng,nónhảylùivềphíasau,thuvòilạivànhảramộtđámmâyxanhxámkỳlạ.

Giờđây,nhưmọingày,Danielđếnbênbờvũng,ngaygầnnhữngconsóng.Nólạicúitrênlànnướctrongvắtvànhẹnhànggọiconmựctuộc.Nóngồitrêntảngđá,thảchântrầnngậptrongnước,đằngtrướccáikhecóconmựctuộcởvà imlìmchờđợi.Một látsauDanielcảmthấynhữngcáivòikhẽchạmvàodanó,quẩnquanhmắtcáchân.ConmựctuộcthậntrọngmơntrớnDaniel,đôikhilướtgiữacácngónvàdướiganbànchânkhiếnDanielbậtcười.

“ChàoWiatt!”-Danielnói.ConmựctuộctênlàWiatt,nhưngdĩnhiên

nókhôngbiếttênmình.Danielthủthỉvớinóđểkhỏilàmnósợhãi.Danielđặtchonónhữngcâuhỏivềnhữnggìxảyradướiđáybiển,vềnhữngđiềungườitathấykhiởbêndướinhữnglớpsóng.Wiattkhôngtrảlời,sóngvẫntiếptụcvuốtvechânvàmắtcácủaDaniel,rấtêmáinhưvớinhữngsợitócvậy.Danielyêuconmựctuộclắm.Danielchưabaogiờcóthểngắmnóthậtkỹvìbiển lênnhanh.Khi sănbắtđượckhakhá,Danielmangchonómộtconcuahaynhữngcontômvàthảvàovũng.Nhữngchiếcvòixámvươnratựamộtmớ roi tóm lấyconmồivàkéovào tảngđá.Daniel chưakhinàothấyconmựctuộcăncả.Nóhầunhưluônluônnấptrongcáikhetốiđen,nằm im lìm với những chiếc vòi dài phất phơ đằng trước. Có lẽ nó cũnggiốngDaniel,cóthểnóchuduđãlâuđểtìmngôinhàcủamìnhdướiđáyaovàngắmbầutrờisángsủaqualànnướctrong.

Khibiển tụtxuống thấp,nhưbừng lênmộtvùngsáng.Danielđigiữanhững tảngđá,bước trên lớp thảm tảovàvầngdươngbắtđầuphảnchiếutrênnướcvàđá,thắplênnhữngngọnlửachóimắt.Chẳngcólấymộtngọngióvàolúcnày.Phíatrênkhoảngđáybiểnbằngphẳng,bầutrờixanhrộngmở,lấplánhmộtthứánhsángđặcbiệt.Danielcảmthấyhơinóngtrênđầuvà vai, nó nhắmmắt để không bị loá do ánh phản chiếu gay gắt. Lúc đóchẳngcòngìkhácngoàibầutrời,mặttrời,muốivàchúngbắtđầunhảynhóttrênđá.

Mộtngàykiabiểnlùixađếnmứcngườitachỉcònnhìnthấymộtđườngviềnmảnhmàu xanh phía chân trời.Daniel bắt đầu lên đường xuyên quanhữngtảngđádướiđáybiển.Độtnhiênnócảmthấysaymênhữngngườiđivàomộtmiềnđấtnguyênsơvàhọbiếtrõrằngcólẽkhôngthểquaytrởlại.Ngàyhômđóchẳngcòngìnhưtrướcnữa,tấtthảyđềumớilạ.Danielngoáilạivàthấyđấtliềnđằngxasaulưngnó,giốngnhưmộthốbùn.Nócũngcảmnhậnsựđơnđộc,sựimlặngcủađátrầntrụibịnướcbiểnbàomòn,nỗi lolắngphátxuất từ tấtcảcáckẽnứt, từ tấtcảnhữngmiệnggiếngbímậtvàDanielbắtđầubướcnhanhhơnrồichạy.Timnóđậpdữdộitronglồngngựcgiốngnhưcáihômđầu tiên trướcbiển.Danielcắmđầuchạy tưởngchừngkhôngkịp thở, nhảyàoqua cácvũngnướcvànhững thung lũng tảo,mentheonhữngsốngđá,haicánhtaygiangrađểgiữthăngbằng.

Thỉnh thoảngcónhữngphiếnđá rộngphẳngphiu,phủđầy tảobéxíuhoặc nhữngmỏm đá sắc như lưỡi dao những tảng đá lạ giống hệt da cánhám.Khắpchốn,nhữngvũngnướcóngánh,rìrầm.Nhữngvỏsòbámđầy

cáctảngđákêuláchtáchdướiánhmặttrời,nhữngcuộntảophátranhữngtiếngphìphụtkỳcục.

Daniel chạymà không biếtmình đi đâu, giữa khoảng phẳng trên đáybiển,khônghềdừnglạixemgiớihạncủasóng.Lúcnàyđạiđươngđãbiếnmất,nórútluitậnchântrờinhưthểchạytuộthếtvàomộtcáilỗthôngvớitrungtâmtráiđất.

Danielchẳngsợ,nhưngnóhoàntoànkhôngcònlàchínhmìnhnữa.Nókhônggọibiển,khôngtròchuyệnvớinónữa.Ánhmặttrờiphảnchiếutrênvũng nước tựa những tấm gương, nó bị chặn lại trên nhữngmỏmđá, vọtnhanhqua và nhân những tia sáng lên vô số.Ánh sáng cùng lúc toả rạngkhắpchốn,gầnđếnmứcDanielcảmthấynhữngtianắnggắtlướtquamặt,hoặcrấtxa,tựanhưnhữngtiasánglạnhlẽocủacáchànhtinh.ChínhvìnómàDanielchạyngoằnngoèoquabìnhnguyênđá.ÁnhsángkhiếnnótựdovàđiênrồvàDanielcũngnhảyvọtlênnhưánhsáng,khôngchútbậnlòng.Ánhsángkhôngdịuêmnhưtrênbãibiểnvàcồncát.Ấylàmộtdòngxoáyrồdạiphụtlênkhôngngừng,nhảynhótgiữahaitấmgươngtrờivàđá.

Ðặcbiệtnhấtlàmuối.Từnhiềungàynay,nóđọngkhắpnơitrênnhữngtảngđáđen,trênđácuội, trongvỏloàinhuyễnthểvàthậmchỉtrênnhữngchiếclánhỏnhợtnhạtcủaloàicâymọcdướichânváchđá.MuốithấmvàodathịtDaniel,bámtrêntrênlôngmàylôngmi,trênmáitócvàquầnáovàlúcnàytạothànhmộtlớpcứnggâybỏngrát.Thậmchímuốicònchuicảvàocơthể,lọtvàohọng,vàobụng,tớitậnxương,gặmnhắmvàkêulạoxạotựamộtđámvụn thuỷ tinh, làmnảynhững tiađóm trênvõngmạcnhứcnhối,ánhmặt trờinungnóngmuốivàgiờđâymỗi lăngkínhđều lấp lánhxungquanhDanielvàtrongmìnhnó.Khiấyxuấthiệncáicảmgiácsaysưanọ,thứđiệnnăngrunrẩylạlùng,bởilẽmuốivàánhsángkhôngmuốnngườitangồiyêntạichỗ.Chúngbuộcngườitanhảymúa,chạy,nhảytừtảngđánàysangtảngđákhác,chúngmuốnhọchạytrốnquađáybiển.

ChưabaogiờDanielthấysắctrắngnhiềunhưvậy.Ngaycảnướctrongcácaovũngvàbầutrờicũngtrắngbệch.Chúngthiêuđốtvõngmạc.Danielnhắmnghiềnmắt lạivàdừngbướcvì lẽđôichânnórunrẩyvàkhông thểmangnổinóđượcnữa.Nóngồiphệtxuốngmộtphiếnđábằngphẳng,trướcmộthồnướcbiển.Daniellắngnghetiếngánhsángnhảynhóttrênđá,tấtcảnhữngtiếngláchtáchkhôkhốc,tiếnglốpbốp,tiếnghuýtdàivàngaybêntai

là âm thanh rù rì như bài ca của bầy ong.Daniel khát, nhưng dường nhưkhôngmộtthứnướcnàocóthểlàmnóthoảthuêmảimãi.Ánhsangtiếptụcthiêuđốtkhuônmặtnó,đôitay,haibờvai,cắnchíchvớihàngngànvếtnhoinhóivàcảmgiáckiếnbò.Nhữnggiọtnướcmắtmặnchátbắtđầutuôntràotừđôimắtkhép,thongthảvạchnhữngrạchnónghổitrêngòmá.Cốhémắt,Daniel nhìnbìnhnguyênđá trắng,hoangmạc rộng lớn lấp lánhnhữngaonướctànnhẫn.Nhữngconvậtbiểnvàlũsòđãbiếnmất,chúngẩntrongcáckhenứt,dướilớpmàntảo.

Danielcúimìnhvềphíatrướctrênphiếnđáphẳngvàphủáosơmilênđầuđểkhỏiphảithấyánhsángvàmuốinữa.Nóngồilặnghồilâu,đầulọtgiữahaigối,trongkhivũđiệunóngbỏngvẫnqualạitrênđáybiển.

Rồi gió thổi đến, thoạt tiên còn yếu ớt, chật vật lưu thông trong lớpkhôngkhíđậmđặc.Giómạnhlên,cơngiólạnhxuấtpháttừchântrờivàcácvũngnướcbiểnrênrỉđổimàu.Trờiđầymây,ánhsángtrởnêncốkếthơn.Danielnghetiếnggầmcủabiểnrấtgần,nhữngngọnsónglớnvỗbụngvàováchđá.NhữnggiọtnướclàmướtquầnáocủaDanielkhiếnnóthoátkhỏitrạngtháiđờđẫn.

Biểnđãởđó.Nóđếnrấtmaulẹ,vộivàngvâyquanhnhữngmỏmđáđầutiênnhưnhữnghònđảo,dìmngậpcáckherãnh,băngđivớiâmthanhsôiréocủasóngnướcđangdângcao.Mỗikhinuốtgọnmộtmẩuđá,mộttiếngđộng trầmđục rungchuyểnnềnđất, kèm theomộtgiọnggầm trong thỉnhkhông.Danielchồmdậy.Nóbắtđầucắmcổchạyvềphíabờ.Lúcnàynóchẳngbuồnngủnữa,cũngkhôngsợánhsángvàmuối.Danielcảmthấymộtsựtúcgiậntítsâutrongcơthể,mộtsứcmạnhmànỏkhônghiểunổi,nhưthểnócó thểđậpvỡnátnhững tảngđávàđàocáckherãnhchỉbằngmộtgótchân.Nóchạyđằngtrướcbiển,theohướnggióvànghesónggầmgàophíasau.Chốcchốc,nólạithétlênđểbắtchước:“Ram!Ram!”vìchínhnóchỉhuybiển.

Cầnphảichạythậtnhanh!Ðạidươngmuốnchiếmlấyhếtthảy,nhữngmỏmđá, tảo và cả kẻ chạy trước nó.Rồi khi biển phóng ra cánh tay bênphải, bên trái,một cánh tay dài xámvà sủi bọt cắt đường củaDaniel.Nónhảyphócsangbêncạnh,tìmmộtlốiđiquađỉnhcáctảngđávànướcrútđi,liếmvàocáchốckhe.

Danielbơiquanhiềucáihồđã trởnênđụcngầu.Nókhôngcảm thấymệtmỏinữa.Tráilại,trongnócómộtniềmvui,dườngnhưbiển,gióvàmặttrờiđãđánhtanmuốivàgiảiphóngchoDaniel.Biểnđẹpquá!Nhữngchùmmàutrắngvọtvàoánhsáng,thậtcaovàthẳngrồilạirótxuốngthànhnhữngđámmâyhơinướclướtđitronggió.Dòngnướctinhkhôidồnđầycáchốcđá,laurửalớpvỏtrắng,giậtbứtđicáckhómtảo.Đằngxa,sátváchđá,conđườngtrắngtrênbãibiểnlấploáng.DanielnghĩtớivụđắmtàucủaSindbadkhi ông ta được sóng cuối tới tận đảo của vuaMihrage, và giờ đây mọichuyệnhoàntoàngiốnghệt.Nóchạylẹlàngtrêncáctảngđá,đôichầntrầnchọnlốiđitốtnhất,thậmchíkhôngcóthờigianđểnghĩtớiviệcđó.Khôngnghingờrằngnótừngsốngởđâytừbaolâunay,trênbìnhnguyêncủađáybiển,giữanhữngvụđắmtàuvàbãotáp.

Danielchạynhanhchẳngkémgìbiển,khôngdừnglại,khôngkịplấylạihơi,lắngnghesóngtrào.Sóngđếntừđầukiacủathếgiới,caongợp,chúivềphía trước,mang theonhữngđámbọt, trànquanhững tảngđánhẵnvàùavàocáckhenứt.

Daniellọtvàohangkhibiểnlấnđếnbứcthànhtảo.Nóngồitrênlớpđácuộingắmnhìnrabiểntrời.NhungsóngvượtquanhữngđámtảovàDanielphảilùivàotronghang.Ðạidươngvỗsongìầm,phóngranhữnglớpthảmnướcdàodạttrênđásỏinhưđangsôi.Nhữngđợtsóngtiếptụcdânglên,hếtlớpnàytới lớpkhác,đếntậnlớptảochắncuốicùng.Biểngặpnhữngđámtảokhôxác,nhữngcảnhcâybịmuối làmcho trắngxoá, tất cảnhững thứđược dồn đống trước cửa hang từ nhiều tháng nay.Nước vấp phải nhữngmẩuvụn,chiarẽchúngrồigomchúnglại.BâygiờDanieltựalưngvàováchhang.Nókhôngthểlùihơnđượcnữa.Khiấynónhìnbiểnđểngănbiểnlại.Bằng tất cả sức lực củamình,Daniel nhìn biển, khôngnói nửa lời và bắtsóngtrởlạiđằngsaubằngcáchtạoranhữngđợtsóngphảnhồibẻgãyđàxôcủabiển.

Nhiều lầnnhữngcon sóngàoquabức thành tảovànhữngmảnhvụn,bắntoénướcvàolònghangvànhấnngậpquanhchânDaniel.Rồiđộtngộtbiển ngừng dâng. Tiếng động khủng khiếp yếu đi, sóng trở nên hiền hoàchậmchạmhơn,nhưnặngnềhơnbởinhữngđámbọnbiển.Danielhiểurằngmọisựđãkếtthúc.

Nó nằm duỗi đài trên đá cuội ở lối vào hang, đầu quay ra phía biển.

Danielrunlậpcậpvìlạnhvàmệtmỏi,nhưngnóchưabaogiờbiếttớimộtniềmhạnh phúc như vậy.Nó thiếp ngủ trong sự yên tĩnh và ánhmặt trờichầmchậmsàxuốngnhưmộtngọnlửatắtlịm.

Sauchuyệnđó,Danielrasao?Nóđãlàmgìtrongnhữngngàythángấy,ởcáihangcủacủamình,trướcbiển?CóthểnóthậtsựđiđếnMỹhoặctậnTrungHoatrênmộtcontàuchởhànglềmềdichuyểntừcảngnàysangcảngkhác,từđảonàytớiđảokhác?Nhữnggiấcmơkhởiđầunhưvậyhẳnkhôngchấmdứt.Nơiđây,đốivớilũchúngtôi,nhữngkẻởxabiển,mọisựđềubấtkhảvàdễdàng.Tấtthảynhữnggìchúngtôibiếtlàđãxảyrađiềugìđókỳlạ.

Kỳlạbởilẽcâuchuyệnmangmộtvẻphilogicphủnhậntấtthảynhữnggìmànhữngngườikhảkínhđãnói.HọđãchạynháonhàokhắpnơinhằmtìmradấuvếtcủaDanielSindbad,nàocácthầygiáo,nhữnggiámthị,cảnhsát,họđãđặtbiếtbaocâuhỏivàrồiđếnmộtngày,kểtừmộtngàynàođó,họlàmnhưthểDanielchưabaogiờtồntại.Họkhôngnhắctớinónữa.HọgửimọitưtrangvàthậmchícảnhữngbàilàmcũcủaDanielvềchochamẹnó.Danielchẳngcònlạigìtrongtrườngtrunghọcngoàikỷniệmvềnó.Vàngaycảđiềunày,mọingườicũngkhôngmuốnđảđộngtới.Họbắtđầunóivềđiềunàyđiềukhác,vềcácbàvợvànhàcửa,vềxehơivànhữngcuộcbầucửtrongvùngnhưtrướcđây,nhưthểchẳngcóchuyệngìxảyracả.

Cóthểhọkhônghềvờvịt.CóthểhọđãthựcsựquênDanieldođãnghĩvềnóquánhiềutrongnhiềutháng.Cóthểnóđãquayvềvàxuấthiệntrướccổngtrườngtrunghọc,mọingườiđãkhôngnhậnranóvàhỏi:“Anhlàai?Anhmuốngì?”

Nhưngchúng tôi,chúng tôikhônghề lãngquênDaniel.Chẳngmộtaiquênnó, trongký túcxá, trong lớphọc,ngoài sânchơi, thậmchíngaycảnhững người không quen biết nó cũng vậy. Chúng tôi nói vềmọi việc ởtrường trunghọc,vềnhữngbài toánvàbàidịch, tuynhiênchúng tôi luônnghĩrất lungvềnó,dườngnhưDaniel thậtsựhơigiốngSindbadvànócứtiếptụcchudukhắpthếgiới.Thỉnhthoảng,chúngtôingừngtánchuyệnvàaiđóluônluônhỏicùngmộtcâu:“Cậutinchắcnóđangởđóchứ?”Chẳngaibiếtđíchxácởđólàthếnào,songnhưthểchúngtôitrôngthấychốnnọ,biển mênhmang, bầu trời, mây, nhữngmỏm đá ngầm hung dữ và sóng,nhữngconchimlớnmàutrắngchaolượntronggió.

Khigiónhẹlayđộngcáccànhcủacâydẻ,chúngtôingónhìntrờivànóitheocáchcủađámthủythủvớiđôichútlolắng:“Ởđósẽcóbão.”Vàkhivầngdươngmùađông lấp lánh trênbầu trờixanh,chúng tôi lạibình luận:“Hômnaynógặpmay.”

Nhưngchúngtôikhôngbaogiờnóinhiềuhơnvìrằngnhưcómộtthoảướcchúng tôiđãkýkếtvớiDanielmàkhônghềý thức,một liênminhbímậtvàcâmlặngmàchúngtôiđãthôngquacũngvớinómộtngàynọ,hoặcgiảnhưgiấcmơmàchúngtôigặpmộtcáchđơngiảnvàobuổisáng,khimởmắtvànhìncáigiườngcủaDanieltrongánhtranhtốitranhsángcủakýtúcxá,rằngnóđãsửasoạnchophầnđờicònlạicủamình,nhưthểnóchẳngbaogiờngủnữa.